Một Giấc Chiêm Bao Trăm Năm, Ta Trở Thành Đạo Gia Thiên Sư

Chương 43: Trần Hạo Vũ giá lâm

Chương 43: Trần Hạo Vũ giá lâm
Mã Như Lương vui vẻ nói: "Bác sĩ Tô, theo quy định của bệnh viện, cô vô cớ vắng mặt ca đêm, chúng tôi muốn xử phạt cô. Cô không có ý kiến gì chứ?"
Tô Vũ Dao đáp: "Không phải vô cớ vắng mặt, là làm phẫu thuật quá mệt mỏi, không trực ban được. Tôi hy vọng Phó viện trưởng Mã nói chuyện có thể chặt chẽ cẩn thận một chút."
"Phanh"
Hoàng Quế Nghiêm trực tiếp đập bàn, nghiêm nghị nói: "Tô Vũ Dao, chú ý thái độ của cô."
Tô Vũ Dao khinh thường nhìn hắn một cái, nói: "Anh thật rất buồn nôn."
"Phốc phốc"
Tất cả mọi người không nhịn được cười lên.
Cũng không phải vì câu nói này buồn cười bao nhiêu, mà là không ai nghĩ tới Tô Vũ Dao luôn luôn cao lãnh lại đột nhiên thốt ra một câu như vậy.
Hoàng Quế Nghiêm giận tím mặt, nói: "Tô Vũ Dao, cô nói rõ ràng cho tôi."
Tô Vũ Dao đáp: "Chủ nhiệm Hoàng, anh có phải hay không quên tại sao tôi lại hắt rượu vào anh?"
Đám người nghe xong, đều lộ ra vẻ mặt ngầm hiểu ý.
Hoàng Quế Nghiêm nói: "Tôi... Tôi khi đó uống nhiều quá."
Tô Vũ Dao lạnh lùng nói: "Uống nhiều quá liền có thể giở trò lưu manh? Uống nhiều quá liền có thể đi giết người?"
Tần Thanh Thanh không nhịn được nói: "Toàn bộ Khang An Y viện, không có bất kỳ một y sĩ trưởng nào trực ca đêm. Bác sĩ Tô hắt cho Chủ nhiệm Hoàng một thân rượu về sau ngày thứ hai, liền đi trực ca đêm. Điều này không khỏi làm cho người ta hoài nghi, có người là đang công báo tư thù."
Vào thời khắc này, Tần Thanh Thanh công khai đứng về phía Tô Vũ Dao, không thể nghi ngờ là đang đối kháng với Hoàng Quế Nghiêm và Mã Như Lương phía sau.
Điều này khiến Tô Vũ Dao trong lòng đối với khuê mật này rất là cảm kích.
Mã Như Lương thấy tình hình không ổn, lập tức nói: "Nếu như bác sĩ Tô không muốn trực ca đêm, có thể xin sớm, mà không phải trong tình huống không thông báo không báo cáo không xin nghỉ, vắng mặt ròng rã một ca đêm."
Tô Vũ Dao hỏi: "Phó viện trưởng Mã, tôi muốn biết mình sẽ phải đối mặt với hình thức xử phạt gì?"
Mã Như Lương nói: "Dựa theo quy định của bệnh viện, phạt cô một vạn đồng tiền lương."
Tô Vũ Dao gật đầu, nói: "Có thể. Hiện tại tôi ngay trước mặt tất cả đồng nghiệp nội khoa, xin không trực ca đêm, còn mời Phó viện trưởng Mã phê duyệt."
Xinh đẹp!
Tần Thanh Thanh trong lòng giơ ngón tay cái lên với khuê mật.
Mã Như Lương hắng giọng một cái, nói: "Đây là công việc nội bộ khoa của các cô."
Tô Vũ Dao lạnh lùng nói: "Tối hôm qua tôi bỏ bê công việc cũng là công việc nội bộ của phòng."
Mã Như Lương cau mày nói: "Tính chất khác biệt."
Tô Vũ Dao đáp: "Nếu như ngay cả công việc nội bộ của phòng đều cần Phó viện trưởng ra mặt, vậy còn cần chủ nhiệm làm gì? Bất tài sao?"
Hoàng Quế Nghiêm tức đến xanh mặt, nói: "Tô Vũ Dao, cô làm càn."
Tô Vũ Dao hỏi: "Chủ nhiệm Hoàng, tôi có câu nào nói sai? Là không nên nhận phạt? Hay là không nên xin?"
Hoàng Quế Nghiêm nói: "Là thái độ của cô đối với lãnh đạo."
Tô Vũ Dao đối chọi gay gắt, nói: "Tôi luôn luôn là thái độ này."
"Tốt."
Mã Như Lương trầm giọng nói: "Bác sĩ Tô, cô không muốn trực ca đêm, có thể đệ đơn xin, do Chủ nhiệm Hoàng phê duyệt, sau đó an bài lại nhân viên trực ca đêm. Hôm nay ta tới chủ yếu muốn cường điệu một chút vấn đề kỷ luật. Với tư cách là bác sĩ của Khang An Y viện, chúng ta..."
Đúng lúc này, điện thoại di động của hắn vang lên.
Mã Như Lương thấy là điện báo của viện trưởng, vội vàng đi ra bên ngoài, nhận điện.
Tần Thanh Thanh nói khẽ: "Vũ Dao, hôm nay sức chiến đấu của cô thật sự là bạo rạp nha."
Tô Vũ Dao đáp: "Thanh tỷ, tỷ không nên đứng ra. Như vậy khẳng định sẽ bị Hoàng Quế Nghiêm nhớ kỹ."
