Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 449

“Ầm ầm ~~ Kétttttt ~~”
Dương Ngọc Dân lái xe máy trên con đường nhỏ phải thắng gấp một cái, nhưng vì kỹ thuật lái xe bình thường, chiếc xe máy đang lao nhanh đã chạy lố cửa nhà mấy mét rồi ngã. Nhưng lúc này hắn không bận tâm đến những thứ đó, vứt xe máy lại rồi chạy thẳng vào nhà, trong lòng lo lắng vạn phần chỉ có một ý nghĩ duy nhất —— nàng sẽ không ngốc đấy chứ! Nàng sẽ không ngốc đấy chứ? Mười lăm phút trước, Dương Ngọc Dân đang ở đơn vị thì đột nhiên nhận được điện thoại từ nhà, lão nương khóc lóc gọi một câu: “Tiểu Duyệt bị tức đến ngất rồi, ngươi mau về đi!”
Đang viết tài liệu, Dương Ngọc Dân lập tức cảm thấy tam hồn thất phách, ngay cả xin nghỉ cũng không kịp, co cẳng liền chạy, trên đường đi không biết đã vượt mấy cái đèn đỏ, cũng không biết mình chạy nhanh thế nào, chỉ cảm thấy trời trên đầu sắp sụp đến nơi. Ở chung với Lý Duyệt càng lâu, Dương Ngọc Dân càng cảm thấy Lý Duyệt chính là kiểu con gái phải tu tám đời mới may mắn cưới được, nếu nàng xảy ra chuyện gì, Dương Ngọc Dân đến ý nghĩ giết người cũng có. Thế nhưng Dương Ngọc Dân vừa vứt xe máy chạy đến cửa, liền thấy Lý Duyệt cùng lão nương và muội muội của mình, hoảng hoảng hốt hốt từ trong sân chạy ra, mấy người suýt nữa thì đâm sầm vào nhau. “Ngươi ngã chỗ nào rồi? Đập vào đâu rồi?”
Mà Lý Duyệt trông thấy chiếc xe máy ngã lăn trên đất, lập tức kéo lấy Dương Ngọc Dân xem xét khắp người một cách khẩn trương. Lúc này xe máy đã bắt đầu mang tiếng xấu, không phải là nàng không lo lắng. Xem xét hai vòng, sau khi xác định Dương Ngọc Dân từ đầu đến chân không bị thương do ngã, Lý Duyệt nhất thời tức không biết trút vào đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận