Một Giấc Chiêm Bao Trăm Năm, Ta Trở Thành Đạo Gia Thiên Sư

Chương 255: Trần Minh Đình kích động

**Chương 255: Trần Minh Đình kích động**
Trần Minh Đình nhìn chằm chằm vào tướng mạo của Trần Hạo Vũ, toàn thân đều không nhịn được mà run rẩy, nói: "Hắn... Hắn... Hắn là Sơn Hải."
Hồng Thiên Hải thở dài, nói: "Minh Đình, ta nhìn thấy Trần tiên sinh lần đầu tiên cơ hồ liền kết luận hắn là đứa con trai mà ngươi đã mất hơn hai mươi năm trước. Bởi vì hai người các ngươi quá giống nhau, ngoại trừ là cha con ruột, ta thật sự không tìm ra được cách giải thích nào khác."
Trần Minh Đình kích động nói: "Năm đó ta và mẹ của hắn bị đối thủ cạnh tranh tập kích, xe bị đâm vào trong dòng nước lũ. Chúng ta cho rằng đứa nhỏ này đã c·hết đuối, không ngờ hắn vậy mà còn sống. Sư huynh, hắn... Hắn có khỏe không?"
Nói đến đây, Trần Minh Đình đã đỏ hoe cả mắt.
Hồng Thiên Hải nói: "Trước kia hắn lớn lên ở một cô nhi viện, cuộc sống vô cùng khó khăn. Trong một lần ra ngoài, hắn bị bọn buôn người lừa bán, may mắn được một đạo sĩ du phương cứu giúp, còn học được một thân bản lĩnh. Sau khi đạo sĩ qua đời, hắn lại trở về cô nhi viện giúp đỡ viện trưởng chăm sóc bọn trẻ. Vì k·i·ế·m tiền, chỉ riêng nhà giam đã vào đến mấy lần."
"Tháng tư năm nay, vì cứu một bé gái, hắn bị xe đụng ở bệnh viện. Hôn mê hơn ba tháng, không ngờ lại thành tựu một mối nhân duyên tốt đẹp. Người đụng hắn tên là Tô Vũ Dao, là con gái của Tô Gia ở Yến Đô, hiện tại là bạn gái của hắn, hơn nữa đã được Tô Gia thừa nhận."
"Đúng rồi, đoạn thời gian trước, hắn ở Miễn Xuyên tại bàn công khai đá quý đã mở ra khối phỉ thúy có giá trị hơn một tỷ đô la Mỹ, hiện tại là đại phú hào danh xứng với thực, có thể nói là khổ tận cam lai."
"Hôm nay hắn đến chữa bệnh cho ta, ta và hắn trò chuyện rất lâu. Hắn so với người trẻ tuổi bình thường thì thành thục hơn nhiều, hơn nữa còn có một thân năng lực quỷ thần khó lường, hoàn toàn có thể dùng bốn chữ sâu không lường được để hình dung."
Trần Minh Đình hỏi: "Hắn biết ta tồn tại sao?"
Hồng Thiên Hải gật đầu, nói: "Biết."
Trần Minh Đình cau mày nói: "Hắn có ý gì? Không có ý định nhận lại ta sao?"
Hồng Thiên Hải nói: "Minh Đình, tuyệt đối không nên xem con của ngươi như một đứa trẻ bình thường mà đối đãi. Hắn đối với Minh Đình Tập Đoàn của ngươi không có hứng thú gì, nếu ngươi muốn nhận hắn, nhất định phải đến Yến Hải. Muốn hắn đến Đăng Tháp Quốc tìm ngươi, đoán chừng đời này đều là chuyện không tưởng."
Nghe được lời nói của Hồng Thiên Hải, Trần Minh Đình chẳng những không tức giận, ngược lại còn mỉm cười, nói: "Xem ra tiểu tử này rất có cá tính."
Hồng Thiên Hải nói: "Là tương đối có cá tính."
Trần Minh Đình không tiếp tục dây dưa chuyện của Trần Hạo Vũ, nói: "Sư huynh, thân thể của ngài khi nào thì có thể khỏi hẳn?"
Hồng Thiên Hải nói: "Nếu như tất cả thuận lợi, ít nhất cần hai tháng."
Trần Minh Đình nói: "Lần phong ba trước, ta còn chưa xử lý sạch sẽ. Một tuần lễ sau, ta sẽ đến Yến Hải thăm ngài."
Hồng Thiên Hải cười nói: "Tốt."
Hai người cúp điện thoại, Hồng Thiên Hải nhờ Hồng Sao Trời gửi ảnh chụp của Trần Hạo Vũ cho Trần Minh Đình, nói: "Xem ra sư đệ là muốn nhận lại đứa con trai này nha."
Thẩm Trường Thanh nói: "Hi vọng Minh Đình Tập Đoàn không cần bởi vì chuyện này mà nổi sóng gió."
Đám người nhìn nhau, đều lộ ra một biểu lộ ngầm hiểu ý.
Không nổi sóng là điều không thể, mấu chốt là sóng gió này lớn đến đâu.
Một trang viên ở Cựu Kim Sơn, Đăng Tháp Quốc
Trần Minh Đình ngồi trong thư phòng của mình, nhìn ảnh chụp của Trần Hạo Vũ trên màn hình điện thoại di động, nhìn rất lâu.
Là một cô nhi, cuộc đời của Trần Minh Đình hoàn toàn có thể dùng bốn chữ 'ầm ầm sóng dậy' để hình dung.
Năm hai mươi tuổi, dựa vào bản thân kiếm được hơn năm triệu từ thị trường chứng khoán mà thành lập Minh Đình Tập Đoàn.
Chỉ dùng thời gian ba năm, Minh Đình Tập Đoàn liền trở thành một xí nghiệp niêm yết, giá trị thị trường đột phá hơn trăm tỷ.
Năm 36 tuổi, Minh Đình Tập Đoàn niêm yết trên sàn Nasdaq, giá trị thị trường đảm bảo tới trăm tỷ đô la.
Trải qua hơn mười năm dốc sức làm việc, hiện nay Minh Đình Tập Đoàn đã trở thành tập đoàn xuyên quốc gia trải rộng hơn mười lĩnh vực như khoa học kỹ thuật, dầu hỏa, địa ốc, súng ống đạn dược, đầu tư, y dược, tiêu dùng, mạng lưới thông tin, trí tuệ nhân tạo.
Trong quá trình phát triển, Hồng Bang là một thế lực mà Minh Đình Tập Đoàn bỏ ra không ít công sức, cộng thêm quan hệ sư huynh đệ với Hồng Thiên Hải, cho nên Trần Minh Đình trở thành trưởng lão của Hồng Bang, nhưng điều này không có nghĩa là hắn phải nghe theo mệnh lệnh của Hồng Bang.
Minh Đình Tập Đoàn và Hồng Bang hoàn toàn bình đẳng, là quan hệ tương hỗ, dựa vào nhau.
Hồng Bang tại phương diện kinh tế cần có được sự giúp đỡ của Minh Đình Tập Đoàn, mà Minh Đình Tập Đoàn ở phương diện an toàn thì cần Hồng Bang bảo hộ.
Có lẽ Trần Minh Đình tại phương diện sinh hoạt cá nhân có chút vấn đề, nhưng ở phương diện năng lực, tuyệt đối là cực kỳ trâu bò, dùng những thành ngữ như 'khôn khéo', 'cơ trí' đều không đủ để hình dung hắn.
Đáng tiếc, thất bại lớn nhất của hắn chính là không xử lý tốt quan hệ giữa những đứa con.
Hiện tại, bốn đứa con như nước với lửa, gặp mặt đều là một bộ dáng giương cung bạt kiếm, khiến Trần Minh Đình nhức đầu không thôi.
Về phần nói phong ba của Minh Đình Tập Đoàn, mọi người đều cho rằng bốn đứa con tranh quyền mà làm ra, trên thực tế đây là Trần Minh Đình mượn việc công để làm việc tư, đem một vài lão nhân nắm quyền cao chức trọng trong công ty, còn thích làm trái ý hắn đá ra ngoài.
Nói đùa, Minh Đình Tập Đoàn là do Trần Minh Đình một tay sáng lập.
Nếu không phải hắn cố ý gây nên, thì bốn đứa con làm sao có chuyện tranh đoạt Minh Đình Tập Đoàn.
"Trần Sơn Hải?"
"Trần Hạo Vũ?"
"Hai cái tên không tệ."
"Bất quá rốt cuộc có phải con của mình hay không, vẫn phải làm giám định cha con mới là ổn thỏa nhất."
Mặc dù Trần Minh Đình gần như đã x·á·c định Trần Hạo Vũ là con của mình, nhưng thói quen cẩn thận được hình thành qua nhiều năm vẫn khiến hắn có nghi ngờ trong lòng.
Những năm gần đây, Trần Minh Đình không biết đã trải qua bao nhiêu minh thương ám tiễn, nếu có kẻ địch đem chủ ý đánh vào đứa con trai mất tích kia của mình, thì cũng không phải là không thể.
Về phần tướng mạo, với sự phát triển của ngành phẫu thuật thẩm mỹ hiện nay, đem một người trẻ tuổi có dáng dấp không khác biệt lắm với mình lúc còn trẻ chỉnh sửa cho giống hệt mình, là hoàn toàn có thể làm được.
Ít nhất tập đoàn y dược dưới trướng Minh Đình Tập Đoàn là có thể làm được.
Điều duy nhất không làm được chính là hoàn toàn thay đổi gen của một người.
Suy tính thật lâu, Trần Minh Đình trong lòng đã đưa ra một quyết định trọng đại, từ trong điện thoại di động tìm ra một dãy số lạ lẫm mà quen thuộc.
Cho dù với tính cách s·á·t phạt quyết đoán, vẫn phải làm trọn vẹn hai phút xây dựng tâm lý, lúc này mới gọi đi.
Bởi vì chủ nhân của dãy số này là vợ trước của hắn, Hải Nhã.
Hai người đã hơn mười năm không có liên lạc, nhưng Trần Minh Đình vẫn luôn chú ý tới nàng, trong điện thoại di động cũng lưu lại phương thức liên lạc mới nhất của Hải Nhã.
"Alo, tôi là Hải Nhã, ngài là vị nào?"
Tổng giám đốc văn phòng tập đoàn y dược Sơn Hải ở thành phố Sơn Thành, Hải Nhã đang chuẩn bị đi ăn cơm thì nhận điện thoại.
Có lẽ là có phương pháp giữ gìn nhan sắc, năm nay đã bốn mươi lăm, bốn mươi sáu tuổi nhưng Hải Nhã nhìn qua tựa như ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi, làn da trắng nõn, dáng người thon thả, mặc dù trên mặt đã có thêm không ít nếp nhăn, nhưng cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng, ngược lại còn cho nàng thêm một loại mị lực của người phụ nữ trưởng thành.
Tuế nguyệt xưa nay không bỏ qua mỹ nhân. (ý nói thời gian trôi qua nhưng vẻ đẹp của người phụ nữ vẫn còn đó)
Câu nói này dùng trên người Hải Nhã tuyệt đối là 'hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh'.
Bạn cần đăng nhập để bình luận