Gả Cho Tàn Phế Binh Vương, Tôi Lật Ngược Tình Thế Nhờ Trồng Trọt
Chương 152.
Thẩm Quả Quả im lặng hồi lâu.
Hoắc Đào xoay người đè cô xuống, chuẩn bị hôn cô một lần nữa. Thẩm Quả Quả vội rút tay ra và chặn cằm anh lại.
“Ơ… Anh có thích trẻ con không?”
Hả?
Hoắc Đào ngây người, đây là câu hỏi gì vậy?
Nhưng với nguyên tắc “vợ có câu hỏi thì phải trả lời”, anh cũng suy nghĩ nghiêm túc một chút, “Nếu đứa bé giống em, thì anh thích.”
Thẩm Quả Quả: …
“Vậy bây giờ anh có muốn có con không?”
“Anh nghe em, em muốn thì có, em không muốn thì không có. Nếu được chọn… thì tốt nhất là chưa cần.”
Anh chỉ muốn sống cùng vợ thôi!
Tốt nhất là Wall-E cũng không có mặt!
Hức hức hức!
Thẩm Quả Quả: …
Nói chuyện với người não yêu đương thật khó chịu!
“Nếu bây giờ chúng ta không muốn có con, vậy anh có…”
Thẩm Quả Quả thở dài.
Ở thế giới này, chính phủ rất khuyến khích sinh sản, làm gì có các biện pháp kế hoạch hóa gia đình. Những người bản địa như Hoắc Đào chắc cũng chưa từng tiếp xúc với kiến thức này.
Nhưng trong một thế giới hoang tàn, sinh tồn không dễ dàng, lại còn đang gặp nguy hiểm, vì lợi ích của tất cả, Thẩm Quả Quả chỉ còn cách đỏ mặt, nằm trên vai Hoắc Đào và bắt đầu giải thích cho anh.
Bản thân cô cũng chỉ là một cô gái nhỏ thôi, vậy mà còn phải làm giáo viên dạy người khác về chuyện này.
Đây là lụi bại danh tiếng trong ngành giáo dục mất thôi!
A a a!
…
“Được rồi.”
Vài phút sau, Thẩm Quả Quả đỏ mặt giấu mặt vào hõm vai của Hoắc Đào, còn Hoắc Đào thì tỏ vẻ mình đã hiểu.
Thì ra còn có nhiều… kiến thức như vậy…
Hai người nắm tay nhau ngủ trưa, sau khi tỉnh dậy, họ kéo xe đẩy và các công cụ khác, chuẩn bị xuất phát đến nhà ở Bắc thành.
“Anh thực sự không muốn ngồi xe lăn nữa sao?”
Thẩm Quả Quả nhìn Hoắc Đào đầy lo lắng.
“Không cần đâu.”
Đã vài ngày kể từ trận đấu, anh cảm thấy chân mình đã đỡ hơn nhiều, có thể đứng lên được rồi thì còn cần gì xe lăn nữa chứ!
Được rồi, bướng bỉnh thật.
“Vậy nếu lát nữa chân anh đau, nhất định phải nói với em, chúng ta sẽ đi chậm lại.”
“Được.”
Hoắc Đào cười tươi nhìn Thẩm Quả Quả.
Đây là lần đầu tiên hai người đi bên nhau trên đường của thành Phong Thổ,, cảm giác thật kỳ diệu.
Thẩm Quả Quả ngước lên nhìn người đàn ông bên cạnh, cao hơn cô một cái đầu, cao to, vai rộng, eo thon, chân dài, vì bị mọi người nhìn, gương mặt không có vẻ gì là vui cười.
Cô mím môi, khẽ cười một tiếng.
Khi đến khu vườn phía Bắc thành, Vương Ý cùng hai người khác đang chuyển các chậu lớn vào bên trong. Các chậu lớn chất đầy nguyên liệu thừa của các dị thú.
“Bà chủ, ông chủ.”
Ba người dừng tay cúi chào, Vương Ý tròn mắt nhìn Hoắc Đào đang đứng, miệng há to đến nỗi có thể nhét vừa một nắm tay.
Thẩm Quả Quả xua tay, “Các cậu tiếp tục đi.”
Hoắc Đào kéo chiếc xe đẩy nhỏ vào sân.
Đây là lần đầu tiên họ đến sau khi cải tạo, trong sân đã lắp đặt đầy đủ mái che, bàn mổ, bếp, vòi nước, bồn thoát nước và rất nhiều chậu sắt.
“Anh cả nói bà chủ cần mấy chậu sắt này, nên bảo tôi chuẩn bị nhiều một chút, còn nữa, nước cứ thoải mái dùng, đã nạp sẵn tinh tệ rồi.”
Vương Ý cười toe toét.
"Làm tốt lắm."
Thẩm Quả Quả rất thích cách bố trí ở đây, nhìn là biết đã tốn không ít tâm sức.
Cô đang định tranh thủ thời gian kiểm tra lại căn nhà thì bỗng nghe thấy giọng của Thẩm Á Chi ngoài cổng: "Đây có phải là nhà của Thẩm Thiên Lương không?"
Sao lại tìm đến đây?
Sau đó là giọng của Vương Như: "Cô tìm ai ? Có việc gì không?"
Thẩm Á Chi xác nhận xong, không thèm để ý đến ai khác, bước vào cửa. Khi nhìn thấy Thẩm Quả Quả và Hoắc Đào, cô ta sững lại, “Sao lại là các người?"
“Chẳng phải nói là đây là nhà của Thẩm Thiên Lương sao?"
Thật là bất lịch sự!
Thẩm Quả Quả nhìn hai chị em nhà Thẩm Á Chi cùng tên Lý Cách đáng ghét kia, thực sự không muốn nói chuyện.
Lý Cách vừa thấy Hoắc Đào, lập tức lùi lại một bước.
Vương Ý hiểu ý, bước tới: “Các người là ai? Tìm lão gia có chuyện gì?"
“Ồ, mấy ngày không gặp, Thẩm Thiên Lương đã trở thành 'lão gia’ rồi sao?” Thẩm Á Thực bắt đầu giọng điệu châm biếm, “Quả nhiên, có thân phận chiến binh cao cấp và đầu bếp có khác, khác hẳn.”
Thẩm Quả Quả ngước nhìn trời, cô thề rằng một ngày nào đó, nếu có s.ú.n.g trong tay, nhất định sẽ trừ khử tên miệng thối này.
“Nói đi, đến đây có việc gì?”
“Đừng nói là tìm đến đây để bị đ/á/n/h đấy nhé?"
“Cô!” Thẩm Á Chi tức giận, trước giờ cô chưa bao giờ chiếm thế thượng phong khi đối đầu với Thẩm Quả Quả, nhưng vẫn phải nói chuyện.
Cô nói giọng không vui: “gia chủ bảo các người ngày mai về tham gia tiệc gia đình."
Phụt!
Thẩm Quả Quả lập tức bật cười.
Thẩm Á Thực mặt mày khó coi, “Cười cái gì mà cười? Gọi các người về dự tiệc gia đình là đang khaiân...”
“Thẩm Á Thực,” Thẩm Quả Quả bước lên một bước, “Có phải đầu óc cậu bị chó ăn rồi không? Cậu quên là gia tộc đã tuyên bố gì sao? Cần tôi nhắc lại không?"
Thẩm Á Thực không biết “chó” là gì, nhưng chắc chắn không phải là thứ gì tốt đẹp.
Thẩm Quả Quả nói từng từ một, “Nhà chúng tôi đã bị trục xuất khỏi Thẩm gia rồi, sống c/h/ế/t vinh nhục đều chẳng liên quan gì!”
“Hay là Thẩm Khánh Thái già đến mức lú lẫn rồi?"
Trước lời chế nhạo đó, Thẩm Á Chi kéo Thẩm Á Thực đang nổi cơn giận lại, nhíu mày nói, “Thẩm Quả Quả, gia tộc đã hạ mình rồi, cô còn muốn gì nữa?"
“Thực sự nghĩ rằng mình là đầu bếp, cộng thêm một chiến binh cấp cao thì muốn làm gì cũng được sao?"
“Sức mạnh của Thẩm gia không phải là thứ cô có thể xem thường!”
Nhìn Hoắc Đào đứng dậy, trong lòng Thẩm Á Chi vừa hối hận vừa oán giận. Biết sớm như vậy, khi phân phối đối tượng hôn nhân, lẽ ra cô nên kiên quyết hơn.
“Chậc chậc, chỉ dựa vào Thẩm gia các người thôi sao?"
“Được, vậy các người về nói với Thẩm Khánh Thái, tôi cho phép các người hống hách, nhưng gia tiệc chúng tôi không đi, cũng đừng có rảnh mà lởn vởn sang đây làm phiền gia đình tôi."
Thẩm Quả Quả thật ra rất muốn ấn c/h/ế/t Thẩm gia, nhưng hiện tại cô phải đối phó với Mã gia.
Nếu Thẩm gia cứ tiếp tục làm loạn, cô cũng không ngại...
“Thẩm Quả Quả, thái độ của cô là gì đây?"
Thẩm Á Thực nhìn quanh một vòng, “Còn nữa, cô dù là đầu bếp thì cũng nên về nhà tổ làm việc!"
“Các người, dừng tay lại, mang đồ này về nhà tổ cho tôi!"
Nói rồi, hắn định ra tay đẩy Vương Như và Vương Tường đang khiêng đồ.
Cả hai bị đẩy bất ngờ, ngã nhào ra sau, chiếc chậu lớn cũng rơi úp xuống đất.
Chất trong chậu lại là m/á/u heo, Thẩm Quả Quả cảm thấy nghẹn lòng.
Cô quay sang nhìn Hoắc Đào, “Anh à, em nghĩ rằng nắm đ.ấ.m là thứ duy nhất mà họ hiểu được."
Mấy chuyện lời nói, cứ để vợ lo.
Còn việc động tay động chân, tất nhiên phải để anh!
Hoắc Đào đã nhịn hết nổi rồi, được vợ đồng ý, anh lập tức xuất hiện trước mặt Thẩm Á Thực, nắm lấy cổ áo, đè hắn xuống bàn mổ và bắt đầu đ/á/n/h.
Tất nhiên, vẫn phải giữ chút lực, không thể gây án mạng lúc này.
Thẩm Á Thực sợ hãi, sau khi kịp phản ứng, liền cảm thấy m.ô.n.g đau rát.
“Anh đ/á/n/h người!”
“Ôi da, ôi da, trong căn cứ không được phép đ/á/n/h người! Thả tôi ra!"
Thẩm Á Chi cũng vội bước tới, định cứu người khỏi tay của Hoắc Đào.
Danh sách chương
- Chương 1. Đàn Ông Có Thể Chọn, Nhưng Tôi Muốn Anh Ấy!
- Chương 2. Sau Này Không Có Việc Gì Thì Ít Qua Lại.
- Chương 3. Nếu Cậu Ta Còn Sống, Tôi Sẽ Đánh Cậu Ta; Nếu Cậu Ta Chết, Tôi Sẽ Đánh Thi Thể Của Cậu Ta.
- Chương 4. Các Người Gọi Gà Rừng Là Phượng Hoàng ?
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7.
- Chương 8
- Chương 9.
- Chương 10.
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16.
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23.
- Chương 24.
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27.
- Chương 28.
- Chương 29.
- Chương 30.
- Chương 31.
- Chương 32
- Chương 33.
- Chương 34.
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38.
- Chương 39
- Chương 40.
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43.
- Chương 44.
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49.
- Chương 50
- Chương 51.
- Chương 52
- Chương 53.
- Chương 54.
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60.
- Chương 61.
- Chương 62.
- Chương 63.
- Chương 64.
- Chương 65
- Chương 66.
- Chương 67.
- Chương 68.
- Chương 69
- Chương 70.
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73.
- Chương 74
- Chương 75.
- Chương 76.
- Chương 77.
- Chương 78.
- Chương 79.
- Chương 80.
- Chương 81.
- Chương 82.
- Chương 83.
- Chương 84.
- Chương 85.
- Chương 86
- Chương 87.
- Chương 88.
- Chương 89.
- Chương 90.
- Chương 91.
- Chương 92.
- Chương 93.
- Chương 94.
- Chương 95.
- Chương 96.
- Chương 97.
- Chương 98.
- Chương 99.
- Chương 100.
- Chương 101.
- Chương 102.
- Chương 103.
- Chương 104.
- Chương 105.
- Chương 106.
- Chương 107.
- Chương 108.
- Chương 109.
- Chương 110.
- Chương 111.
- Chương 112.
- Chương 113
- Chương 114.
- Chương 115.
- Chương 116.
- Chương 117.
- Chương 118.
- Chương 119.
- Chương 120.
- Chương 121.
- Chương 122.
- Chương 123.
- Chương 124.
- Chương 125.
- Chương 126.
- Chương 127.
- Chương 128.
- Chương 129.
- Chương 130.
- Chương 131.
- Chương 132.
- Chương 133.
- Chương 134.
- Chương 135.
- Chương 136.
- Chương 137.
- Chương 138.
- Chương 139.
- Chương 140.
- Chương 141.
- Chương 142.
- Chương 143.
- Chương 144.
- Chương 145.
- Chương 146.
- Chương 147.
- Chương 148.
- Chương 149.
- Chương 150.
- Chương 151.
- Chương 152.
- Chương 153.
- Chương 154.
- Chương 155.
- Chương 156.
- Chương 157.
- Chương 158.
- Chương 159.
- Chương 160.
- Chương 161.
- Chương 162.
- Chương 163.
- Chương 164.
- Chương 165.
- Chương 166.
- Chương 167.
- Chương 168.
- Chương 169.
- Chương 170.
- Chương 171.
- Chương 172.
- Chương 173.
- Chương 174.
- Chương 175.
- Chương 176.
- Chương 177.
- Chương 178.
- Chương 179.
- Chương 180.
- Chương 181.
- Chương 182.
- Chương 183.
- Chương 184.
- Chương 185.
- Chương 186.
- Chương 187.
- Chương 188.
- Chương 189.
- Chương 190.
- Chương 191.
- Chương 192.
- Chương 193.
- Chương 194.
- Chương 195.
- Chương 196.
- Chương 197.
- Chương 198.
- Chương 199.
- Chương 200.
- Chương 201.
- Chương 202.
- Chương 203.
- Chương 204.
- Chương 205.
- Chương 206.
- Chương 207.
- Chương 208.
- Chương 209.
- Chương 210.
- Chương 211.
- Chương 212.
- Chương 213.
- Chương 214.
- Chương 215.
- Chương 216.
- Chương 217.
- Chương 218.
- Chương 219.
- Chương 220.
- Chương 221.
- Chương 222.
- Chương 223.
- Chương 224.
- Chương 225.
- Chương 226.
- Chương 227.
- Chương 228.
- Chương 229.
- Chương 230.
- Chương 231.
- Chương 232.
- Chương 233.
- Chương 234.
- Chương 235.
- Chương 236.
- Chương 237.
- Chương 238.
- Chương 239.
- Chương 240.
- Chương 241.
- Chương 242.
- Chương 243.
- Chương 244.
- Chương 245.
- Chương 246.
- Chương 247
- Chương 248.
- Chương 249.
- Chương 250.
- Chương 251.
- Chương 252.
- Chương 253.
- Chương 254.
- Chương 255.
- Chương 256.
- Chương 257.
- Chương 258.
- Chương 259.
- Chương 260.
- Chương 261.
- Chương 262.
- Chương 263.
- Chương 264.
- Chương 265.
- Chương 266.
- 267
- 268.
- 269
- 270
- 271
- 272
- 273
- 274
- 275
- 276
- 277
- 278
- 279
- 280
- 281
- 282
- 283
- 284
- 285
- 286
- 287
- 288
- 289
- 290
- 291
- 292
- 293
- 294
- 295
- 296
- 297
- 298
- 299
- 300
- 301
- 302
- 303
- 304
- 305
- 306
- 307
- 308
- 309
- 310
- 311
- 312
- 313
- 314
- 315
- 316
- 317
- 318
- 319
- 320
- 321
- 322
- 323
- 324
- 325
- 326
- 327
- 328
- 329.
- 330
- 331
- 332
- 333
- 334
- 335
- 336
- 337
- 338
- 339
- 340
- 341
- 342
- 343
- 344
- 345
- 346
- 347
- 348
- 349.
- 350
- 351
- 352
- 353
- 354
- 355
- 356
- 357
- 358
- 359
- 360
- 361
- 362
- 363
- 364
- 365
- 366
- 367
- 368
- 369
- 370
- 371
- 372
- 373
- 374
- 375
- 376
- 377
- 378
- 379
- 380
- 381
- 382
- 383
- 384.
- 385
- 386
- 387
- 388
- 389
- 390
- 391
- 392
- 393
- 394
- 395
- 396
- 397
- 398
- 399
- 400
- 401
- 402
- 403
- 404
- 405
- 406
- 407
- 408
- 409
- 410
- 411
- 412
- 413
- 414
- 415
- 416
- 417
- 418
- 419
- 420
- 421
- 422
- 423
- 424
- 425
- 426
- 427
- 428
- 429
- 430
- 431.
- 432
- 433.
- 434
- 435.
- 436
- 437
- 438
- 439
- 440
- 441
- 442
- 443.
- 444
- 445
- 446.
- 447
- 448
- 449
- 450
- 451
- 452
- 453
- 454
- 455
- 456
- 457
- 458
- 459
- 460
- 461
- 462
- 463.
- 464
- 465.
- 466
- 467
- 468
- 469
- 470
- 471
- 472
- 473
- 474
- 475
- 476
- 477
- 478
- 479
- 480
- 481
- 482
- 483
- 484
- 485
- 486
- 487
- 488
- 489
- 490
- 491
- 492. Phiên Ngoại: Hoắc Tinh Thần Pk Hoắc Đoàn Viên
Bạn cần đăng nhập để bình luận