Đệ Nhất Nữ Tiên Tu Luyện Ký

Đệ Nhất Nữ Tiên Tu Luyện Ký - Chương 501: Lần đầu gặp quái "Cá " (length: 3902)

Nhưng sự rụt rè này đã không còn tồn tại ở hai con yêu thú ban đầu tiến vào nơi đây. Đối với chúng mà nói, việc trơ mắt nhìn "thức ăn" có thể đùa giỡn với mình bị nuốt chửng mới là điều không thể chịu đựng nhất lúc này.
Trên đầm lầy, có một đám yêu thú ngửa mặt lên trời thét dài, chiến ý lẫm liệt. Có lẽ rất nhanh thôi, nơi đây sẽ dấy lên một trận chiến đấu kịch liệt. Nhưng chúng không biết rằng, dưới phiến đầm lầy vô biên này, đã có người đi trước chúng một bước, nhóm lên làn khói lửa lượn lờ ở nơi đó.
Lúc này, đối chiến với Lục Vân Dao là một đám hình thể trung đẳng, đầu dài dẹp và rộng, thân khoác vảy hình răng cưa nhưng toàn thân đen như mực... Cá?
Lục Vân Dao khi mới nhìn thấy chúng, thần sắc trên mặt không tự chủ được thêm vài phần cổ quái. Thoạt nhìn, chúng xác thực giống như cá. Nhìn từ xa, chiếc đuôi to phát sáng của chúng chẳng phải giống như chiếc quạt tròn, đang thỉnh thoảng đung đưa hay sao?
Nhưng nhìn kỹ lại, có thể phát hiện, loài "cá" này không có vây cá như bình thường, ngược lại có hai cặp chi nhỏ bé. Trên tứ chi đó còn có các đốm màu không theo quy tắc với sắc độ khác nhau.
Hai mắt chúng chỉ to bằng hạt đậu. Lúc này, chỉ thấy miệng nhỏ của chúng thỉnh thoảng lại ngọ nguậy, ngay lập tức, một loại khí thể màu đen quen thuộc phát ra từ bên trong, đổ ập xuống tấn công Lục Vân Dao.
Lục Vân Dao nhận ra, đó chính là thứ khí thể màu đen mà trước đó nàng đã thu thập được từ miệng con thanh mâu yêu thú.
Chỉ là, nếu đem hai loại khí thể màu đen tương tự này đặt cạnh nhau để so sánh, Lục Vân Dao cảm thấy, khí thể màu đen phát ra từ miệng của đám cá quái dị này có độc tính dữ dội hơn một chút.
Lục Vân Dao vung tay nhỏ, một luồng hỏa linh lực nồng hậu mãnh liệt tuôn ra, chỉ trong chốc lát đã bao vây lấy những luồng khí thể màu đen độc tính nóng rực kia, biến chúng tan biến ngay trước mắt bầy cá.
Bầy cá lập tức kinh ngạc, những cái đầu dẹp và rộng lắc lư không rõ ràng. Đội ngũ vốn chỉnh tề ban đầu trở nên có chút tan rã, tiếng kêu ô ô liên tiếp vang lên, phảng phất như đang hỏi: "Chuyện này là sao vậy?"
Lục Vân Dao thả lỏng thần sắc, khóe miệng nhếch lên một đường cong xinh đẹp. Nàng ngưng tụ một quả cầu lửa to lớn trên tay, "Như vậy, tiếp theo, đến lượt ta ra chiêu."
Vừa dứt lời, nàng liền xoay người một vòng, ném quả cầu lửa thẳng vào đội ngũ cá quái dị đã có chút tan rã kia. Lập tức, trong bầy cá phát ra một trận âm thanh chói tai.
Quả cầu lửa đảo qua bầy cá, những đốm lửa nhỏ rơi lác đác trên người chúng, có khi ở tứ chi, có khi ở đầu, lại có khi trên lớp vảy cứng như sắt của chúng. Ngọn lửa càng đốt càng mạnh, âm thanh của bầy cá quái dị cũng càng thêm chói tai.
Lục Vân Dao thấy vậy, khóe miệng tất nhiên không nhịn được cong lên một tia đắc ý, hừ, lũ tiểu tử, xem có đốt chết các ngươi không! Nghĩ đến việc những con cá quái dị này sẽ nhanh chóng hóa thành tro tàn, Lục Vân Dao không khỏi mỉm cười duyên dáng.
Không ai có thể bình yên thoát khỏi linh hỏa của nàng! Không ai cả!
Lục Vân Dao kiêu ngạo thầm nghĩ.
Nhưng chẳng được bao lâu, thần sắc trên mặt Lục Vân Dao lập tức cứng đờ. Hai mắt nàng trợn trừng vừa tròn vừa lớn, phảng phất như trước mắt xuất hiện một màn khó tin.
Nguyên lai, ngay khi bầy cá đều nôn nóng bất an, một con cá có hình thể to lớn thẳng thừng kêu lên hai tiếng ục ục. Rất nhanh, bầy cá xao động trở nên yên tĩnh. Con cá có hình thể to lớn kia, cũng vào lúc này phun ra một loại chất lỏng trong suốt, sền sệt không rõ.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận