Mèo Hoang Nhỏ Vẩy Lên, Cấm Dục Tiểu Thúc Tâm Cuồng Loạn

Mèo Hoang Nhỏ Vẩy Lên, Cấm Dục Tiểu Thúc Tâm Cuồng Loạn - Chương 93: Cho các vị một cái hài lòng đáp án (length: 7668)

Tô Tâm Mai đối với Tô Tâm Tâm thái độ cực kỳ bất mãn, nàng nhìn theo bóng lưng nàng rời đi, nghiến răng nghiến lợi thuận tay cầm cái chén trên bàn trà ném về phía nàng lần nữa.
Tô Tâm Tâm chỗ xương bả vai đau như gãy rời, đau nhói lạ thường. Không kìm được, đau đến cong người, thở cũng khó khăn.
Tô Tâm Mai nhân cơ hội bước đến: "Phát cáu đúng không? Ta cũng chẳng quản được ngươi đúng không?"
Tô Tâm Tâm ngồi xổm trên đất, đối diện với những lời nói lạnh lùng vô tình của nàng chỉ cảm thấy tình yêu mà mình dành cho nàng đang dần biến mất.
"Mẹ, người không thấy đối với con thật quá đáng sao?" Tô Tâm Tâm nghẹn ngào hỏi nhỏ.
"À, nếu con không gây ra chuyện mất mặt như vậy, nghe theo sắp xếp của mẹ, kết hôn cùng Trương Hiên Vũ thì đã không có nhiều chuyện thế này rồi, có lẽ mẹ còn có thể cho con sắc mặt tốt mà nhìn." Tô Tâm Mai nhíu mày, trong đáy mắt toàn là sự căm ghét dành cho nàng.
"Chỗ nào mất thể diện? Con đã làm sai điều gì? Nam nữ thích nhau, con ở trong điều kiện độc thân với anh ấy phát triển quan hệ thì mất thể diện sao?" Tô Tâm Tâm nhịn đau, đứng thẳng người, nhìn sắc mặt nghiêm nghị của Tô Tâm Mai: "Người chỉ sợ người và em trai bị ảnh hưởng, bây giờ lại tới chỉ trích con, lúc trước con bị ức hiếp ở Lục gia, người sao không biết bảo vệ con, một mực để con nhẫn nhịn, con cho người biết, con nhịn đủ rồi!" "Bốp" một tiếng.
Bàn tay lại vung đến.
Trên mặt Tô Tâm Tâm vết đỏ sưng tấy, nàng cười nhạo: "Sao? Đánh lên nghiện rồi đúng không?"
"Còn muốn thử bên này không?" Dứt lời, nàng nghiêng đầu sang một bên.
"Nam nữ vui vẻ bình thường? Ngươi mang thân phận Lục gia lại cùng chính thúc thúc nam nữ vui vẻ? Cái này mà bình thường sao!" Tay Tô Tâm Mai run rẩy, nhìn đứa con gái trước mắt đã sớm thoát khỏi tầm kiểm soát của mình: "Ta nói cho ngươi biết, từ nay về sau ngươi không còn là con gái của ta, ta sẽ để ngươi chết ở bên ngoài."
Lời nói độc ác biết bao, khiến người ta khó mà chấp nhận.
Tâm can Tô Tâm Tâm như có hàng ngàn mũi kim đâm vào, hô hấp cũng đau đớn, nàng cứ bình tĩnh nhìn nàng, nước mắt trong đáy mắt đã sớm cạn khô, nàng vốn không nên ôm ảo tưởng, dù sao chưa có lần nào nàng đứng về phía mình.
"Vậy con có thể đi được chưa?" Tô Tâm Tâm mặt mày buồn bã, yên lặng nhìn Tô Tâm Mai.
"Cút, cút xa khỏi mắt ta, sau này đừng nói ngươi là con gái của ta."
Tô Tâm Tâm gật đầu nhẹ, quay người rời đi, đối với nơi mình sinh sống và người thân này, nàng không còn ôm ấp bất cứ kỳ vọng nào.
Chân như bị đổ chì, nặng nề bước ra khỏi đại viện Lục gia.
Trong lòng lạnh buốt.
Nàng không thể ngờ Lục Tử San lại làm đến mức này, cũng không ngờ Tô Tâm Mai lại máu lạnh đến thế.
Mọi thứ rõ ràng bày ra trước mắt, mẹ mình không thương mình thậm chí không bằng người xa lạ, vẫn cứ gây tổn thương cho mình.
"Reng reng reng..." Lúc này, điện thoại vang lên.
"Alo?" Nàng cho rằng Trịnh Duệ biết tin trên mạng, gọi điện thoại an ủi mình, không ngờ: "Chào cô, chúng tôi là Bệnh viện Nhân dân số một, bệnh nhân có ghi lại số điện thoại liên lạc cuối cùng là của cô, cho nên chúng tôi cần thông báo cho cô biết, bệnh nhân vì tai nạn xe cộ hiện đang ở bệnh viện..."
Tô Tâm Tâm choáng váng, tim không ngừng run rẩy.
Tai nạn xe cộ?
Tô Tâm Tâm bỏ mặc tất cả mọi thứ vừa xảy ra, vội vàng lái xe đến bệnh viện.
Nàng không ngừng tự hỏi bản thân, cuộc gọi cuối cùng của anh ấy có phải là ám chỉ tai nạn xe cộ này cũng có nguyên nhân từ mình?
Anh ấy là người bạn tốt nhất của nàng.
Nàng không cho phép anh ấy xảy ra chuyện gì.
Chốc lát sau, Tô Tâm Tâm đã đứng trước cửa phòng phẫu thuật.
Lo lắng chờ đợi.
Trong lúc Tô Tâm Tâm không còn tâm trí để bận tâm đến việc Tô Tâm Mai sẽ làm gì, thì bà ta đã gọi điện thoại cho nhà chính.
Khi kết nối, Tô Tâm Mai cẩn trọng xin lỗi: "Xin lỗi, tôi cũng không biết Tâm Tâm lại là người như vậy, tôi đã đoạn tuyệt quan hệ với nó rồi."
Đầu dây bên kia, cha của Lục Tử San, người đứng đầu Lục gia, mỉa mai nói: "Xin lỗi thì có ích gì? Tô Tâm Tâm không biết kiềm chế, lại dám tơ tưởng Văn Châu, leo lên giường Văn Châu, đúng là làm Lục gia ta mất mặt."
Tô Tâm Mai im lặng, hai tay siết chặt, nghe đối phương trào phúng.
"Lúc trước anh cả muốn cưới cô, tôi đã không đồng ý, còn muốn mang một gánh nặng đến, bây giờ thì hay rồi, dụ dỗ cả tiểu thúc, còn để mặt mũi Lục gia chúng ta để vào đâu?" Lục Mậu Thịnh, cha Lục Tử San nổi giận đùng đùng nói.
"Thực sự xin lỗi, tôi cũng không ngờ nó lại có hành động không biết xấu hổ như vậy, Lục tiên sinh muốn xử phạt nó sao cũng được, tôi coi như không có đứa con gái này." Tô Tâm Mai một mực nhỏ giọng lấy lòng, khiến đối phương khí thế càng thêm hùng hổ.
"Chỉ cần, chỉ cần đừng ảnh hưởng đến Mây Hiên, từ bé tôi đã không để Mây Hiên tiếp xúc nhiều với Tâm Tâm, nó chắc chắn sẽ không ăn cây táo rào cây sung giống như chị nó." Tô Tâm Mai cẩn thận nói: "Về sau cửa Lục gia tôi cũng sẽ không để nó bước vào, Lục tiên sinh cứ việc xử lý, tôi tuyệt đối không có nửa lời oán trách." cẩn trọng phỏng đoán thái độ đối phương, Tô Tâm Mai kinh hồn bạt vía.
Vì tin tức bị tung ra vào buổi sáng, Lục Văn Châu đang bận họp nên không hay biết sự việc lần này.
Hiện tại, hắn đã họp được ba tiếng.
Do tập đoàn Chu thị trỗi dậy như vũ bão, lung lay vị trí dẫn đầu trên thị trường, đặc biệt là vụ bê bối của Lục Tử San càng làm cho cục diện xấu đi.
Lục Văn Châu đã nhiều ngày bận rộn giải quyết những phản ứng dây chuyền do thị trường chứng khoán sụt giảm gây ra.
Các cổ đông và ban giám đốc hết lần này đến lần khác tỏ ra bất mãn với Lục Văn Châu, dù hắn đã nắm quyền điều hành trong nhiều năm cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, cúi đầu nghe bọn họ chất vấn.
Bây giờ lại thêm sản phẩm mới bị hoãn ra mắt vì bê bối, danh tiếng công ty cũng bị ảnh hưởng vì cô ta là thiên kim của Lục gia, dự án hợp tác hệ thống xe tự hành đỉnh cao với một công ty nước ngoài cũng bị ảnh hưởng nặng nề.
Dự án nghiên cứu phát triển này đã hoàn thành, đang chuẩn bị bước vào giai đoạn thực hiện thì bị buộc tạm dừng.
Điều này càng khiến tâm trạng của Lục Văn Châu thêm u ám.
Trong ban giám đốc, một cổ đông lão thành nhận điện thoại từ thư ký, đọc được tin tức. Sắc mặt ông ta đột nhiên giận dữ, nhìn về phía Lục Văn Châu càng thêm lạnh lùng.
Lục Văn Châu phát hiện sắc mặt các cổ đông ở đây đều trở nên nghiêm trọng, hắn vô thức nhíu mày, liếc nhìn Tống Kỳ bên cạnh.
Vốn định sau khi kết thúc cuộc họp, Tống Kỳ sẽ thông báo cho Lục Văn Châu tin tức đang xôn xao trên mạng.
Chưa kịp nói, chỉ nghe thấy một cổ đông lên tiếng: "Văn Châu, đây chính là biện pháp giải quyết của cậu sao?"
Nói xong, ông ta trượt màn hình điện thoại về phía hắn.
Lục Văn Châu xem tin trên màn hình, sắc mặt ngạc nhiên, đôi mắt u ám nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại, ngay lập tức, bầu không khí trở nên căng thẳng.
Sau đó, điều chỉnh lại trạng thái, Lục Văn Châu đứng dậy trả điện thoại cho cổ đông, nở nụ cười gượng gạo: "Yên tâm, vấn đề này tôi sẽ cho các vị cổ đông một câu trả lời thỏa đáng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận