Năm Ấy Hoa Nở 1981

Chương 522

Chương 522: Ta còn sợ ngươi bị người lừa gạt chạy đâu! (Canh 2 sẽ khá muộn)
Một trận mưa xuân thêm một phần ấm, hai trận mưa xuân trời nắng chói chang. Vào hạ tuần tháng ba, bờ hồ Vị Danh đã không còn gió se lạnh, chỉ có hương hoa nở, cùng sự ấm áp hòa thuận vui vẻ. Chín giờ tối, Lý Dã và Văn Lạc Du dựa sát vào nhau, lười biếng đi trên đường nhỏ ven hồ, thỉnh thoảng lại đánh nhau một bộ 'tàn ảnh meo meo quyền', là cách tình lữ thêm chút niềm vui nho nhỏ rất bình thường. Văn Lạc Du đã cởi bỏ trang phục mùa đông dày cộm, thay bằng chiếc áo khoác kiểu mới vừa gửi tới từ Cảng Đảo, mỏng nhẹ mềm mại, sờ vào cảm giác vô cùng tốt. “Móng vuốt đừng lộn xộn, còn lộn xộn nữa ta đá ngươi đó!” “Tay của ta căn bản không có lộn xộn, ngươi càng ngày càng ghét bỏ ta.” “Tay ngươi không lộn xộn sao lưng ta lại ngứa?” “Cái này còn phải nói sao, là do lòng ngươi ngứa ngáy chứ?” “Ta đúng là ba ngày không đánh, ngươi liền lên phòng bóc ngói.” “Ngươi hôm qua vừa mới đánh ta, ôn nhu một chút được không? Thiệt thòi ta còn khen ngươi trước mặt bao nhiêu người như vậy.” “Ngươi còn không biết xấu hổ mà nói à, hừ, lần trước cái vụ trang phục hở lưng kia ngươi còn chưa giải thích rõ ràng với ta đâu! Ngay cả tàn nhang trên lưng người ta cũng thấy rõ ràng, phi lễ chớ nhìn biết không?” “Được rồi được rồi, đừng ăn dấm nữa, mùa hè mua cho ngươi một cái, sau khi ngươi mặc vào mắt ta sẽ nhìn không chớp suốt ba ngày, được chưa?” “Ta đánh ngươi... bành bành bành bịch...” Kể từ ngày đó Lý Dã khen Văn Lạc Du vừa ôn nhu, vừa quan tâm, vừa hiền lành vân vân các ưu điểm trước mặt đám người Chân Dung Dung, Văn Lạc Du cứ cách một khoảng thời gian lại muốn đánh Lý Dã một trận. Nàng cũng không nói lý do gì, chỉ là sau khi đánh một trận thì cảm thấy sảng khoái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận