Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 749: Ai còn Sẽ không thay đổi thân ?

**Chương 749: Ai mà không biết biến thân?**
Mà nguyên nhân chính khiến đám người sợ hãi than, tự nhiên là Yêu Nguyệt Chỉ.
Bọn hắn thật sự chưa từng ngờ tới, Yêu Nguyệt Chỉ chỉ mới ở tứ trọng thiên sơ kỳ, lại có thể thể hiện ra thực lực cường hãn đến như vậy.
Lại có thể cùng Phượng U Hoàng ở cảnh giới tứ trọng thiên đỉnh phong, chiến đấu đến mức bất phân thắng bại.
Một màn này thật sự là làm cho người ta khó mà tưởng tượng.
Trọng yếu nhất chính là, trước đó Động Thiên hạch tâm của Yêu Nguyệt Chỉ còn bị vỡ nát.
Rốt cuộc Yêu Nguyệt Chỉ đã khôi phục bằng cách nào?
Vì sao phá rồi lại lập, nhìn còn cường hãn hơn?
Vừa nghĩ tới Càn Khôn Đỉnh chữa trị Động Thiên cần điều kiện hà khắc.
Trong lòng mọi người không khỏi ẩn ẩn đoán được vài phần mấu chốt.
Một số người không khỏi hít sâu một hơi, đáy lòng dâng lên một suy đoán kinh người: Yêu Nguyệt Chỉ, sẽ không phải là đã hút khô t·h·i·ê·n Đế truyền nhân rồi chứ?
Liên tưởng đến việc t·h·i·ê·n Đế truyền nhân từ ngày đó, sau khi cho nữ tu lông xù kia xem tướng đuôi.
Tựa như bốc hơi khỏi nhân gian, chưa từng xuất hiện trước mặt người khác.
Rất nhiều người càng thêm chắc chắn, đây có lẽ chính là chân tướng.
Dù sao nam tu khác không có khả năng để bị hút như vậy.
Nhưng t·h·i·ê·n Đế truyền nhân a?
Thị nữ như cỏ rác.
Thật đúng là khó mà nói!
Mà tộc trưởng Thần Tàm nhất tộc, càng trăm phần trăm khẳng định điểm này.
Dù sao người ngoài căn bản không biết, t·h·i·ê·n Đế truyền nhân vì đạt được Càn Khôn Đỉnh, đã phải trả cái giá lớn đến thế nào.
Vì Càn Khôn Đỉnh đều bằng lòng bỏ ra nhiều như vậy.
Huống chi là cứu nữ nhân của mình?
Cho nên rất hiển nhiên, t·h·i·ê·n Đế truyền nhân khẳng định là bị hút khô.
Thực lực giảm mạnh.
Cho nên mới không thể không để Yêu Nguyệt Chỉ ra mặt ứng đối trận chiến này.
Nghĩ tới đây, trong mắt tộc trưởng Thần Tàm u quang lập lòe, tâm tư đã bay xa...
Dù sao trong tay t·h·i·ê·n Đế truyền nhân, không chỉ có Như Ý Kim Cô Bổng.
Mà còn có một thanh đỉnh phong cực đạo chi binh, t·h·i·ê·n Đế k·i·ế·m nữa!
Cũng không phải chỉ có tộc trưởng Thần Tàm nhất tộc mẫn cảm như thế, rất nhiều cường giả của các chủng tộc khác cũng giống vậy.
Rất nhiều cường giả của các chủng tộc khác cũng là như thế.
Bọn hắn có kẻ thù với t·h·i·ê·n Đế truyền nhân.
Có kẻ thù với t·h·i·ê·n Đế.
Có kẻ đơn thuần cảm thấy có cơ hội.
Tóm lại, sau khi suy đoán đến chân tướng vô cùng có khả năng kia.
Đáy lòng bọn hắn, đều có tham lam rục rịch.
Dù sao t·h·i·ê·n Đế truyền nhân n·ổi tiếng bên ngoài, không chỉ dựa vào thiên phú và nữ nhân.
Mà còn có sự giàu có kinh người...
...
Tuy nói không ít người vây xem ở đây đã phân tâm, bắt đầu tính toán chuyện khác trong lòng.
Nhưng mà cục diện bên trong chiến trường, vẫn như cũ kịch liệt như phong vân biến ảo.
Vô số người vây xem lại lần nữa hít sâu một hơi.
Chỉ vì đ·á·n·h riết, Yêu Nguyệt Chỉ vậy mà dần dần chiếm thượng phong.
Thân thể của Nguyệt Chỉ có thể nói là kinh khủng đến cực điểm.
Nhìn như yếu đuối như cành liễu trong ngày xuân, không chịu n·ổi một đòn, kì thực lại cường hãn tới cực điểm.
Vô luận Phượng U Hoàng t·h·i triển đạo và p·h·áp cường hãn cỡ nào, Yêu Nguyệt Chỉ đều chỉ cần nhẹ nhàng giơ tay, liền có thể đánh nát nó.
Cho dù là Niết Bàn Thần Hỏa đã biến dị, uy lực tuyệt luân của Phượng U Hoàng, cũng không thể ngăn được Yêu Nguyệt Chỉ.
Ngược lại mỗi một lần Yêu Nguyệt Chỉ c·ô·ng kích, Phượng U Hoàng lại đều không thể không vội vàng né tránh.
Trong lúc nhất thời bị đánh đến liên tục bại lui, đã sắp bị đẩy lui đến biên giới chiến trường.
Một màn này, không thể nghi ngờ là khiến tất cả mọi người nhìn đến há hốc mồm, hoài nghi nhân sinh.
Lúc nào Yêu Nguyệt Chỉ lại mạnh như vậy?
Phượng U Hoàng đồng dạng chưa từng ngờ tới, mình còn chưa từng chạm mặt bản thân t·h·i·ê·n Đế truyền nhân.
Liền đã bị nữ nhân của đối phương ép đến tình cảnh chật vật như vậy.
Lúc này mắt phượng khép hờ, miệng nhỏ khẽ mở, hút vô tận Niết Bàn Thần Hỏa vào trong miệng.
Da thịt Phượng U Hoàng trở nên óng ánh sáng long lanh.
Thân hình của nàng đột nhiên rút lên, trực tiếp hóa thành một tôn hỏa hoàng cao tới ba mét, quanh thân vô tận Thần Hỏa hừng hực sôi trào, phảng phất như châm lửa Phần Thiên.
Vô tận hỏa diễm lan tràn, mỗi một góc của toàn bộ chiến trường. Đều bị hỏa diễm mãnh liệt kia hóa thành một vùng lửa nóng bỏng.
Bản thân Phượng U Hoàng ở trong đó, đạt được sự tăng phúc kỳ diệu.
Khi Yêu Nguyệt Chỉ vung quả đấm nhỏ nhắn đánh tới hướng Phượng U Hoàng, đều sẽ bị một đạo bích chướng kiên cố do Thần Hỏa ngưng kết mà thành ngăn lại.
Tất cả lực lượng đều bị bích chướng này tùy ý tiêu tán ở vô hình.
Thế là vào lúc này, thế cục lại lần nữa biến ảo.
"Đây là Bất Tử Ấn Ký và Vô Tận Hỏa Vực của Phượng U Hoàng!"
"Nghe nói huyết thống của Phượng U Hoàng đã phát sinh biến dị, lúc này mới có được thần thông độc nhất vô nhị này. Ở trạng thái này, nàng cơ hồ vạn p·h·áp bất xâm, hết thảy ngoại lực đều có thể bị hóa giải tùy ý. Mà Vô Tận Hỏa Vực kia càng thêm bá đạo, có thể khiến toàn bộ chiến trường trong nháy mắt hóa thành biển lửa, không ngừng t·h·i·ê·u đốt đ·ị·c·h nhân, các loại thần thông t·h·i triển trong đó, uy lực càng tăng vọt mấy lần!"
"Yêu Nguyệt Chỉ vậy mà có thể ép Phượng U Hoàng đến trình độ này, thật sự là kinh người."
"Bây giờ Yêu Nguyệt Chỉ đã rơi xuống hạ phong, xem ra cuối cùng không phải là đối thủ a."
"t·h·i·ê·n Đế truyền nhân thật sự không đến sao? Nếu còn chưa tới, sợ là không cần quá lâu, Yêu Nguyệt Chỉ liền bị luyện hóa."
Đám người nghị luận ầm ĩ, càng thêm cảm thấy phía t·h·i·ê·n Đế truyền nhân, thật sự là đã xảy ra vấn đề lớn.
Nhưng mà đối mặt Phượng U Hoàng dần lộ bản thể, đánh ra thần thông mạnh nhất.
Yêu Nguyệt Chỉ không chút nào hoảng hốt.
Sau một khắc, tóc xanh của Yêu Nguyệt Chỉ bay múa, sau lưng bỗng nhiên mở ra một cánh cửa Động Thiên tản ra quang mang thần bí.
Vô tận lực lượng Động Thiên kì lạ, như dòng lũ mãnh liệt ầm vang tuôn ra, liên tục không ngừng gia trì lên tự thân.
Cảm thụ được lực lượng Động Thiên của Yêu Nguyệt Chỉ, cuồng mãnh đến mức khiến mình phải k·i·n·h hãi, Phượng U Hoàng hơi híp mắt lại.
Động Thiên của mình đạt tới ba vạn dặm, đã là kinh người.
Sao lại cảm thấy Động Thiên của Yêu Nguyệt Chỉ, so với nội tình của mình còn thâm hậu hơn?
Lỗ hổng Động Thiên của Yêu Nguyệt Chỉ mở rất lớn, mình thậm chí có thể bay vào.
Nhưng Phượng U Hoàng nghĩ đến ba vị Bán Thánh nhà mình bể nát m·ệ·n·h bài, vẫn là không có động.
Có trời mới biết Diệp Thần có hay không bố trí một tuyệt thế s·á·t trận bên trong Động Thiên của Yêu Nguyệt Chỉ, vạn nhất tùy tiện xâm nhập, chẳng phải là tự tìm đường c·hết?
Mà Yêu Nguyệt Chỉ nhìn Phượng U Hoàng không có phản ứng, có chút thất vọng.
Động Thiên của mình mặc dù không có tuyệt thế s·á·t trận, nhưng cường độ kinh người, Phượng U Hoàng căn bản không hủy được.
Nếu là có thể dẫn Phượng U Hoàng vào Động Thiên của tự thân tác chiến, kia tất nhiên có thể càng thêm dễ dàng trấn áp nó.
Bất quá coi như Phượng U Hoàng không tiến vào, vấn đề cũng không lớn.
Chỉ vì dưới sự gia trì cường lực của vô tận lực lượng Động Thiên này.
Trên thân thể Yêu Nguyệt Chỉ, phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Vóc dáng nguyên bản nhỏ bé yếu đuối, phảng phất như nấm mọc sau mưa, bành trướng trong nháy mắt với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Vẻn vẹn trong nháy mắt, cả người nàng thân cao liền từ một mét bảy, đột nhiên tăng vọt lên đến 2 mét 3.
Vóc dáng cũng từ nguyên bản tinh tế thon thả, chuyển biến kịch liệt hướng về nở nang tràn ngập cảm giác lực lượng.
Đôi chân vốn như chiếc ly rượu xinh đẹp tinh tế làm bằng pha lê đỏ kia.
Trong nháy mắt phảng phất như được bơm khí, trở nên nở nang.
Đầy đặn vừa phải, phảng phất như ngọc trụ được tẩm bổ tỉ mỉ, hơi chút dùng sức, liền có thể nhìn thấy đường cong cơ bắp xinh đẹp hiển hiện.
Mà lại chiều dài càng tăng trưởng trên diện rộng, tỉ lệ hai chân đẹp đến kinh người.
Mà cánh tay trước kia phảng phất như đụng một cái liền muốn bẻ gãy, cũng là như thế.
Bóng chuyền nhỏ cũng thay đổi lớn, cơ hồ rộng bằng vai.
Nhưng không chỉ như thế.
Vòng một vốn nho nhỏ cũng rất đáng yêu, bây giờ lại chập trùng kinh người, căng phồng, cảm giác áp bách mười phần.
Nếu là Diệp Thần nhìn thấy, tất nhiên sẽ mừng rỡ không thôi.
Nhưng đôi mày lá liễu tiêu chí kia vẫn như cũ vẫn còn ở đó.
Yêu Nguyệt Chỉ mang trên mặt nụ cười, nhưng một loại ý lạnh thấu xương nào đó nhìn về phía Phượng U Hoàng: "Biến thân không tầm thường a? Ai mà không biết biến thân chứ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận