Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 396

Chương 396: Lão già nhà ngươi sao còn chưa chết? “Có người cho chúng ta tiền sao? Ai có thể cho chúng ta một triệu đô la?”
Ngải Chấp Tín không mấy tin tưởng lời nói của phụ thân, bởi vì trong mười năm gần đây kể từ khi đến hải đăng, tình hình kinh tế trong nhà luôn không tốt, nếu có mối quan hệ một triệu đô la kiểu này, đáng lẽ đã sớm móc nối rồi. Bối Lặc gia lấy ra một quyển sổ dày cộp, chỉ vào một dãy số phía trên, khóe miệng nhếch lên nụ cười đầy tà khí: “Gọi số này, chúng ta sẽ có vốn để về nội địa đầu tư.”
Ngải Chấp Tín nhìn thấy dãy số kia bắt đầu bằng 0081, lập tức kinh ngạc nghi ngờ nói: “A mã, ngươi muốn tìm người Phù Tang cho chúng ta tiền sao?”
Bối Lặc gia cười nói: “Đúng vậy! Lão già Trung Thôn kia hưởng của ta và bọn họ nhiều lợi lộc như vậy, bắt hắn nhả ra một ít không phải là thích hợp nhất sao?”
“...”
Ngải Chấp Tín không đáp lời, bởi vì lão già Trung Thôn Kiến Thọ kia đã để lại trong lòng hắn bóng ma vĩnh viễn không thể xóa nhòa. Lúc trước khi Trung Thôn Kiến Thọ còn là Đại tá Trung Thôn, bối lặc gia đã vài lần tìm đến nương tựa hắn, rất huy hoàng mấy năm, chỉ là về sau phong thủy luân chuyển, đi theo Trung Thôn đến Phù Tang, chẳng những bao nhiêu năm vốn liếng đều mất sạch cho người Phù Tang, mà đại ca Ngải Chấp Nhân còn mất cả mạng. Bây giờ lại đi lấy tiền của Trung Thôn Kiến Thọ về đầu tư, chuyện này gọi là gì đây? Dụ hổ lột da sao? Hay là hổ khẩu đoạt thịt? Bối Lặc gia lạnh lùng liếc nhìn nhi tử một cái, híp mắt hỏi: “Bây giờ, bảo ngươi về đầu tư một xí nghiệp, ngươi còn có lòng tin làm tốt không?”
“...”
“Có, a mã, ta có lòng tin làm tốt.”
Sự việc đã đến nước này, không có cách nào trốn tránh, Ngải Chấp Tín chỉ có thể cắn răng kiên trì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận