Một Giấc Chiêm Bao Trăm Năm, Ta Trở Thành Đạo Gia Thiên Sư

Chương 627: chọn lựa viện trưởng

**Chương 627: Lựa chọn viện trưởng**
Tô Mẫn Đạo nói: "Tiền đối với ta mà nói không có tác dụng quá lớn. Lúc đầu ta chỉ muốn 5%, là do người nhà ngươi chủ động cho thêm ta 5% nữa, vừa vặn có thể dùng để xây dựng phòng thí nghiệm trong tưởng tượng của ta. Bất quá, Vũ Dao, ngươi phải cẩn thận một chút."
Tô Vũ Dao sửng sốt, hỏi: "Coi chừng cái gì?"
Tô Mẫn hạ giọng, nói: "Cái cô Miêu Thư Lan kia nhìn lão công ngươi ánh mắt không đúng, tựa hồ đối với hắn có ý tứ."
Tô Vũ Dao mỉm cười nói: "Tỷ, sao dạo này tỷ cũng bát quái thế?"
Tô Mẫn trợn trắng mắt, tức giận nói: "Ngươi đúng là đồ không có lương tâm, ta cũng là vì tốt cho ngươi thôi mà?"
Tô Vũ Dao nói: "Tỷ, đối với lão công ta có ý tứ thì có rất nhiều nữ nhân, Miêu Thư Lan bất quá chỉ là một trong số đó mà thôi."
Tô Mẫn kinh ngạc hỏi: "Vậy mà ngươi không lo lắng chút nào sao?"
Tô Vũ Dao cười nói: "Lo lắng thì có ích lợi gì? Tỷ, tỷ có tin không? Mặc kệ là nữ nhân nào, chỉ cần cùng lão công ta tiếp xúc một thời gian, đều sẽ bất giác mà yêu hắn. Chớ nói chi là, hắn hiện tại có tiền như vậy. Cho nên, cuối cùng, muốn hay không làm tra nam, còn phải xem bản thân hắn."
Tô Mẫn gật gật đầu, nói: "Điều này cũng đúng."
Tô Vũ Dao nói: "Tỷ, trong khoảng thời gian này có phải tỷ sẽ ở lại Yến Hải không?"
Tô Mẫn Đạo nói: "Đây là đương nhiên."
Tô Vũ Dao nói: "Vậy tỷ ở chỗ của ta, thế nào?"
Tô Mẫn không hề nghĩ ngợi, liền nói ra: "Thôi đi. Ta mới không làm bóng đèn của hai người các ngươi đâu. Lại nói, nơi này cách trung tâm nghiên cứu phát minh phương đông quá xa, đi đi về về rất phiền phức."
Tô Vũ Dao kéo lại cánh tay của nàng, làm nũng nói: "Tỷ không thể ở lại bồi muội sao?"
Tô Mẫn Đạo nói: "Lúc nghỉ ngơi, ta có thể tới."
Tô Vũ Dao nhếch miệng, nói: "Qua loa. Ai mà không biết Tô đại tiểu thư của chúng ta là một kẻ cuồng công việc. Câu danh ngôn của tỷ 'làm việc chính là nghỉ ngơi, nghỉ ngơi chính là làm việc', nếu mà đăng lên trên mạng, không phải sẽ bị đám dân mạng mắng chết sao."
Hai tỷ muội thì thầm, tự nhiên không gạt được Trần Hạo Vũ đang bận rộn trong phòng bếp.
Đối với vấn đề lo lắng của Tô Mẫn, Trần Hạo Vũ cũng không muốn ra ngoài giải thích.
Dù sao chỉ cần Tô Vũ Dao tin hắn, vậy thì vợ chồng bọn họ sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
Cơm nước xong xuôi, Tô Mẫn vốn định trở về nhưng lại bị Tô Vũ Dao giữ lại.
Hai người ngủ ở cùng một chỗ, hàn huyên cả một buổi tối, mãi đến rạng sáng hai giờ mới ngủ.
.......
Sắp xếp xong xuôi cho đội ngũ của Tô Mẫn, Trần Hạo Vũ lại bận bịu chuyện dọn nhà của cô nhi viện.
Khu vui chơi trẻ em mà Tô Vũ Dao mua đã được cơ quan dân chính phê chuẩn cải thành Dương Quang Cô Nhi Viện, bọn nhỏ ở khu nhà dân sẽ dọn tới, cùng mấy trăm vị cô nhi ở huyện Hoàng Xuyên sinh hoạt cùng một chỗ.
Bởi vì số lượng hài tử tàn tật quá nhiều, để có thể chiếu cố tốt cuộc sống của bọn hắn, Tô Vũ Dao đã tuyển dụng từ bên ngoài trọn vẹn 50 người, cộng thêm 36 nhân viên công tác ban đầu, hợp thành một đội ngũ hơn 80 người, mỗi người tiền lương thấp nhất đều là 12.000.
Số tiền kia, toàn bộ đều do Tiêu Diêu Từ Thiện Cơ Kim Hội phụ trách.
Trải qua đại nạn, những đứa trẻ đến từ huyện Hoàng Xuyên đều ít nhiều có vấn đề về tâm lý.
Để cho những đứa trẻ ở huyện Hoàng Xuyên mau chóng thoát khỏi bóng ma tâm lý, vào ban đêm khi bọn hắn ngủ, Trần Hạo Vũ lặng lẽ tiến vào phòng của bọn hắn, lăng không vẽ bùa, vẽ ra một lá thanh tâm phù cực lớn, lợi dụng linh khí ẩn chứa trong thanh tâm phù để tiêu trừ buồn bực trong lòng những đứa trẻ này.
Tổng cộng hơn 240 đứa bé, được chia làm 32 phòng ký túc xá, Trần Hạo Vũ cần vẽ ra 32 lá thanh tâm phù cỡ lớn.
Cũng chính là hắn pháp lực vô biên, đổi thành người khác, cho dù là thuật pháp sư tu luyện có thành tựu, chỉ sợ cũng phải mệt đến ngất đi.
Sở Dân Chính Yến Hải đã đem việc Tiêu Diêu Từ Thiện Cơ Kim Hội bỏ vốn xây dựng Dương Quang Cô Nhi Viện, tiếp nhận 242 vị cô nhi Hoàng Xuyên báo cáo cho Chính Phủ Yến Hải.
Lão đại Yến Hải là Lục Phong Niệm rất tán thưởng, quyết định tự mình dẫn đầu ban lãnh đạo Yến Hải tới Dương Quang Cô Nhi Viện thị sát.
"Lão công, ngày mai Lục Tổng Lĩnh muốn tới Dương Quang Cô Nhi Viện, ngươi thấy chúng ta nên nghênh đón như thế nào?"
Ăn xong cơm tối, Tô Vũ Dao kéo cánh tay Trần Hạo Vũ đi tản bộ trong khu nhà, nói đến chuyện Chính Phủ Yến Hải thị sát lần này.
Trần Hạo Vũ nói: "Nên như thế nào thì cứ làm thế đó. Nếu Lục Tổng Lĩnh muốn nhìn, vậy thì chúng ta cho hắn nhìn một cô nhi viện chân thật."
Tô Vũ Dao gật gật đầu, nói: "Ta cũng nghĩ như vậy, cho nên ta đều không có nói cho người trong cô nhi viện biết. Lão công, ngày mai chắc hẳn ngươi không có việc gì khác chứ?"
Trần Hạo Vũ đương nhiên hiểu rõ ý tứ của Tô Vũ Dao, cố ý nói ra: "Thật sự là quá không khéo. Ngày mai ta phải đi chế tác rượu thuốc."
Tô Vũ Dao bất mãn nói: "Ngươi định để cho ta một thai phụ đi tiếp đãi lãnh đạo sao?"
Trần Hạo Vũ vội vàng nói: "Sao có thể? Rượu thuốc thôi, sớm hay muộn một ngày cũng không đáng kể. Như vậy đi, ngày mai ta sẽ đi, ngươi ở nhà nghỉ ngơi."
Tô Vũ Dao nhướng mày, nói: "Như vậy còn tạm được."
Sáng ngày thứ hai lúc mười giờ, Trần Hạo Vũ, viện trưởng mới nhậm chức của Dương Quang Cô Nhi Viện là Ngô Thúy Thúy cùng với mấy nhân viên quản lý khác đứng ở cửa ra vào nghênh đón Lục Phong Niệm và đoàn người của ông.
Ngô Thúy Thúy năm nay ba mươi chín tuổi, tướng mạo bình thường, nhưng khí chất bất phàm, tốt nghiệp ở Đông Sơn Đại Học - một trường thuộc top 10 của cả nước, trước đó từng làm việc trong cơ quan chính phủ, sau đó con của cô ấy bị bệnh nặng, lão công trực tiếp bỏ đi.
Vì có tiền thuốc men, Ngô Thúy Thúy không thể không từ chức ra ngoài làm ăn, mở một công ty internet.
Mấy năm đầu rất thành công, cô dùng tiền kiếm được để cho con làm phẫu thuật.
Nhưng về sau do cạnh tranh quá mức khốc liệt, công ty internet của Ngô Thúy Thúy đóng cửa.
Vì duy trì sinh kế, Ngô Thúy Thúy chỉ có thể đi làm công.
Không biết từ nơi nào tìm hiểu được về Tiêu Diêu Từ Thiện Cơ Kim Hội, Ngô Thúy Thúy mang theo sơ yếu lý lịch của mình trực tiếp tìm tới Tô Vũ Dao.
Hai người nói chuyện với nhau hơn một giờ, Tô Vũ Dao rất tán thưởng tính tình và năng lực của Ngô Thúy Thúy, liền để cô làm phó tổ trưởng tổ thẩm tra ngân sách của hội.
Đoạn thời gian trước, Dương Quang Cô Nhi Viện được thành lập.
Mẹ của Trần Hạo Vũ là Ngô Tú Phương tuổi đã cao, căn bản không có năng lực và tinh lực để quản lý một cô nhi viện lớn như vậy.
Thế là, Tô Vũ Dao quyết định chọn một người từ nội bộ tổ thẩm tra ngân sách của hội để đảm nhiệm chức viện trưởng.
Tổng cộng có ba người báo danh, Tô Vũ Dao đem tư liệu của bọn hắn giao cho mẹ của Trần Hạo Vũ, để bà lựa chọn.
Mẹ của Trần Hạo Vũ cảm thấy Ngô Thúy Thúy nhân phẩm đoan chính, năng lực không tệ, liền lựa chọn cô.
Trần Hạo Vũ biết chuyện, nghiêm túc hoài nghi mẹ mình là vì đối phương họ Ngô, gia đình điều kiện lại không quá tốt, cho nên mới đưa ra lựa chọn này.
Bất quá, không quan trọng, chỉ cần mẹ vui vẻ là tốt rồi.
"Trần tiên sinh, chúng ta không kéo một tấm băng rôn đỏ hoan nghênh lãnh đạo, có phải là không quá phù hợp không?" Ngô Thúy Thúy hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận