Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 384

Chương 384: Gài bẫy người khác cũng cần vốn liếng
Trông thấy Lão Tống rơi lệ, Lý Dã cũng thấy tinh thần chán nản, người không trải qua những năm tháng đó, có lẽ thật sự không thể nào hiểu được nỗi ấm ức và sự bất đắc dĩ ấy. Trùng quan nhất nộ vì hồng nhan, nhưng ít nhất trong tay ngươi cũng phải có 3000 thiết kỵ chứ! Tay không tấc sắt, đơn thương độc mã, trùng quan nhất nộ chính là đi nộp mạng. Lý Dã rót cho Lão Tống một chung rượu, nói: “Ngươi nếu không muốn kể đoạn này, có thể dùng vài câu đơn giản lướt qua.” “Như thế sao có thể nói cho rõ ràng được?” Lão Tống ực một tiếng cạn chén, tiếp tục nói: “Sau khi ta được vớt lên, đông gia liền mang theo ta cùng trốn đi, một là để ta dưỡng thương, hai là để tránh đầu gió. Về sau gió yên biển lặng, đông gia mới về tỉnh thành. Lúc đó ta chân què, lòng nguội ý lạnh, cũng không trở về. Nhưng mấy tháng sau khi ta quay lại, đông gia đã không còn, mấy cô nương thân thiết trong lầu cũng biến mất.” “Ngươi đoán xem là ai làm?” “…” Lý Dã nhìn Lão Tống, trầm giọng nói: “Ta đoán, là do Bối Lặc Gia kia làm.” Lão Tống giơ ngón tay cái, khen: “Quan trạng nguyên liệu sự như thần, chính là do Bối Lặc Gia kia làm. Lúc đông gia vớt ta ra đã đưa tiền cho viên đại tá, chứ không đưa cho tên chó săn của hắn.” “Tên chó săn không vớ được tiền thì sao cam tâm? Thế là hắn liền đi tìm đông gia, treo hai cha con đông gia lên xà nhà dùng lửa hơ. Nhưng dù đông gia đã giao ra toàn bộ gia tài, hắn vẫn chê không đủ.” “Cuối cùng đông gia chết, con trai đông gia bị nướng hỏng cả phổi, mang bệnh tật cả đời.” “Về phần những cô nương kia, vì họ đồng lòng không tiếp đãi Bối Lặc Gia cùng đám nô tài của hắn, nên lúc nửa đêm đã bị một mồi lửa thiêu rụi cả.” “Giết người bất quá đầu chạm đất, có bản lĩnh thì nhắm vào ta đây này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận