Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 579

Chương 579: Chúng ta đều là bốn hợp một
“Ha ha ha ~ ha ha ha ~” Mấy nữ sinh muốn xin cách thức liên lạc của Lý Dã bị phiên dịch Kinh Thượng Ưu Mỹ tử quát lớn xong, cũng không hề cảm thấy xấu hổ hay phẫn nộ, ngược lại còn cười ha ha rồi rời đi. Hơn nữa các nàng còn vừa quay đầu nhìn Lý Dã, vừa cười khúc khích bàn luận với nhau, giống hệt một đám khách làng chơi đang bàn tán xem một hoa khôi nào đó ao ước mà không được thì da có trắng không, tính tình có tốt không. Phó Y Nhược, Văn Lạc Du, Bùi Văn Tuệ cả ba cô gái đều rất tức giận, nhưng Lý Dã chỉ khẽ phất tay, cười trừ. Lý Dã ở đời trước, từng bị ảnh hưởng bởi một nữ bạn học nào đó, thích Thôn Thượng Xuân Thụ mấy ngày, lật xem qua cuốn « Rừng Na Uy » do hắn viết. Lúc đó Lý Dã đã rất kinh ngạc, bởi vì căn cứ vào tình tiết trong sách mà phỏng đoán, vào khoảng năm tám sáu, tám bảy, quan hệ nam nữ ở Nhật Bản đã đến mức hai người chỉ cần vừa mắt nhau, dù mới quen biết vài ngày là đã có thể 'ấm ờ' với nhau. Về sau, Lý Dã tìm hiểu kỹ về Nhật Bản sau những năm tám mươi, mới biết được rằng theo sự phát triển phi mã của kinh tế, một số phương diện cũng biến đổi nhanh chóng. Cho nên đối với hành động táo bạo của mấy cô gái trong quán cà phê, Lý Dã không hề cảm thấy kỳ lạ, cũng không cảm thấy xấu hổ. Chỉ có điều là chờ đến hiện trường « Đài Phong Câu Lạc Bộ », lần nữa bị một số nữ sinh “cười vang trêu chọc” thì Lý Dã liền lúng túng. Bởi vì hai tổ của đoàn tham gia triển lãm từ nội địa cũng đều đến xem bộ phim này, vừa vặn chạm mặt Lý Dã. Lão Hùng của Điện Ảnh Trường An nín cười hỏi: “Lý Dã huynh đệ, tại sao mấy nữ sinh kia lại cười vang với ngươi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận