Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 773: Thiên Đế truyền nhân còn tại tảo hóa!

Chương 773: Thiên Đế truyền nhân vẫn còn vơ vét!
Sau khi khâu đấu giá đặc biệt, được chuẩn bị riêng cho Diệp Thần, kết thúc.
Phần lớn tu sĩ đều thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng có thể tiến vào khâu đấu giá bình thường, không cần phải cảm nhận áp lực kinh khủng về tài nguyên từ Thiên Đế truyền nhân.
Mà những cường giả vạn tộc nghĩ đến việc thu lợi từ Diệp Thần, thì có chút thất vọng.
Chỉ hận Động Thiên của nhà mình có quá ít bảo vật loại này.
Rõ ràng, tất cả những gì vừa diễn ra, còn chưa phải là cực hạn của Thiên Đế truyền nhân.
Không thể nhìn thấy cực hạn của Thiên Đế truyền nhân.
Thật sự là đáng tiếc.
. . .
"Không Linh Ngọc Tủy Tinh: Đây là thần liệu luyện khí đỉnh cấp, độ tương thích với linh lực vượt quá tưởng tượng, dùng làm chủ tài hoặc phụ liệu của cực đạo chi binh đều có thể xưng là tuyệt hảo. . ."
"Giá khởi điểm: Năm trăm vạn cực phẩm linh thạch. . ."
Trên đài đấu giá, giọng nói của người bán đấu giá lại lần nữa vang lên.
Chỉ là trong giọng nói cũng có mấy phần trống rỗng, cảm thấy thời gian khoái hoạt thật sự là ngắn ngủi.
Không có Thiên Đế truyền nhân hỗ trợ hết mình.
Sau này nàng lại phải tự mình động.
Tuy nhiên, người bán đấu giá vừa dứt lời.
Trong phòng riêng của Thiên Đế truyền nhân liền lại lần nữa truyền ra giọng nói rất dễ nhận biết kia: "Hai ngàn vạn cực phẩm linh thạch!"
Thiên Đế truyền nhân còn ra giá?
Trong chốc lát, bầu không khí vừa mới sôi động tại hiện trường, tựa như là bị một trận gió lạnh thổi tan, trong nháy mắt lại trở nên trầm lắng.
Tất cả mọi người khóe miệng co giật nhìn về phía phương hướng phòng bao.
Không Linh Ngọc Tủy Tinh này tuy nói trân quý phi thường, nhưng trong đông đảo tài liệu trân quý, thật đúng là không được xem là loại cao cấp nhất, hiếm thấy đến cực hạn.
Mà lại bởi vì chất liệu tự thân yếu ớt, càng thích hợp làm phụ liệu thi pháp, không chiếm ưu thế trong giao phong cứng đối cứng.
Lại nhìn khối Không Linh Ngọc Tủy Tinh này được mang lên bàn đấu giá, thể tích quả thực không được xem là lớn.
Dựa theo kinh nghiệm trước đây và tình hình thị trường, giá cả giao dịch của nó nhiều nhất cũng chỉ bồi hồi tại một ngàn vạn trên dưới.
Nhưng ai có thể ngờ tới, Thiên Đế truyền nhân mới mở miệng, vậy mà trực tiếp hô lên cái giá cao hai ngàn vạn?
Cái này. . .
Tuy nói so với những hành động điên cuồng trước đó, tùy tiện đội giá gấp mười lần, thì lần này xem như đã thu liễm một chút.
Nhưng điều này cũng tương đương bất thường.
Linh thạch của ngươi là gió lớn thổi tới sao?
Trong lúc nhất thời, những tu sĩ ban đầu còn có hứng thú với Không Linh Ngọc Tủy Tinh, cũng đều nhao nhao trầm mặc không nói.
Giá gấp đôi rồi, có thể mua được thần liệu càng đỉnh cấp hơn.
Mà chủ nhân của Không Linh Ngọc Tủy Tinh này, vừa hay lại là Chiến Thần tộc.
Ba vị Bán Thánh trong phòng riêng, nghe được Thiên Đế truyền nhân ra giá trong nháy mắt, trong mắt lập tức hiện lên vẻ sáng rực.
Thiên Đế truyền nhân vậy mà cũng có hứng thú với Không Linh Ngọc Tủy Tinh?
Đây chẳng phải là lại có thể bán gấp mười?
Trước đó không nắm chắc, thiếu mất ba ngàn vạn.
Lần này nhất định phải kiếm lại.
Ba vị Bán Thánh không chút do dự, lập tức tăng giá một ngàn vạn, đè nén vui sướng mở miệng: "Ba ngàn vạn cực phẩm linh thạch!"
Nhưng khi Bán Thánh Chiến Thần tộc gọi giá xong, phòng bao của Diệp Thần lại im lặng.
Lúc này, ba vị Bán Thánh trong lòng đều hiện lên cảm giác không ổn.
Thiên Đế truyền nhân, sẽ không phải là lại không kêu giá chứ?
Nhưng lúc này mới gấp hai mà.
Gấp hai mà ngươi đã không hô nữa rồi à?
Ngươi hô đi, ngươi có nhiều linh thạch như vậy, ngươi mau hô đi.
Thêm một trăm cực phẩm linh thạch thôi cũng được.
Chúng ta cam đoan không tăng giá nữa!
Tuy nhiên, sự thực đã khiến bọn họ thất vọng.
Phòng bao của Diệp Thần im lặng, kéo dài đến tận khi người bán đấu giá gõ búa.
Khoảnh khắc sau, ba tên Bán Thánh nhìn Không Linh Ngọc Tủy Tinh được đưa đến phòng bao, đau lòng đến không thở nổi.
Trước đó, may mà ba ngàn vạn không kiếm lại được.
Quay đầu lại còn lỗ ba trăm vạn cực phẩm linh thạch.
Thiên Đế truyền nhân, không phải người.
Ta hoài nghi ngươi cố ý nhắm vào Chiến Thần tộc ta.
Trong lòng ba người hận ý ngập trời, sát ý bừng bừng, hận không thể lập tức tiến lên, hung hăng đánh nổ Thiên Đế truyền nhân.
. . .
Mà Chiến Thần tộc lần này lại lần nữa chịu thiệt.
Những người vây xem lại càng thấy rõ.
Rất hiển nhiên, đối với bảo vật không phải loại Động Thiên, Thiên Đế truyền nhân tuy nói cũng có nhu cầu, nhưng không sốt ruột như đối với vật liên quan đến Động Thiên.
Cho nên, hắn sẽ chỉ tăng giá đến gấp đôi giá trị thực tế của vật phẩm.
Một khi vượt qua giới hạn này, hắn liền sẽ không chút do dự lựa chọn từ bỏ.
Sau khi hiểu rõ mọi chuyện.
Đám người lại lần nữa cảm tạ lão t·h·iết Chiến Thần tộc, thay mọi người làm rõ thái độ của Thiên Đế truyền nhân, thăm dò giới hạn cuối cùng.
Tiến trình đấu giá tiếp theo, quả nhiên như đám người dự đoán.
Bất luận vật phẩm đấu giá nào, chỉ cần vừa mang lên.
Thiên Đế truyền nhân liền sẽ lập tức mở ra bảng giá gấp đôi giá trị thực tế.
Nếu như không ai tranh đoạt với hắn, vật phẩm đấu giá này liền sẽ thuận lý thành chương bị Thiên Đế truyền nhân bỏ vào trong túi.
Còn nếu như có người mở miệng, Thiên Đế truyền nhân cũng tuyệt không tăng giá.
Quả thực là gọn gàng, dứt khoát đến cực hạn.
Khiến người ta phải tặc lưỡi.
Một màn này, khiến những thế lực vạn tộc, ôm mộng tưởng nhân cơ hội Diệp Thần còn chưa vẫn lạc, nắm chắc thời cơ kiếm một mẻ, càng thêm hưng phấn.
Tuy nói bây giờ không có được lợi nhuận bạo phát gấp mười như trước.
Nhưng gấp đôi thì ít ra cũng rất đáng yêu phải không?
Dù sao quay đầu đều có thể lấy lại.
Thế là, bọn hắn không chút do dự, lập tức phái người khẩn cấp chạy về gia tộc, vô cùng lo lắng đi lấy bảo vật, thần liệu.
Dù sao, hạng người vung tiền như rác kiểu Thiên Đế truyền nhân này, có thể gặp nhưng không thể cầu.
Nhất định phải nắm chắc.
Không phải đến lúc đó, ở ngoài thành diệt Thiên Đế truyền nhân, ai biết có bao nhiêu thế lực muốn chia của?
Bọn hắn lại có thể chia được bao nhiêu?
Sớm bỏ túi, của mình vẫn là an tâm nhất.
Cao tầng phòng đấu giá và đám người bán đấu giá, giờ phút này trong lòng mừng thầm.
Có Thiên Đế truyền nhân tài đại khí thô như vậy tại đây, khác gì cho giá đấu giá thêm một tầng bảo hiểm, chắc chắn vượt gấp đôi.
Giá sau cùng càng cao, lợi nhuận bọn hắn kiếm được từ đó tự nhiên cũng càng phong phú.
Tỉ lệ trích của người bán đấu giá cũng sẽ cao hơn, tài nguyên tu luyện có thể dùng sau này cũng sẽ càng thêm sung túc.
Thế là, dưới sự duy trì hết mình của Diệp Thần.
Người bán đấu giá càng thêm hăng say "chém giá"…
. . .
Hội đấu giá cứ như vậy tiếp tục một cách tuần tự.
Điều khiến người ta cảm thấy không bình thường là, tuy quá trình đấu giá tiến triển cực kì nhanh, nhưng số lượng bảo vật chờ đợi bán đấu giá, lại giống như quả cầu tuyết, càng ngày càng nhiều.
Hiển nhiên, ngoại trừ đại gia tộc muốn kiếm chác từ Diệp Thần.
Còn có không ít tu sĩ, cũng muốn nhân cơ hội Diệp Thần ở đây, bán bảo vật của mình với giá cao.
Mà Diệp Thần bên này, đương nhiên là ai đến cũng không từ chối.
Vật đấu giá không yêu cầu, tùy tiện bỏ ra một nhúm linh thực là xong việc.
Dù có yêu cầu đặc thù, Diệp Thần bên này cũng hoàn toàn có thể thỏa mãn.
Dù sao Động Thiên của Diệp Thần, bây giờ thật sự giống như kho báu, không thiếu thứ gì.
Tài nguyên cá nhân nhiều như núi.
Chủ yếu chia làm hai loại.
Có thể tặng và không thể tặng.
Có thể tặng thì không động vào, không thể tặng thì tùy tiện dùng.
Ào ào ào ào ào ào. . .
Diệp Thần bên này vung tiền như nước.
Những người đưa ra bảo vật tranh, cũng đều kiếm được đầy bồn đầy bát.
Trên mặt tràn đầy vẻ vui sướng không kìm nén được.
Chỉ có những người đấu giá, đã không còn bảo vật có thể cung cấp đấu giá, lại trông mong nhìn chằm chằm vật trong lòng, lại bất lực mua sắm, giờ phút này sắc mặt âm trầm đến mức có thể chảy ra nước.
Này thì chơi kiểu gì?
Thiên Đế truyền nhân mới mở miệng, giá sau cùng thực tế liền trong nháy mắt lật ra gấp hai.
Tuy nói cho dù là bọn họ chỉ thêm một viên cực phẩm linh thạch, Diệp Thần cũng sẽ không cùng giá.
Nhưng bọn hắn vẫn như cũ không đủ tiền.
Điều này khiến không ít người, trong lòng oán niệm đối với Diệp Thần giống như cỏ dại điên cuồng sinh trưởng.
Trong một phòng riêng nào đó.
Trước đó, vị Đại Thánh bôn lôi Văn Thái Lai từng nổi trận lôi đình, giờ phút này sắc mặt âm trầm phảng phất mây đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận