Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 1007

Chương 1007: Thời khắc săn giết
Hai mùa thu đông là thời tiết tốt nhất để bồi bổ, cho nên sau khi bắt đầu mùa đông, Lý Dã liền đổi nước trà trong phòng làm việc thành nước cẩu kỷ. Thân thể là vốn liếng lớn nhất của nam nhân, bắt đầu bảo dưỡng càng sớm càng tốt, đổ nước thì dễ chứa nước lại khó, nếu như đợi đến lúc xương sống thắt lưng đau, chân run mới nhớ tới việc bồi bổ, vậy thì muộn rồi. Sáng sớm hôm đó, Lý Dã còn chưa kịp uống hai ngụm nước cẩu kỷ thì đã có một muội tử hầm hừ tìm tới cửa. Hoàng Mộng Giai, người vừa được bổ nhiệm làm phó khoa trưởng khoa quản lý sinh hoạt của nhà máy số Một, sau khi gõ cửa đi vào liền bày ra vẻ mặt đầy nghiêm túc để nêu ý kiến với Lý Dã. “Lý Hán Trường, vì sao lần ái hữu hội này chỉ thống kê số lượng nam công nhân viên chức, mà không có phần của nữ công nhân viên chức chúng ta?”
“Ngài giao cho chúng ta phụ trách giải quyết những vấn đề khó khăn trong đời sống của công nhân viên chức, không thể nào vì việc nhỏ mà không quan tâm, nhưng bây giờ lại tách riêng nữ công nhân viên chức ra? Chuyện này ảnh hưởng rất lớn.”
“…”
Lý Dã đặt chén trà xuống, khó hiểu nói: “Lần ái hữu hội này, Lục Hán Trường không giải thích nguyên nhân cho các cô sao? Chủ yếu là để giải quyết vấn đề cá nhân cho các công nhân viên chức độc thân trong đơn vị, chẳng lẽ nữ công nhân viên chức các cô cũng gặp khó khăn à?”
Hoàng Mộng Giai kinh ngạc nói: “Lý Hán Trường, nữ công nhân viên chức chúng ta sao lại không có khó khăn chứ? Sao Ngài lại có thể nghĩ như vậy? Các nàng mỗi ngày đều cố gắng làm việc vì hiệu quả và lợi ích của nhà máy chúng ta, không thể đến lúc này lại xem các nàng như người ngoài được!”
Hoàng Mộng Giai nhỏ hơn Tiêu Tri Ngư một hai tuổi, nhưng lại dám nói chuyện hơn Tiêu Tri Ngư. Nếu không phải vì thân phận của Lý Dã, hôm nay nàng nhất định phải tranh cãi một trận với Lý Dã về vấn đề “trọng nam khinh nữ”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận