Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 310

Chương 310: Cái gì mới là cốt lõi của xí nghiệp
Lý Dã đến sân nhỏ của mình ở Trung Quan Thôn, nhìn thấy Giang Hồng cùng mấy người đồng hương đang ăn lẩu. Mấy lão gia này lương mỗi người đều không thấp, bên cạnh lại không có vợ con trông coi, nên tiền ăn uống coi như thoải mái hơn nhà Dương Ngọc Dân nhiều. “Tiểu Dã ngươi ăn chưa? Mau ngồi xuống đi.” “Tiểu Dũng đi lấy thêm đôi đũa đến, lấy thêm cái chén rượu nhỏ.” Giang Hồng nhìn thấy Lý Dã vào cửa, kéo hắn liền muốn ngồi xuống uống một chén. Lý Dã ngồi xuống trước, sau đó cười từ chối nói: “Ta ăn rồi Hồng Thúc, ta đến là có việc đây, bên vườn bách thú có một cái sân nhỏ, chú dành thời gian tìm người đến làm cái phòng tắm với nhà vệ sinh.”
“Được thôi, dù sao gần đây cũng rảnh ra một số người, ta ngày mai qua xem trước, rồi bắt đầu chuẩn bị vật liệu, ba năm ngày là có thể làm xong.” Lý Dã kinh ngạc nói: “Rảnh ra một số người? Không phải các chú đều đi làm hết rồi sao?” Giang Hồng nói: “Đợt trước trên thị trường không yên ổn, cho nên lại có một số người từ quê lên, nhưng bây giờ đang ‘nghiêm trị’, ai còn dám gây sự nữa, cho nên liền không cần nhiều người như vậy. Ta ban đầu muốn cho một bộ phận người về nhà, nhưng Cận Bằng sống chết không để cho đi, nói sau này sợ nhân lực còn chưa đủ làm đâu! Ta cũng không biết thật giả thế nào.”
“Nhân lực của chúng ta xác thực không đủ làm,” Lý Dã nói ra: “Qua Tết, Tân Môn có khả năng liền muốn mở chi nhánh, đến lúc đó còn phải cần các chú, những công nhân viên cũ này, qua hướng dẫn người mới đó!” “Vậy ta yên tâm rồi,” Giang Hồng gật đầu nói: “Mọi người đều là người thật thà, luôn cảm thấy ‘ăn không ngồi rồi’ là không được tự nhiên, nếu ngươi còn có bạn bè thân thích nào muốn sửa phòng tắm nhà vệ sinh, dứt khoát nhân dịp này cứ để bọn hắn làm cùng một lúc luôn.” “Trời đông giá rét, không cần thiết thì cứ để đó.” Lý Dã nói với Giang Hồng: “Nhưng ta cảm thấy sửa sang phòng tắm cũng là một mối làm ăn, sang năm nếu là quê có người nguyện ý làm cái này, chú để cho bọn họ tới lập một đội sửa sang cũng được.”
“Việc này có được không?” Giang Hồng nhíu mày nói: “Hồi trước lại có cái điều lệ ‘đả kích kinh tế phạm tội’ gì đó, ở quê nhiều người xui xẻo lắm! Nhà Lão Từ, Lão Trương đều đánh điện báo về, lo lắng bảo bọn hắn trở về.” Lý Dã suy nghĩ một chút nói: “Ta tìm người hỏi giúp chú xem sao, dù sao năm nay cũng không vội, nhưng ta cảm thấy làm sửa sang không thuộc phạm vi bị đả kích đâu.” Năm 83 xác thực có một đợt vận động ‘đả kích kinh tế phạm tội’, nhà văn Sóc Gia chính là năm nay lấy 6000 tệ tiền mua TV của bộ đội, tự mình buôn đồ điện kiếm thêm thu nhập, kết quả là bị bắt. Nhưng đả kích chủ yếu là hành vi ‘đầu cơ trục lợi’ không giấy phép không chứng từ, còn việc bán sức lao động, tương đối mà nói là nới lỏng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận