Một Giấc Chiêm Bao Trăm Năm, Ta Trở Thành Đạo Gia Thiên Sư

Chương 748: Trần Tổng nhiệm vụ

**Chương 748: Nhiệm vụ của Trần Tổng**
Nhìn thấy cuộc gọi từ Trần Hạo Vũ, Émi biến sắc, vội vàng đứng dậy, nhận điện thoại, vừa chạy ra ngoài vừa cung kính nói: "Trần tiên sinh, ngài có gì phân phó?"
Nữ minh tinh tuyến một của làng giải trí, cũng là nữ chính trong phim « Hải Phong » - Lạc Già khẽ cười nói: "Vị Trần tiên sinh này rất lợi hại nha, vậy mà có thể khiến Ngải Mễ Tả bày trận sẵn sàng đón địch."
Chu Hưng Thần, người nhờ diễn « Phi Long Tại Thiên » mà trở lại đỉnh cao sự nghiệp, trong lòng khẽ động, nói: "Lạc Già, đừng nói lung tung."
Lạc Già là nữ nghệ sĩ dưới trướng Đông Phương Ngu Lạc Tập Đoàn, cũng là sư muội đồng môn của Chu Hưng Thần, diễn xuất trác tuyệt, chỉ có điều không quản được miệng, gây ra không ít chuyện, khiến Émi rất đau đầu.
Chu Hưng Thần là lần đầu tiên hợp tác cùng Lạc Già, rất tán thưởng diễn xuất của nàng, cho nên không hy vọng nàng họa từ miệng mà ra, khiến cho mình bị phong sát.
Đạo diễn Trác Hòa Đạo: "Hưng Thần, có phải cậu đã đoán ra vị Trần tiên sinh này là ai không?"
Mọi người cùng nhau nhìn về phía Chu Hưng Thần.
Chu Hưng Thần đáp: "Nếu tôi đoán không lầm, người gọi điện thoại cho Ngải Mễ Tả hẳn là tổng giám đốc Trần Hạo Vũ tiên sinh của Đông Phương Tập Đoàn chúng ta."
Đám người nghe vậy, đều nhịn không được chấn động toàn thân.
Đối với vị siêu phú hào có giá trị bản thân mấy chục vạn ức này, những người ở đây làm sao có thể tiếp xúc được.
Lạc Già tò mò hỏi: "Chu sư huynh, có phải ngài đã từng trao đổi qua với Trần tiên sinh không? Hắn là hạng người gì? Hôm nay tôi xem phỏng vấn của Trần tiên sinh, cảm giác hắn đơn giản chính là bạch mã hoàng tử của các cô gái chúng ta."
Mấy nữ nghệ sĩ khác đều cùng nhau gật đầu.
Chu Hưng Thần nhớ lại tình hình gặp mặt Trần Hạo Vũ năm năm trước, nói: "Trần tiên sinh là một người hài hước, nói chuyện với hắn sẽ cho ngươi một loại cảm giác gió xuân ấm áp. Chỉ khi nào hắn nghiêm túc lên, khí tràng kia đơn giản có thể ép tới ngươi không thở nổi."
"Khi đó, ta bị công ty chèn ép, Ngải Mễ Tả bị một số người đối xử không công chính. Sau khi chúng ta nói cho hắn biết tình hình thực tế của công ty, Trần tiên sinh lập tức tiến hành điều tra, kết quả cuối cùng chính là hơn phân nửa cao tầng bị thay xuống, CEO ban đầu cũng bị đưa vào ngục giam."
"Có thể nói, không có Trần tiên sinh, sẽ không có ta và Ngải Mễ Tả của ngày hôm nay, hắn là Bá Nhạc của chúng ta."
Lạc Già mặt mày tràn đầy mong đợi nói: "Ta thật sự rất muốn gặp Trần tiên sinh một lần."
Chu Hưng Thần cười nói: "Đừng suy nghĩ. Ta nghe Ngải Mễ Tả nói, Trần tiên sinh luôn luôn sống ẩn dật, đừng nói là chúng ta, ngay cả những siêu phú hào có giá trị bản thân mấy chục tỷ, mấy trăm tỷ muốn bái phỏng hắn đều không vào được cửa."
Tất cả mọi người thở dài, rất thất vọng.
Qua trọn vẹn nửa giờ, Émi mới trở về phòng bao.
Chu Hưng Thần lập tức hỏi: "Ngải Mễ Tả, có phải là Trần Hạo Vũ tiên sinh không?"
Émi gật đầu, nói: "Là ngài ấy. Có người ở trên mạng nói Trần tiên sinh và người chủ trì đài truyền hình Hứa Hân Hân có quan hệ không đứng đắn, lại còn lên hot search, điều này khiến Trần tiên sinh vô cùng nổi nóng, chuẩn bị khởi tố mấy nhà truyền thông không tốt kia."
Chu Hưng Thần nói: "Vấn đề là có thể tra ra hắc thủ phía sau không?"
Trong ánh mắt Émi lộ ra tia sáng kinh người, nói: "Đây là lần đầu tiên trong năm năm qua Trần tiên sinh chủ động tìm ta làm việc, mặc kệ có bao nhiêu khó, đều phải làm cho tốt. Ta nói những điều này là xem các ngươi như người một nhà, nếu ai dám truyền ra ngoài, đừng trách ta không khách khí."
Đám người nghe vậy, đều vội vàng biểu thị sẽ không truyền ra ngoài.
Lạc Già nũng nịu nói: "Ngải Mễ Tả, khi nào chúng ta có thể gặp Trần tiên sinh một lần?"
Émi liếc nàng một cái, nói: "Ngay cả ta quanh năm suốt tháng đều chỉ có thể gặp Trần tiên sinh một lần ở công ty trong buổi tổng kết cuối năm, ngươi còn muốn gặp, nằm mơ đi."
Lạc Già lập tức im lặng.
Hiệu suất làm việc của Émi rất nhanh.
Chiều ngày thứ hai, nàng đã tra xét rõ ràng đầu đuôi sự việc.
Video quả thật là từ chiếc xe bánh mì kia của bọn cẩu tử chảy ra, bán cho một công ty nhỏ không có tiếng tăm.
Công ty nhỏ kia vì thu được lưu lượng, liền công bố video.
Ngải Mễ nói: "Trần tiên sinh, nếu như muốn kiện công ty nhỏ này, tôi cảm thấy đó là đang biến tướng giúp bọn hắn đánh bóng tên tuổi."
Trần Hạo Vũ hiểu ý của Émi, nói: "Lão bản của bọn họ là ai?"
Ngải Mễ đáp: "Một kẻ dựa vào chụp ảnh riêng tư của minh tinh để lập nghiệp, tên là Mạnh Khuê."
Trần Hạo Vũ nghĩ nghĩ, nói: "Nếu hắn là người trong ngành giải trí, vậy thì do cô phụ trách đi."
Ngải Mễ đáp: "Vâng."
Chuyện chuyên nghiệp giao cho người chuyên nghiệp xử lý, luôn là tín điều của Trần Hạo Vũ.
Vẻn vẹn qua ba ngày, tin tức "Hạ Quốc đệ nhất cẩu tử" Mạnh Khuê liên quan đến chuyện phòng the đã ồn ào trên mạng.
Hóa ra, gã này trong thời gian dài bao nuôi hai nữ sinh viên xinh đẹp, thường xuyên dẫn các nàng đi khách sạn chơi trò ba người.
Kết quả, đang chơi giữa chừng thì bị người báo cáo, cảnh sát đến bắt cả ba người đi.
Vô số minh tinh bị Mạnh Khuê chụp ảnh đều vỗ tay ăn mừng, chúc mừng Mạnh Khuê bị bắt.
Trần Hạo Vũ vô cùng hài lòng với kết quả này, ở trong điện thoại khen ngợi Émi một trận, nói: "Cô làm thế nào vậy?"
Ngải Mễ đáp: "Một triệu, mua được tin tức từ chỗ đồ đệ của Mạnh Khuê."
"Phốc phốc"
Trần Hạo Vũ nhịn không được cười lên.
Quả thật, chuyện bí ẩn như vậy, chỉ sợ cũng chỉ có người bên cạnh Mạnh Khuê mới biết.
Cúp điện thoại, Trần Hạo Vũ thở dài: "Thật là ngày phòng đêm phòng, trộm nhà khó phòng nha!"
Tô Vũ Dao bưng một mâm dưa hấu ngồi vào bên cạnh Trần Hạo Vũ, cầm lấy một cây tăm, xiên miếng dưa hấu, đưa vào trong miệng hắn, hỏi: "Sao đột nhiên phát ra cảm khái như vậy? Là có người phản bội công ty?"
Trần Hạo Vũ lắc đầu, nói: "Là cái gã làm chuyện xấu cho ta, Mạnh Khuê, bị tiểu đệ của mình cho vào trại tạm giam, đoán chừng làm gì cũng phải nghỉ ngơi mấy tháng."
Tô Vũ Dao lập tức hứng thú, nói: "Chuyện gì xảy ra? Nói nghe một chút."
Trần Hạo Vũ kể lại sự việc, Tô Vũ Dao xì một tiếng khinh miệt, nói: "Đàn ông các người thật sự không có một ai tốt cả."
Trần Hạo Vũ cười ha ha nói: "Ta xem qua tư liệu của Mạnh Khuê, gã này đã hơn 50 tuổi, vậy mà còn có thể một chọi hai, thể chất này so với người trẻ còn mạnh hơn."
Tô Vũ Dao lập tức cầm lấy ba khối dưa hấu, nhét vào trong miệng Trần Hạo Vũ, nói: "Anh mau câm miệng cho em nhờ."
Trần Hạo Vũ cười ha ha...
Tin tức hơn mười thành viên nòng cốt của tổ chức tình báo hải đăng quốc, bao gồm cả Nặc Đốn, cùng hơn mười cao thủ Đông Doanh bị giết sạch ở Cảng Đảo, nhanh chóng lan truyền trong các tổ chức tình báo quốc tế lớn.
Vô số tổ chức tình báo đều sửng sốt.
Với lực lượng của Nặc Đốn và đám người, cho dù là lật đổ một vài quốc gia cũng đủ, không ngờ ngay cả một bọt nước cũng không xuất hiện, đã bị người ta tiêu diệt nhẹ nhàng, đây quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Mã Lý Áo hung hăng vỗ bàn, giống như một con sư tử giận dữ, trong mắt như muốn phun ra lửa.
"Cái tên Nặc Đốn này đúng là đồ ngu B, từ đầu đến cuối đều là ngu B."
Bạn cần đăng nhập để bình luận