Tần Thanh Thanh "cắt" một tiếng, nói: "Ta mới không sợ hắn đâu."
Một lát sau, Mã Như Lương trở về, cất cao giọng nói: "Cổ đông lớn thứ hai của Khang An Y viện chúng ta lập tức tới ngay tham gia hội nghị, mọi người đứng dậy chuẩn bị sẵn sàng."
Đám người nhìn nhau, đều nhao nhao đứng lên.
Hai phút sau, một nam thanh niên tại mấy bảo tiêu hộ tống đi đến.
"Đùng đùng đùng BA~"
Trong phòng họp vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Chỉ có Tô Vũ Dao và Tần Thanh Thanh không vỗ tay, trên mặt đều lộ ra biểu lộ khó có thể tin.
Bởi vì cái gọi là cổ đông lớn thứ hai này chính là Trần Hạo Vũ mà các nàng quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.
Khác với vẻ cà lơ phất phơ lúc trước, hôm nay Trần Hạo Vũ mặc áo sơ mi trắng quần đen, dưới chân là một đôi giày da bóng loáng, mái tóc vốn có chút tạp nhạp đã trải qua một phen chỉnh lý, nhìn rất là hoạt bát.
Buồn cười nhất là mũi của hắn chưng bài một cặp mắt kính, ánh mắt sắc bén, ăn nói có ý tứ, toàn bộ liền là một bộ bá đạo tổng giám đốc cách ăn mặc.
Tần Thanh Thanh nói khẽ: "Chị yêu, chuyện gì xảy ra?"
Tô Vũ Dao lắc đầu, nói: "Ta cũng không biết."
Tần Thanh Thanh nói: "Đừng nói, hắn mặc bộ đồ này vẫn rất soái."
Trần Hạo Vũ sau khi đi vào, mặt già của Mã Như Lương lộ ra nụ cười xán lạn, nói: "Hoan nghênh Trần tiên sinh đến đây thị sát công việc. Tôi là Phó viện trưởng Khang An Y viện, Mã Như Lương."
Trần Hạo Vũ nắm tay Mã Như Lương, nói: "Ngài chính là Phó viện trưởng Mã? Tôi đối với đại danh của ngài thật là như sấm bên tai nha."
Mã Như Lương dường như không có nghe được giọng điệu châm chọc trong lời nói của Trần Hạo Vũ, nói: "Chẳng qua là hữu danh vô thực mà thôi, Trần tiên sinh quá khen."
Trần Hạo Vũ nhìn về phía Hoàng Quế Nghiêm sắc mặt đại biến, chủ động đưa tay ra, khẽ cười nói: "Chủ nhiệm Hoàng, lại gặp mặt."
Hoàng Quế Nghiêm nắm tay Trần Hạo Vũ đều đang phát run, trên mặt miễn cưỡng nở nụ cười, nói: "Trần tiên sinh, vô cùng thật có lỗi, trước đó tôi không biết là ngài."
Trần Hạo Vũ khoát tay, đại khí nói: "Một chút hiểu lầm, không cần lo lắng. Tốt, tất cả mọi người ngồi đi."
Đám người riêng phần mình ngồi xuống, Trần Hạo Vũ đương nhiên ngồi ở chủ vị.
"Phó viện trưởng Mã, hội nghị của các ngài mở hết à?"
Mã Như Lương nói: "Mở kết thúc."
Trần Hạo Vũ "ồ" một tiếng, nói: "Vậy để tôi nói hai câu có được không?"
Mã Như Lương vội vàng nói: "Đương nhiên."
Trần Hạo Vũ cất cao giọng nói: "Trước làm tự giới thiệu. Tôi tên Trần Hạo Vũ, là cổ đông thành viên mới nhất gia nhập đại gia đình Khang An Y viện chúng ta, thật cao hứng có thể cùng đại gia gặp mặt."
Nói xong, Trần Hạo Vũ đứng dậy hướng đại gia cúi chào.
"Đùng đùng đùng BA~"
Khuôn mặt sắc bén lạnh lùng, thái độ ung dung không vội cùng khí thế cường đại vô song lập tức giúp Trần Hạo Vũ thu được tiếng vỗ tay nhiệt liệt của toàn trường.
Trần Hạo Vũ tiếp tục nói: "Hơn bảy giờ tối hôm qua, tôi đi vào khoa của chúng ta tiến hành một cuộc điều tra nghiên cứu đơn giản, vừa vặn đụng phải bác sĩ Tần Thanh Thanh. Trải qua một hồi nói chuyện phiếm, tôi mới biết được nàng là năm giờ rưỡi tan tầm, nhưng là hơn bảy giờ vẫn còn bận bịu, điều này khiến tôi vô cùng cảm động."
"Về sau, nàng nói toàn bộ nội khoa tăng ca cơ hồ là trạng thái bình thường, khó được chính là mọi người không một câu oán hận nào, loại chuyên nghiệp tinh thần cùng kính dâng tinh thần này, Trần Hạo Vũ ta đây vạn phần khâm phục."
"Cho nên, hôm nay tôi tới tham gia hội nghị nội khoa của bệnh viện chúng ta, mục đích chủ yếu nhất chính là vì biểu đạt sự kính ý của ta đối với tất cả mọi người đang ngồi."
"Tôi đề nghị mọi người cùng nhau vỗ tay, không vì cái gì khác, liền vì chính chúng ta."
"Đùng đùng đùng BA~"
Tiếng vỗ tay càng lớn hơn so với trước đó vang lên.
"Nói hay lắm."
"Cảm ơn Trần tiên sinh."
Nghe được lời tán dương của Trần Hạo Vũ, tất cả mọi người cao hứng phi thường, nhao nhao hô lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận