Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt
Chương 92.
“À đúng rồi, đội trưởng Chu, còn một chuyện nữa.” Thẩm Quả Quả cảm thấy hơi ngại ngùng.
Chu Quảng Bình lúc này đã ăn xong, đang ngắm nhìn chiếc bình phong của Thẩm Quả Quả, “Việc gì cũng được, cô cứ yên tâm nói.”
Thẩm Quả Quả tiến lại gần, “Mời anh qua đây.”
Cô dẫn Chu Quảng Bình vào trong tiểu viện, mở một cái chậu lớn, bên trong có một con robot.
Nó bị tháo rời thành nhiều mảnh.
Chu Quảng Bình: … Cô thật sự thích chơi với ranh giới pháp lý trong căn cứ nhỉ…
“Ê hê, tôi muốn nhờ đội trưởng Chu xem xem con robot này ban đầu được làm ra để làm gì.”
“Ôi, tôi còn tưởng cô muốn tôi giúp cô làm một cái quyền hạn gì đó chứ.” Chu Quảng Bình đùa.
Robot đã bị loại bỏ không thể khởi động lại, Chu Quảng Bình lo lắng rằng Thẩm Quả Quả có thể lợi dụng lỗ hổng quy định.
Nghe nói chỉ cần kiểm tra mục đích xuất xưởng, anh liền thả lỏng, “Cái này dễ thôi.”
Chu Quảng Bình kiểm tra số hiệu trên pin trong n.g.ự.c robot, tìm kiếm trong thiết bị đeo tay, “Nó là robot chính thức.”
“Ôi, lại là robot của hai trăm năm trước.”
“Cũng gần như là sau khi căn cứ được thành lập không lâu, nó đã được sản xuất ra để phục vụ căn cứ.”
“Có vẻ như nó bị loại bỏ không lâu lắm, có thể tồn tại tới hai trăm năm cũng xem như là rất bền bỉ rồi.”
Chu Quảng Bình thở dài một câu.
“Cô định sửa nó sao? E là sẽ khá khó đấy.”
“Đúng vậy, vật liệu thiếu rất khó tìm, đợi tôi thi xong rồi từ từ sửa thôi.” Thẩm Quả Quả gãi đầu.
Cô gõ nhẹ vào trán robot, “Không dễ đâu, mày đã hai trăm tuổi rồi mà.”
“Thời gian không còn sớm nữa, hai người nghỉ sớm đi, ngày mai tôi sẽ đến hiện trường thi đấu xem cô thi.” Chu Quảng Bình xin phép ra về.
____
Trong khi đó, ông chủ Lưu đang đi đi lại lại trong ngôi nhà ở Thành Đông mà chẳng có việc gì.
Ông ấy có nhiều tài sản, thường thích sống ở cửa hàng tại Tây Thành. Hiện tại, cửa hàng đã bán cho Thẩm Quả Quả, nên ông đã sống ở khu dân cư Thành Đông vài ngày.
Những chiến sĩ bên ngoài, ai nấy trước khi đi ngủ đều phải hú hét vài tiếng.
Quá ồn ào.
Phòng khách sang trọng, còn có đèn chùm phức tạp, tôn lên sự xa hoa trong nhà ông chủ Lưu .
Ông ngẩng mắt nhìn thấy xà phòng và xà phòng bông thơm trên tủ gỗ.
Ông cầm lên xem xét, rồi mang theo miếng xà phòng được bọc bằng vải nhuộm dâu ra ngoài.
Robot bảo vệ muốn đi theo, nhưng ông ngăn lại, “Tôi về nhà mình, có chuyện gì đâu? Đi chỗ khác đi.”
[Tít tít]
Robot ngoan ngoãn đóng cửa, không để ý đến ông nữa.
Ông chủ Lưu thẳng tiến vào nội thành.
Nhiều người cho rằng trung tâm chỉ huy là trung tâm của thành Phong Thổ.
Thực ra, trung tâm chỉ huy chỉ nằm ở rìa nội thành, nội thành thực sự chỉ có ba con phố.
Và những ngôi nhà ở đây, không phải có tiền là có thể mua được.
Giống như thư viện Vạn Liễu ở kinh thành.
Những người sống trong khu vực trung tâm của nội thành thật sự là những thân phận mà người bình thường không thể tưởng tượng nổi, được đồn đại là còn có quý tộc từ liên bang bên kia.
Giống như Thẩm gia, cũng chỉ có được một ngôi nhà ở rìa nội thành, nhà đội trưởng Mã cũng ở nội thành, nhưng chưa phải là vị trí trung tâm nhất.
Lúc này, trung tâm nội thành yên tĩnh, robot vũ trang đến tận răng đang tuần tra.
Ngay cả robot tuần tra cũng là phiên bản chưa từng thấy bên ngoài.
Robot thấy ông chủ Lưu thì lập tức dừng lại, đồng loạt cúi đầu chào.
Ông chủ Lưu không để ý, chỉ vẫy tay, đi về phía một ngôi nhà lớn.
Cánh cổng rộng tự động mở ra, rồi tự động đóng lại.
Ông chủ Lưu đi qua khu vườn xanh mát, đi vào trong, vòng qua một hành lang dài, trước mắt xuất hiện một ngôi nhà hai tầng mang đậm phong cách cổ điển.
Trên đường đi, robot vẫn lặng lẽ tuần tra, dọn dẹp và chuyển phát đồ.
Thỉnh thoảng gặp hai người sống, họ cũng lễ phép chào ông.
“Thằng nhóc, mày còn biết về nhà sao?”
Trong phòng khách tầng một, trên một chiếc sofa kiểu Âu, một người phụ nữ đẹp nghe thấy tiếng động, đặt quyển sách trong tay xuống.
Cuốn sách được bọc bằng vải mềm, ở góc dưới bên phải còn có một con dấu, nhìn kỹ thì thấy có bốn chữ nhỏ, 【Sơn Đại Cư Sĩ】.
Ở thế giới bên ngoài đã sớm thất truyền, ở đây lại có vài kệ sách.
Ông chủ Lưu ngồi lên sofa, ôm lấy cánh tay của người phụ nữ đẹp, bắt đầu làm nũng, “Mẹ, con nhớ mẹ nên mới về thăm mẹ.”
“Mẹ xem, con đã mang về một thứ hiếm có.”
Ông chủ Lưu như đang khoe kho báu, mở lớp lớp vải nhuộm dâu ra, nâng miếng xà bông thơm đưa trước mặt người phụ nữ đẹp.
“Mẹ ơi, mẹ hãy đoán xem đây là gì?”
Người phụ nữ đẹp thu gọn lớp lớp tay áo lộng lẫy, cầm lấy xà bông thơm, đưa lên mũi ngửi thử.
“Mới có mấy ngày không gặp mà xà phòng đã nâng cấp đến mức này sao?”
Ông chủ Lưu trợn tròn mắt, “Mẹ, sao mẹ biết đây là xà phòng?”
La Sơn Đại gõ nhẹ lên đầu ông chủ Lưu một cái, mấy hôm trước bà rảnh rỗi, đã thay đồ đi dạo phố thương mại.
Bà là người đầu tiên thử dùng xà phòng ở tiệm.
Còn đặt trước vài miếng nữa.
“Mẹ ơi, đây là xà bông thơm, không giống như xà phòng tắm, cái này chuyên dùng để rửa mặt, có thể giúp da tốt hơn, làm mẹ xinh đẹp hơn.”
“Ha ha, tôi còn không biết anh, nói đi, đột nhiên về đây có chuyện gì?” La Sơn Đại vẻ mặt bình thản, gói xà bông thơm lại, để lên kệ sách.
Bà sinh ra ông chủ Lưu khi đã hơn bốn mươi tuổi, hiện nay đã tám mươi, trong thế giới mà tuổi thọ trung bình là hai trăm năm, bà cũng vừa mới bước vào độ tuổi ba mươi.
Thằng con trai này, thực sự khiến bà không yên tâm.
“Cái này giờ khó mua lắm, con chỉ có được một miếng vì quen biết với người làm xà phòng ấy.”
“Mẹ ơi… hê hê…”
Ông chủ Lưu ôm lấy cánh tay bà, tiếp tục làm nũng, “Nhìn vào quà tặng này, mẹ cho con ở nhà vài hôm nhé.”
“Tránh ra, lớn rồi còn làm nũng, thật ghê tởm, trước đây không phải con hùng hổ muốn ra ngoài sống sao?”
La Sơn Đại đẩy ông ra, “Con nói con quen người làm xà phòng?”
“Ừ, mấy hôm trước con nhờ người gửi cho mẹ đồ ăn vặt cũng là do cô bé làm.”
La Sơn Đại liếc nhìn, tiếp tục cầm sách, “Một cô gái trẻ?”
“À? Mẹ biết à?”
La Sơn Đại nhanh chóng lướt qua chủ đề này, chỉ đơn giản nói một câu, “Xem ra là con có bạn mới.”
“Con về đây gấp gáp như vậy, có phải muốn đưa cô gái nhỏ về nhà chơi không?”
“Cái gì vậy! Mẹ đừng hiểu lầm con, con chỉ đơn giản là nhớ nhà thôi, hơn nữa, ngày mai cô ấy cũng không có thời gian, cô ấy phải đi thi chứng chỉ đầu bếp.”
“Hả?”
La Sơn Đại lại để sách xuống, “Chứng chỉ đầu bếp?”
Ông chủ Lưu thấy mẹ mình hiếm khi có hứng thú với điều gì, lập tức nói, “Vậy mẹ đi ra ngoài một chút đi? Nhân tiện xem kỳ thi đầu bếp luôn?”
“Cô bé nấu ăn rất ngon, đợi thi xong, con sẽ dẫn mẹ đến nhà cô ấy ăn.”
“Con đã qua lại nhà người ta rồi sao?” La Sơn Đại nhìn ông chủ Lưu từ trên xuống dưới.
Ánh mắt cuối cùng dừng lại ở khu vực quần của con trai, “Bệnh của con đã khỏi rồi chứ?”
“Mẹ!”
Ông chủ Lưu lập tức đứng dậy, dùng gối ôm trên sofa che chắn cho mình, mặt đỏ như gấc.
(truyện này tuổi thọ trung bình 200 tuổi, giờ tui kh biết để xưng hô kiểu gì luôn, cứ cấn cấn T_T)
Danh sách chương
- Chương 1. Đàn Ông Có Thể Chọn, Nhưng Tôi Muốn Anh Ấy!
- Chương 2. Sau Này Không Có Việc Gì Thì Ít Qua Lại.
- Chương 3. Nếu Cậu Ta Còn Sống, Tôi Sẽ Đánh Cậu Ta; Nếu Cậu Ta Chết, Tôi Sẽ Đánh Thi Thể Của Cậu Ta.
- Chương 4. Các Người Gọi Gà Rừng Là Phượng Hoàng ?
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7.
- Chương 8
- Chương 9.
- Chương 10.
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16.
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23.
- Chương 24.
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27.
- Chương 28.
- Chương 29.
- Chương 30.
- Chương 31.
- Chương 32
- Chương 33.
- Chương 34.
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38.
- Chương 39
- Chương 40.
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43.
- Chương 44.
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49.
- Chương 50
- Chương 51.
- Chương 52
- Chương 53.
- Chương 54.
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60.
- Chương 61.
- Chương 62.
- Chương 63.
- Chương 64.
- Chương 65
- Chương 66.
- Chương 67.
- Chương 68.
- Chương 69
- Chương 70.
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73.
- Chương 74
- Chương 75.
- Chương 76.
- Chương 77.
- Chương 78.
- Chương 79.
- Chương 80.
- Chương 81.
- Chương 82.
- Chương 83.
- Chương 84.
- Chương 85.
- Chương 86
- Chương 87.
- Chương 88.
- Chương 89.
- Chương 90.
- Chương 91.
- Chương 92.
- Chương 93.
- Chương 94.
- Chương 95.
- Chương 96.
- Chương 97.
- Chương 98.
- Chương 99.
- Chương 100.
- Chương 101.
- Chương 102.
- Chương 103.
- Chương 104.
- Chương 105.
- Chương 106.
- Chương 107.
- Chương 108.
- Chương 109.
- Chương 110.
- Chương 111.
- Chương 112.
- Chương 113
- Chương 114.
- Chương 115.
- Chương 116.
- Chương 117.
- Chương 118.
- Chương 119.
- Chương 120.
- Chương 121.
- Chương 122.
- Chương 123.
- Chương 124.
- Chương 125.
- Chương 126.
- Chương 127.
- Chương 128.
- Chương 129.
- Chương 130.
- Chương 131.
- Chương 132.
- Chương 133.
- Chương 134.
- Chương 135.
- Chương 136.
- Chương 137.
- Chương 138.
- Chương 139.
- Chương 140.
- Chương 141.
- Chương 142.
- Chương 143.
- Chương 144.
- Chương 145.
- Chương 146.
- Chương 147.
- Chương 148.
- Chương 149.
- Chương 150.
- Chương 151.
- Chương 152.
- Chương 153.
- Chương 154.
- Chương 155.
- Chương 156.
- Chương 157.
- Chương 158.
- Chương 159.
- Chương 160.
- Chương 161.
- Chương 162.
- Chương 163.
- Chương 164.
- Chương 165.
- Chương 166.
- Chương 167.
- Chương 168.
- Chương 169.
- Chương 170.
- Chương 171.
- Chương 172.
- Chương 173.
- Chương 174.
- Chương 175.
- Chương 176.
- Chương 177.
- Chương 178.
- Chương 179.
- Chương 180.
- Chương 181.
- Chương 182.
- Chương 183.
- Chương 184.
- Chương 185.
- Chương 186.
- Chương 187.
- Chương 188.
- Chương 189.
- Chương 190.
- Chương 191.
- Chương 192.
- Chương 193.
- Chương 194.
- Chương 195.
- Chương 196.
- Chương 197.
- Chương 198.
- Chương 199.
- Chương 200.
- Chương 201.
- Chương 202.
- Chương 203.
- Chương 204.
- Chương 205.
- Chương 206.
- Chương 207.
- Chương 208.
- Chương 209.
- Chương 210.
- Chương 211.
- Chương 212.
- Chương 213.
- Chương 214.
- Chương 215.
- Chương 216.
- Chương 217.
- Chương 218.
- Chương 219.
- Chương 220.
- Chương 221.
- Chương 222.
- Chương 223.
- Chương 224.
- Chương 225.
- Chương 226.
- Chương 227.
- Chương 228.
- Chương 229.
- Chương 230.
- Chương 231.
- Chương 232.
- Chương 233.
- Chương 234.
- Chương 235.
- Chương 236.
- Chương 237.
- Chương 238.
- Chương 239.
- Chương 240.
- Chương 241.
- Chương 242.
- Chương 243.
- Chương 244.
- Chương 245.
- Chương 246.
- Chương 247
- Chương 248.
- Chương 249.
- Chương 250.
- Chương 251.
- Chương 252.
- Chương 253.
- Chương 254.
- Chương 255.
- Chương 256.
- Chương 257.
- Chương 258.
- Chương 259.
- Chương 260.
- Chương 261.
- Chương 262.
- Chương 263.
- Chương 264.
- Chương 265.
- Chương 266.
- 267
- 268.
- 269
- 270
- 271
- 272
- 273
- 274
- 275
- 276
- 277
- 278
- 279
- 280
- 281
- 282
- 283
- 284
- 285
- 286
- 287
- 288
- 289
- 290
- 291
- 292
- 293
- 294
- 295
- 296
- 297
- 298
- 299
- 300
- 301
- 302
- 303
- 304
- 305
- 306
- 307
- 308
- 309
- 310
- 311
- 312
- 313
- 314
- 315
- 316
- 317
- 318
- 319
- 320
- 321
- 322
- 323
- 324
- 325
- 326
- 327
- 328
- 329.
- 330
- 331
- 332
- 333
- 334
- 335
- 336
- 337
- 338
- 339
- 340
- 341
- 342
- 343
- 344
- 345
- 346
- 347
- 348
- 349.
- 350
- 351
- 352
- 353
- 354
- 355
- 356
- 357
- 358
- 359
- 360
- 361
- 362
- 363
- 364
- 365
- 366
- 367
- 368
- 369
- 370
- 371
- 372
- 373
- 374
- 375
- 376
- 377
- 378
- 379
- 380
- 381
- 382
- 383
- 384.
- 385
- 386
- 387
- 388
- 389
- 390
- 391
- 392
- 393
- 394
- 395
- 396
- 397
- 398
- 399
- 400
- 401
- 402
- 403
- 404
- 405
- 406
- 407
- 408
- 409
- 410
- 411
- 412
- 413
- 414
- 415
- 416
- 417
- 418
- 419
- 420
- 421
- 422
- 423
- 424
- 425
- 426
- 427
- 428
- 429
- 430
- 431.
- 432
- 433.
- 434
- 435.
- 436
- 437
- 438
- 439
- 440
- 441
- 442
- 443.
- 444
- 445
- 446.
- 447
- 448
- 449
- 450
- 451
- 452
- 453
- 454
- 455
- 456
- 457
- 458
- 459
- 460
- 461
- 462
- 463.
- 464
- 465.
- 466
- 467
- 468
- 469
- 470
- 471
- 472
- 473
- 474
- 475
- 476
- 477
- 478
- 479
- 480
- 481
- 482
- 483
- 484
- 485
- 486
- 487
- 488
- 489
- 490
- 491
- 492. Phiên Ngoại: Hoắc Tinh Thần Pk Hoắc Đoàn Viên
Bạn cần đăng nhập để bình luận