Một Giấc Chiêm Bao Trăm Năm, Ta Trở Thành Đạo Gia Thiên Sư

Chương 498: Thường Kình Ca nhân duyên

Chương 498: Nhân duyên của Thường Kình Ca
Trần Hạo Vũ "ồ" một tiếng, nói: "Ngươi bây giờ lập tức ngồi chuyến bay gần nhất về Hàng Thành, bế môn tư quá một tuần. Nói cho Văn Tuyên, phàm là nghệ sĩ của công ty Đông Phương Ngu Lạc, mặc kệ là tại studio hay là trong công việc thường ngày, tuyệt đối không cho phép tái diễn hiện tượng chảnh chọe. Nếu như làm không được, thì bảo hắn cuốn gói cút đi cho ta. Nghe rõ chưa?"
Thường Kình Ca liên tục gật đầu, nói: "Nghe rõ."
Trần Hạo Vũ nói: "Ngươi có thể đi."
"Vâng, Trần tổng."
Thường Kình Ca đáp một tiếng, vội vàng mang theo bảo an của mình rời đi.
Nhìn thấy Thường Kình Ca luôn luôn ngang ngược bị Trần Hạo Vũ răn dạy đến mức cụp đuôi chạy trốn, trong lòng mọi người đều rất là sảng khoái.
Thì ra đoàn làm phim « Phi Long Tại Thiên » đã quay chụp ở Hải Nam một tháng, Thường Kình Ca - nam chính này, trừ tham gia nghi thức khởi động máy, vậy mà bỏ bê công việc ba tuần.
Đầu tuần này, hắn ta thật vất vả mới đến, lại sợ nước, lại sợ nóng, đến trễ về sớm, chảnh chọe càng là chuyện thường ngày, làm cho cả đoàn làm phim khổ không thể tả.
Hết lần này tới lần khác, gia hỏa này là nghệ sĩ của công ty Đông Phương Ngu Lạc, cho nên dù là đạo diễn La Phúc Cương cũng không dám ngay mặt chỉ trích, chỉ dám ở sau lưng nói bóng gió hai câu.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao tất cả mọi người không thích Thường Kình Ca.
La Phúc Cương ho khan một cái, nói: "Trần tổng, Thường Kình Ca tiên sinh là nam số 1 của chúng ta. Nếu như bế môn tư quá một tuần, tiến độ của bộ phim có thể sẽ chịu ảnh hưởng phi thường tồi tệ."
Trần Hạo Vũ sáng mắt lên, nói: "La đạo, nói thật đi, có phải hay không ngài muốn đổi hắn, hoặc là nói toàn bộ đoàn làm phim có phải hay không muốn đổi hắn?"
"Cái này..."
La Phúc Cương chần chờ hồi lâu, không nói gì.
Trần Hạo Vũ thản nhiên nói: “La đạo, tận dụng thời cơ, mất rồi sẽ không trở lại.”
La Phúc Cương cắn răng, nói: "Tôi trên thực tế là muốn mời Chu Hưng Thần của quý công ty diễn nam số 1, không biết làm sao lại biến thành Thường Kình Ca."
Mặc dù có chút hỏi một đằng trả lời một nẻo, nhìn trái phải mà nói chuyện khác, nhưng lời ngầm của La Phúc Cương đã là phi thường rõ ràng.
Tô Vũ Dao nói: "Lão công, chúng ta hay là không nên đứng ở đây nữa."
Trần Hạo Vũ gật gật đầu, nói: "Cũng phải."
Đổng Phiêu Phiêu Đạo: “Trần Hạo Vũ, đã vậy ngươi - đại lão bản tự mình đến, có phải hay không nên mời các chủ sáng của đoàn làm phim chúng ta ăn một bữa cơm nha?”
Trần Hạo Vũ chỉ chỉ Tô Vũ Dao, nói: "Lão đại ở đó, ta nói không tính."
Đổng Phiêu Phiêu ha ha cười nói: "Ngươi thật đúng là một kẻ sợ vợ nha. Được, nếu là Vũ Dao quyết định, vậy ta liền làm chủ, ngươi mời khách."
Trần Hạo Vũ nói: "Dựa vào cái gì?"
Đổng Phiêu Phiêu ôm bả vai Tô Vũ Dao, hôn lên mặt nàng một cái, nói: "Chỉ bằng quan hệ của chúng ta."
Tô Vũ Dao chà xát nước bọt trên mặt, tức giận nói: "Có khách hàng đang chụp ảnh, ngươi tốt nhất cẩn thận một chút."
Đổng Phiêu Phiêu cười hì hì một tiếng, nói: "Vâng, thân yêu."
Rất nhanh, một đoàn người đi tới phòng bao số 6.
Đây là phòng mà đoàn làm phim « Phi Long Tại Thiên » đã đặt trước.
Trần Hạo Vũ đối với ngành giải trí biết rất ít, vừa vặn mượn cơ hội này, hướng đám người hỏi thăm không ít vấn đề.
Qua ba lần rượu, đồ ăn qua năm vị, Trần Hạo Vũ nói: "Chư vị, có phải hay không các vị đối với Thường Kình Ca phi thường có ý kiến?"
Đám người nghe xong, cùng nhau nhìn về hướng đạo diễn La Phúc Cương.
La Phúc Cương trầm ngâm một hồi lâu, rồi mới lên tiếng: “Mọi người hoàn toàn chính xác đối với Thường Kình Ca có chút ý kiến. Cái này...chủ yếu là thái độ làm việc của hắn không được tốt cho lắm.”
"Cái gì gọi là không được tốt cho lắm, rõ ràng là cực kỳ kém, có được hay không?"
Đổng Phiêu Phiêu gọn gàng dứt khoát nói: "Trần Hạo Vũ, xét thấy nguyên nhân của tập đoàn Đông Phương Ngu Lạc các ngươi, đối với vấn đề của Thường Kình Ca, tất cả mọi người khó mà nói, vậy thì để ta nói vậy."
"Thường Kình Ca là một diễn viên có diễn kỹ cực kém hơn nữa còn cực độ vô trách nhiệm. Làm nam số 1 có phần diễn nặng nhất, hắn ta muộn ba tuần, tạo thành tổn thất rất lớn cho đoàn làm phim. Đến đoàn làm phim rồi, mỗi ngày làm ra vẻ ta đây. 9 giờ sáng đến, quay đến 10 giờ thì chê nóng, sau đó 4 giờ chiều lại đến, 6 giờ thì tan ca."
"Đối đãi diễn viên và nhân viên công tác với thái độ thì càng không cần nói, toàn bộ đoàn làm phim bị hắn giày vò có thể nói là khổ không thể tả."
"Ngày đầu tiên lúc..."
Đổng Phiêu Phiêu thao thao bất tuyệt nói mười phút đồng hồ, đem trình độ chuyên nghiệp cùng đạo đức nghề nghiệp của Thường Kình Ca hạ thấp đến mức không còn gì khác.
Trần Hạo Vũ sau khi nghe xong, bất động thanh sắc hỏi: "Trên người Thường Kình Ca một chút ưu điểm đều không có sao?"
Đổng Phiêu Phiêu không hề nghĩ ngợi, liền nói ra: "Không có."
Trần Hạo Vũ quét một vòng những chủ sáng của bộ phim trên bàn ăn, những người này nhao nhao dời mắt đi chỗ khác, không có một ai ra thay Thường Kình Ca nói chuyện.
Tô Vũ Dao nói: "Một diễn viên có thể thành công khiến toàn bộ đoàn làm phim bất mãn, Thường Kình Ca này cũng coi là phi thường lợi hại."
Đổng Phiêu Phiêu Đạo: "Đó là tương đương lợi hại."
Trần Hạo Vũ cười ha ha, quay đầu nhìn về La Phúc Cương, nói: "La đạo, ngài ở bên ngoài nói mình vốn dĩ xem trọng nam số 1 là Chu Hưng Thần. Ta muốn biết làm sao lại đột nhiên biến thành Thường Kình Ca?"
La Phúc Cương nói: "Ta và Hưng Thần đã hợp tác qua nhiều lần, đối với diễn kỹ và cách làm người của hắn phi thường tán thành. Lúc đầu đoàn làm phim và hắn đều đã ký hợp đồng, không ngờ một tuần trước khi khởi động máy, quý công ty đột nhiên yêu cầu đổi thành Thường Kình Ca, ta đương nhiên không đồng ý."
"Về sau, quý công ty và ba nhà đầu tư khác cùng gây áp lực với ta, ta không có cách nào, đành phải chấp nhận."
Trần Hạo Vũ hỏi: "Nguyên nhân đâu? Là Chu Hưng Thần xảy ra vấn đề gì sao?"
La Phúc Cương lắc đầu, nói: "Ta hỏi qua đại diện sản xuất của quý công ty, đối phương chỉ nói là quyết định của nội bộ cấp cao."
Ngồi ở bên cạnh La Phúc Cương, lão hí cốt Dương Cảnh Ý nói: "Ta nghe nói quý công ty đã phong sát Chu Hưng Thần, hình như là vì không chịu đóng một quảng cáo."
Đổng Phiêu Phiêu Đạo: “Ta cũng đã nghe nói chuyện này. Trần Hạo Vũ, ta cảm thấy ngươi hay là nên quản lý tốt những cao tầng kia của tập đoàn Đông Phương Ngu Lạc đi. Bọn hắn ở trong giới danh tiếng ngày càng kém, cứ tiếp tục như thế, tổng giám đốc tập đoàn Đông Phương như ngươi chỉ sợ cũng bị liên lụy.”
Trần Hạo Vũ cười khổ nói: "Nói thật, ta tuy là tổng giám đốc tập đoàn Đông Phương, nhưng mà đối với các công ty con không quen thuộc, nhất là công ty Đông Phương Ngu Lạc, ta ngay cả CEO Văn Tuyên của nó cũng chưa từng gặp qua. Còn có, vị Chu Hưng Thần mà các ngươi nói, ta cũng là lần đầu tiên nghe đến cái tên này. Kỹ năng diễn xuất của hắn rất tốt sao?"
Đổng Phiêu Phiêu Đạo: "Vô cùng vô cùng tốt. Rất nhiều cư dân mạng cho rằng diễn kỹ của Chu Hưng Thần đủ để sánh ngang với những ảnh đế lớn của Cảng Đảo. Đáng tiếc, công ty Đông Phương Ngu Lạc các ngươi đi theo tuyến thần tượng, đối với những nghệ sĩ phái thực lực như vậy không đủ coi trọng."
Những người khác khẽ gật đầu, rất tán thành lời nói của Đổng Phiêu Phiêu.
Trần Hạo Vũ lấy điện thoại di động ra, tìm kiếm thông tin về Chu Hưng Thần.
Từ những bình luận của cư dân mạng về hắn, có thể thấy đích thực là một diễn viên rất không tệ.
"La đạo, ngài cảm thấy Chu Hưng Thần rất thích hợp với nam số 1 của « Phi Long Tại Thiên »?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận