Một Giấc Chiêm Bao Trăm Năm, Ta Trở Thành Đạo Gia Thiên Sư

Chương 499: bình định lập lại trật tự

Chương 499: Bình định, lập lại trật tự.
La Phúc Cương biết cơ hội khó có được, vội vàng nói: "Phải. Nam chính số 1 này đơn giản có thể nói là vì Chu Hưng Thần mà làm riêng."
Trần Hạo Vũ nghĩ nghĩ, nói: "Vậy thì để Chu Hưng Thần tới làm nam chính là tốt rồi."
Tô Vũ Dao nói: "Nhưng như thế thì, phần diễn của Thường Kình Ca sẽ phải quay lại."
Đổng Phiêu Phiêu khinh thường nói: "Hơn một tuần lễ, Thường Kình Ca chỉ quay không đến mười cảnh diễn. Đổi một diễn viên có diễn xuất và thái độ tốt hơn, một ngày là có thể giải quyết."
La Phúc Cương lập tức cam đoan, nói: "Trần tiên sinh, chỉ cần có thể để Hưng Thần tới làm nam chính, tôi tin tưởng doanh thu phòng vé của « Phi Long Tại Thiên » nhất định sẽ giống như tên của bộ phim này, Phi Long Tại Thiên."
Trần Hạo Vũ nói: "Ngày mai ta sẽ xử lý chuyện này."
Đúng lúc này, điện thoại di động của hắn vang lên.
Là một số lạ.
"A lô, vị nào?"
"Trần Tổng, ngài khỏe, tôi là CEO của công ty Đông Phương Ngu Lạc, Văn Tuyên."
Đám người nghe vậy, lập tức yên tĩnh trở lại, cả đám đều dựng lỗ tai lên.
"Văn Tổng, anh là vì Thường Kình Ca mà tới?"
"Đúng vậy. Trần Tổng, Thường Kình Ca tuổi còn nhỏ, không hiểu chuyện, ngài tuyệt đối không nên chấp nhặt với hắn."
"Thường Kình Ca bao nhiêu tuổi?"
"28."
"Ta năm nay 26."
"Phốc."
Nghe được Trần Hạo Vũ đáp trả, đám người suýt chút nữa cười phun ra.
Văn Tuyên hiển nhiên cũng không nghĩ tới Trần Hạo Vũ sẽ nói như vậy, dừng một chút, lúc này mới cười khổ nói: "Trần Tổng, hắn sao có thể so sánh với ngài?"
Trần Hạo Vũ nói: "Văn Tổng, ta để Thường Kình Ca trở về suy nghĩ lại, cũng là vì tốt cho hắn. Gia hỏa này tại trong giới phong bình kém vô cùng, sinh hoạt cá nhân cũng không được kiềm chế, không biết có quan hệ với bao nhiêu cô gái. Cứ tiếp tục như vậy, hắn sẽ xong đời."
Văn Tuyên nghe vậy, lập tức nói ra: "Thường Kình Ca diễn xuất tuy không tốt lắm, nhưng luôn giữ mình trong sạch, xưa nay không làm những chuyện loạn thất bát tao kia. Trần Tổng, ngài nghe được tin đồn chẳng qua là do đám người bên ngoài nói xấu nghệ sĩ của chúng tôi, ngài tuyệt đối không nên tin tưởng."
"Giữ mình trong sạch?"
Trần Hạo Vũ lạnh lùng nói: "Văn Tổng, anh dám lấy Thường Kình Ca ra đảm bảo không?"
Văn Tuyên lập tức im lặng.
Trần Hạo Vũ hừ một tiếng, nói: "Hôm nay ta gặp Thường Kình Ca, trán của hắn suýt chút nữa viết lên bốn chữ 'túng dục quá độ'. Anh vừa mới nói hắn diễn xuất không tốt, vậy tại sao còn để hắn tới làm nam chính của « Phi Long Tại Thiên »?"
Văn Tuyên đáp: "Thường Kình Ca có nhân khí cao, càng có nhiều fan hâm mộ."
Trần Hạo Vũ nói: "Anh khinh ta không hiểu về phim ảnh sao? Mấy năm nay, phàm là đóng phim với mấy diễn viên trẻ, bộ nào mà không thảm bại? Ba ngày đầu hot, sau đó bị mọt phim mắng như tát nước, cuối cùng doanh thu phòng vé và danh tiếng đều thất bại. Văn Tổng, có phải anh có quan hệ gì đặc biệt với Thường Kình Ca không?"
Văn Tuyên đáp: "Không có. Tôi và hắn còn chưa từng gặp mặt."
Trần Hạo Vũ nói: "Vậy tại sao để Thường Kình Ca thay thế Chu Hưng Thần?"
Văn Tuyên đáp: "Chu Hưng Thần không nghe theo sự sắp xếp của công ty, đắc tội với một tổng giám đốc quảng cáo vô cùng quan trọng của công ty. Vì cho đối phương một lời giải thích, chúng tôi đành phải đóng băng cậu ta một thời gian."
Trần Hạo Vũ cười lạnh nói: "Văn Tổng, anh nghe kỹ cho ta. Thứ nhất, giải trừ lệnh đóng băng với Chu Hưng Thần, để hắn thay thế Thường Kình Ca diễn nam chính của « Phi Long Tại Thiên ». Thứ hai, gửi cho ta tình hình của công ty quảng cáo kia. Nếu người ta đã ngưu bức như vậy, vậy ta trực tiếp thu mua nó là được. 18 tỷ đối với ta không phải là vấn đề."
Đối với cái lý do công ty quảng cáo mà Văn Tuyên tìm, Trần Hạo Vũ khịt mũi coi thường.
Một công ty quảng cáo nát bét cũng chỉ có quy mô một tỷ tiền vốn, mà công ty Đông Phương Ngu Lạc có giá trị thị trường một hai trăm tỷ, trừ phi thân phận của đối phương đặc biệt, nếu không, công ty Đông Phương Ngu Lạc căn bản không cần để nó vào mắt.
Văn Tuyên cười khổ nói: "Trần Tổng, như vậy có thích hợp không?"
Trần Hạo Vũ nói: "Không có gì không thích hợp. Ai mẹ nó có ý kiến, liền bảo hắn cút đi. Cóc ba chân khó tìm, chứ người hai chân thì đầy rẫy."
Ra oai phủ đầu!
Tất cả mọi người trên bàn rượu đều biết Trần Hạo Vũ đang ra oai phủ đầu với Văn Tuyên.
Cái gì gọi là người hai chân thì đầy rẫy?
Lời ngầm chính là anh, CEO này không muốn làm thì cút đi, có rất nhiều người có thể tiếp nhận vị trí của anh.
Hiển nhiên, Văn Tuyên cũng nghe hiểu ý tứ của Trần Hạo Vũ, lập tức nói ra: "Trần Tổng, tôi sẽ thông báo cho Chu Tinh Thần ngay."
Trần Hạo Vũ biểu hiện vô cùng cường thế, nói: "Bảo hắn giữa trưa mai phải đến đoàn làm phim « Phi Long Tại Thiên » báo danh."
Văn Tuyên đáp: "Vâng, Trần Tổng."
Cúp điện thoại, Đổng Phiêu Phiêu giơ ngón tay cái lên với Trần Hạo Vũ, nói: "Đủ bá đạo. Trần Hạo Vũ, anh đây là đi theo con đường tổng giám đốc bá đạo nha."
Trần Hạo Vũ liếc mắt, tức giận nói: "Thôi đi. Ta tuy không thích xem các chương trình giải trí, nhưng đối với mảng tiểu thuyết mạng này vẫn là vô cùng hiểu rõ. Tổng giám đốc bá đạo thường sẽ có một cô bé lọ lem xinh đẹp cần bảo vệ. Mà đời ta sẽ chỉ có một mình Vũ Dao, tuyệt đối sẽ không dây dưa với các cô gái khác."
Đổng Phiêu Phiêu khịt mũi coi thường, nói: "Thôi đi. Ta thà tin trên đời có quỷ, cũng không tin cái miệng của đàn ông các anh."
Trần Hạo Vũ nói: "Cô đây là đắc tội với toàn bộ đàn ông trong phòng rồi đấy."
La Phúc Cương phụ họa nói: "Đúng vậy. Phiêu Phiêu, không thể vơ đũa cả nắm. Tôi cảm thấy tôi vẫn là rất đáng tin cậy."
"Ta cũng đáng tin cậy."
"Dù sao ta chưa bao giờ làm chuyện có lỗi với vợ ta."
Đám người nhao nhao bày tỏ thái độ.
Bầu không khí ban đầu có chút căng thẳng lại trở nên thoải mái hơn.
Cơm nước no nê, Tô Vũ Dao và Đổng Phiêu Phiêu hẹn nhau đi dạo phố.
Trần Hạo Vũ tự nhiên là đóng vai hộ hoa sứ giả.
Thừa dịp hai cô gái mua quần áo, Trần Hạo Vũ gọi điện thoại cho Miêu Thư Lan, hỏi thăm về tình hình liên quan đến Tập đoàn Đông Phương Ngu Lạc.
Miêu Thư Lan hơi kinh ngạc, nói: "Trần tiên sinh, sao anh đột nhiên lại hứng thú với ngành giải trí vậy?"
Trần Hạo Vũ đem hành động của Thường Kình Ca ở đoàn làm phim nói đơn giản một chút, nói: "Diễn viên trẻ này thật sự là có chút buồn nôn. Nếu như công ty Đông Phương Ngu Lạc chỉ toàn sản xuất ra những thứ này, vậy thì dứt khoát bán quách cả người lẫn công ty đi cho xong, ta, Trần Hạo Vũ, không gánh nổi loại người này."
Miêu Thư Lan cười nói: "Đối với vấn đề của công ty Đông Phương Ngu Lạc, tôi đã phái người điều tra qua. Vốn định đợi ngài về Yến Hải, sẽ báo cáo với ngài. Hiện tại xem ra, không cần, tôi trực tiếp báo cáo qua điện thoại là được."
Trần Hạo Vũ nói: "Công ty Đông Phương Ngu Lạc có phải là có vấn đề gì không?"
Miêu Thư Lan thanh âm có chút ngưng trọng, nói: "Vấn đề vô cùng lớn. Toàn bộ ban lãnh đạo của công ty gần như đều đã hỏng. Diễn viên trẻ đầy rẫy, những nghệ sĩ có thực lực bị công ty chèn ép, có mấy vị thậm chí còn bị phong sát. Từ CEO đến từng cán bộ cấp trung, đều có ít nhiều vấn đề về kinh tế. Ta thậm chí còn hoài nghi nó là công ty con mà Phương Đông Chấn dùng để rửa tiền."
Bạn cần đăng nhập để bình luận