Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 115: Giữa người và người tín nhiệm đâu?

Chương 115: Giữa người và người, niềm tin ở đâu?
Ngày thứ ba mươi.
Trước khi bí cảnh Tr·u·ng Sơn đóng lại.
Từng vị đệ tử lần lượt rời khỏi bí cảnh.
Sau khi bí cảnh Tr·u·ng Sơn hoàn toàn đóng cửa.
Hai mươi vị đệ tử ban đầu, giờ chỉ còn lại mười hai người.
Thanh Vân Tông tám người.
Phiếu Miểu tông bốn người.
Trưởng lão Thanh Vân Tông lộ ra vẻ tươi cười.
Tu Tiên Giới, c·h·ế·t chóc là chuyện thường tình.
Lần này bí cảnh chỉ có hai người c·h·ế·t, xem như không tệ.
Huống hồ, những đệ tử có t·h·i·ê·n phú như Diệp Thần, p·h·áp Phong thân truyền đều bình an vô sự.
Hơn nữa linh hỏa có thể đã tới tay.
Có thể nói là thu hoạch tương đối khá.
Trưởng lão cười ha ha, thả ra phi thuyền, trực tiếp mang theo các đệ tử rời đi.
Mà trưởng lão Phiếu Miểu tông sắc mặt lại có chút âm trầm.
Hắn nhìn về phía Tô Vũ Huyên, người sau khi ra ngoài liền trầm mặc không nói, ngồi ở trên nhánh cây vung vẩy chân trần, cau mày mở miệng: "Vì sao Thanh Vân Tông có nhiều người sống sót như vậy?"
Hắn vốn cho rằng Tô Vũ Huyên đi vào, có thể khiến cho Thanh Vân Tông không một ai sống sót.
Tô Vũ Huyên bĩu môi.
Có thể vì cái gì?
Đương nhiên là đánh không lại.
Nghĩ đến Diệp Thần, còn có cả việc mình đêm đó phải chịu khuất n·h·ụ·c t·ra t·ấn.
Tô Vũ Huyên nghiến răng nghiến lợi.
Ngươi có p·h·ậ·t môn p·h·áp t·h·u·ậ·t khắc chế ta đúng không?
Trở về ta sẽ tìm phương pháp có thể khắc chế p·h·ậ·t môn p·h·áp t·h·u·ậ·t.
Lần sau gặp lại, ta nhất định phải bắt ngươi nhốt lại, nhét vào hang động yêu thú một tháng không thèm quan tâm.
Sau đó Diệp Thần không phải thích nhìn chân của mình sao?
Mình sẽ mỗi ngày giẫm lên mặt Diệp Thần, làm hắn nhục nhã tột cùng.
Nam nhân đều ngạo mạn.
Bị nữ nhân dùng chân giẫm, tuyệt đối sống không bằng c·h·ết.
Đợi đến khi chơi chán, sẽ luyện hóa hết thảy huyết n·h·ụ·c của Diệp Thần.
Nhưng đây còn chưa phải là điểm cuối cùng.
Hồn phách Diệp Thần ta cũng không buông tha, luyện vào trong Nhân Hoàng cờ, vĩnh viễn t·ra t·ấn.
Tóm lại, Tô Vũ Huyên thật sự hận Diệp Thần thấu xương.
Bất quá, quét mắt qua linh quy huyết thanh đan trong túi trữ vật, Tô Vũ Huyên ngược lại lộ ra vẻ hài lòng Tất cả đều là thượng phẩm.
Đan dược này bổ sung lượng lớn huyết khí, đủ để giúp mình tăng lên tới đại viên mãn, tiến hành đột phá.
Bất quá Tô Vũ Huyên đối Diệp Thần không tin tưởng lắm.
Loại người biến thái như vậy, ai biết được hắn vụng trộm sẽ giở trò gì.
Vẫn là mang về tìm người giám định thì hơn!
...
Trên đường trở về.
Diệp Thần tâm tình cũng rất vui vẻ.
Thượng phẩm linh quy huyết thanh đan phi thường trân quý.
Một viên đã có giá năm viên trung phẩm linh thạch.
Đưa ra mười viên, thu về năm trăm viên.
Đó chính là hai mươi lăm viên thượng phẩm linh thạch.
Thật sự là kiếm bộn tiền.
Không thể không nói, hệ số cơ sở cao quả là tốt.
Cho nên đối với Tô Vũ Huyên, Diệp Thần thật sự muốn gặp lại.
Đến lúc đó, chuẩn bị cho đối phương một ít thứ vừa vặn cần thiết.
Bạo kích gấp năm mươi lần, chẳng phải là trực tiếp lên trời sao.
Đang suy tư.
Trưởng lão đến, biểu lộ có chút cổ quái hỏi: "Diệp Thần thân truyền, ta nghe nói ngươi đánh bại Tô Vũ Huyên kia? Đều bắt giữ đối phương, nhưng tại sao đối phương lại ra ngoài được?"
Nghe vậy, Diệp Thần liếc mắt nhìn p·h·áp Phong thân truyền.
Tuyệt đối là do tên này mật báo.
Khiến trưởng lão có chút hoài nghi mình.
Quay đầu nhất định phải đánh cho hắn một trận nhừ t·ử.
Diệp Thần lắc đầu trả lời: "Thực lực đối phương rất mạnh, nhìn như bị ta trấn áp, nhưng thật ra là cạm bẫy."
"Dù sao cuối cùng vẫn để đối phương chạy thoát, ta cũng suýt chút nữa lật thuyền."
Lời giải thích này rất hợp lý.
Dù sao đối phương ba năm Luyện Khí chín tầng, thủ đoạn nhiều là chuyện bình thường.
Nếu là đệ tử khác, giải thích như vậy trưởng lão liền tin.
Nhưng nhân thiết của Diệp Thần thật sự đã khắc sâu vào lòng người.
Khiến trưởng lão trong lòng vẫn rất hoài nghi.
Hoài nghi Diệp Thần có phải hay không bị sắc dụ, thả chạy Tô Vũ Huyên.
Dù sao p·h·áp Phong thân truyền cáo trạng thời điểm nói, Diệp Thần kia dây thừng buộc rất kỳ quái.
Không giống như là trói buộc địch nhân.
Càng giống như là đang cùng Tô Vũ Huyên chơi trò đặc biệt gì đó.
"Vậy linh hỏa, Diệp Thần thân truyền hẳn là nắm bắt được, không có bị cướp đi chứ!"
Nếu như linh hỏa cũng mất.
Vậy liền làm cho người ta rất hoài nghi.
Trưởng lão trở lại tông môn, tuyệt đối sẽ báo cáo Diệp Thần có hiềm nghi phản bội tông môn.
Mà Diệp Thần lắc đầu: "Linh hỏa ở chỗ ta!"
"Diệp thân truyền có thể lấy ra cho ta xem qua!"
Trưởng lão nghiêm túc nói.
Diệp Thần thở dài.
Thời buổi này là thế nào?
Giữa người và người còn có thể có một chút tin tưởng hay không?
Ta Diệp Thần cả đời lỗi lạc, sao có thể làm ra chuyện 'ăn cây táo, rào cây sung'?
Thật là khiến người ta giận đến run người.
Diệp Thần lấy linh hỏa ra, mở nắp.
Chỉ thấy Thanh Nham Địa Tâm Hỏa ở trong đó nhảy lên.
Toàn bộ phi thuyền nhiệt độ bỗng nhiên tăng vọt.
Trưởng lão hai mắt tỏa sáng, triệt để yên lòng.
Với tác phong của Diệp Thần thân truyền nhà mình, nếu là thật bị sắc dụ.
Vậy thì linh hỏa này khẳng định sẽ cam lòng tặng đi.
Đã không có tặng, vậy đã nói rõ ma đạo nữ tu thật là dựa vào bản lĩnh của mình chạy thoát.
Thân truyền nhà mình không có phản bội tông môn.
"Diệp Thần thân truyền mau nhận lại đi. Bất quá Diệp thân truyền có tính toán tự mình luyện hóa linh hỏa không?"
"Nếu là không có ý định mình dùng!"
"Ta có một vị con cháu có thiên phú luyện đan không tồi, có linh hỏa như hổ thêm cánh! Ta tất nhiên có thể cho ra thù lao làm thân truyền hài lòng."
Diệp Thần lắc đầu: "Linh hỏa này ta muốn giữ lại tự mình dùng!"
Tự mình dùng?
Trưởng lão nghe vậy thở dài một tiếng, trong lòng căn bản không tin.
Lúc này nhớ tới Diêu Hi.
Vị này luyện đan thiên phú cũng không kém.
Tuy nói mới đột phá thất bại.
Nhưng nhìn nguyên khí tổn thất không lớn, hiển nhiên là đã dùng Trúc Cơ Đan.
Tông môn trưởng lão đệ tử có mấy cái Trúc Cơ Đan, lai lịch là cái gì, tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Diêu Hi căn bản không có con đường nào khác để lấy Trúc Cơ Đan.
Cho nên Trúc Cơ Đan dùng để đột phá từ đâu mà có, không cần nói cũng biết.
Khẳng định là Diệp Thần vụng trộm tặng.
Mà linh hỏa này.
Diệp Thần nói là muốn tự mình dùng.
Nhưng hơn phân nửa vẫn là vì Diêu Hi mà lấy.
Nghĩ tới đây, trưởng lão đặc biệt cảm khái.
Thân truyền nhà mình, thật đúng là thâm tình.
Bị cự tuyệt về sau, trưởng lão không có dây dưa nhiều.
Thở dài rời đi.
Mà p·h·áp Phong thân truyền cũng có cùng suy nghĩ với trưởng lão.
Cho rằng Diệp Thần sẽ tặng cho Diêu Hi, chỉ cảm thấy lòng như đ·a·o c·ắ·t.
Linh hỏa vốn nên là của mình.
Đáng tiếc Thanh Nham Địa Tâm Hỏa sẽ cùng theo nham thạch nóng chảy không ngừng di chuyển, thường xuyên đổi chỗ.
Khiến cho mình tìm quá lâu.
Cộng thêm còn gặp mấy đệ tử Phiếu Miểu tông, làm trễ nải thời gian.
Cuối cùng tiếc nuối bỏ lỡ.
Mà vừa nghĩ tới linh hỏa mà mình cầu còn không được, sẽ bị Diệp Thần không chớp mắt tặng cho người khác.
p·h·áp Phong thân truyền liền càng thêm khó chịu.
Thậm chí không tự chủ được bắt đầu nghĩ, mình nếu là nữ tu, thì tốt biết bao!
...
Ba ngày sau đó, trở lại tông môn.
Diệp Thần không có đi chỗ Diêu Hi.
Chủ yếu là thời gian chờ của hệ thống chưa đến.
Cho nên trực tiếp về tiên phong tu chỉnh.
Đơn thuần chính là nhiều ngày như vậy không có tu luyện, sốt ruột.
Cùng lại thuần lại muốn, làm cho người ta phẫn nộ Tô Vũ Huyên không hề có một chút quan hệ.
Mà những ngày gần đây, chuyện phát sinh trong bí cảnh Tr·u·ng Sơn, cũng đã truyền khắp toàn bộ tông môn.
Diệp Thần đạt được linh hỏa.
Diệp Thần trấn áp tu sĩ kiệt xuất nhất thế hệ này của Phiếu Miểu Ma Tông.
Diệp Thần thanh danh, lại lần nữa tăng vọt.
Trước đó có thể bởi vì linh căn có vấn đề, còn nhận một chút chất vấn.
Nhưng bây giờ, đã hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất nhân Luyện Khí kỳ của Thanh Vân Tông.
Mà cùng lúc đó.
Trong tông môn không ít trưởng lão, gia tộc đều động lòng trước linh hỏa trong tay Diệp Thần.
Hầu như đều ra giá trên trời, muốn mua linh hỏa trong tay Diệp Thần.
Có một vị trưởng lão, càng là ra giá thượng phẩm Trúc Cơ Đan.
Khiến cho các đệ tử Thanh Vân Tông kinh ngạc không thôi.
Bất quá đáng tiếc là, đều bị cự tuyệt.
Về phần uy h·iếp trắng trợn cướp đoạt?
Diệp Thần bất quá Luyện Khí chín tầng, đoạt cũng không khó?
Đừng nói giỡn.
Ai dám lên Kiếm Phong, đoạt đồ vật của đồ đệ Cổ Vân Vận, chán sống rồi sao?
Tóm lại, sau khi Diệp Thần xác nhận không bán.
Trong tông môn cũng dần dần bình tĩnh trở lại.
Mà sau khi thời gian chờ của hệ thống kết thúc.
Diệp Thần bận rộn mấy ngày, khoan thai vươn vai một cái, hướng xuống núi đi đến...
Linh hỏa trong tay nhiều ngày như vậy, cũng nên đưa ra ngoài!
Bạn cần đăng nhập để bình luận