Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 331: Tỷ phu, đều là hiểu lầm!

**Chương 331: Tỷ phu, đều là hiểu lầm cả thôi!**
"Cút đi!"
Mạc trưởng lão có chút bực dọc.
Thiên tư của Diệp Thần quá kinh khủng, đã thể hiện ra thiên phú ngang tầm với Hoa Vân Phi.
Bậc thiên kiêu này đều có tư cách thành tựu Đại Thừa, tương lai tranh đấu trên tiên lộ.
Sao có thể nhượng bộ để bị bắt cóc cơ chứ.
Mạc trưởng lão nhịn không được, buông lời châm biếm: "Phát hiện ra thiên kiêu xem trọng bị đánh thành bộ dạng này, liền lập tức nghĩ đến việc thay người khác rồi sao?"
Nhưng mà Diêu gia lão tổ lại nhìn Diệp Thần đầy vẻ thưởng thức, không thèm để ý, lắc đầu: "Diêu Cổ tuy thiên phú rất cao, thiên tư cũng có thể đứng hàng đầu Đại Duyện châu, nhưng tâm tính quá kém."
"Thiên tư cũng kém xa ca ca của hắn, Diêu Huyền Cơ!"
"Diêu gia ta không giống Thiên Diễn thánh địa các ngươi, trong tộc tất cả tài nguyên, đều sẽ dồn để ủng hộ Huyền Cơ!"
"Về phần ta thủ hộ Diêu Cổ này, cũng là do Diêu Huyền Cơ cùng gia chủ yêu cầu."
"Cho nên hắn đánh thắng hay thua, ta thật sự không thèm để ý."
Mạc trưởng lão nghe vậy, lần này thật sự là đen mặt.
Người không biết xấu hổ, vô địch thiên hạ!
...
Để tránh cho Thanh Vân Tông bị ảnh hưởng, các trận đại chiến đều diễn ra ở không trung cao mấy vạn mét.
Giờ phút này Diêu Cổ bị trấn áp, ném xuống trước mặt.
Diệp Thần bình tĩnh mở miệng: "Có thể nói chuyện tử tế về sự tình của Diêu Hi được không?"
Diêu Cổ thảm bại, thiên mã, chiến xa, Hư Không Kính đều vỡ nát.
Chẳng còn đấu chí.
Bây giờ bị bắt, người hộ đạo cũng chưa từng ra tay.
Chỉ có thể nhận thua.
Thế là, Diêu Cổ lúc này mặt mày hớn hở, mở miệng: "Tỷ phu, trước đó đều là hiểu lầm cả thôi!"
Tỷ phu?
Diệp Thần nghe vậy nhíu mày.
Còn Diêu Hi thì sắc mặt cổ quái.
"Ta vẫn thích dáng vẻ ngươi gọi ta là lão tứ Thánh tử hơn!"
Diệp Thần nói đùa nhưng không mang theo ý cười.
Khóe miệng Diêu Cổ giật một cái, vội vàng giải thích: "Bên ta không có ác ý, chỉ là muốn thử xem trình độ của ngươi, có xứng với tỷ ta hay không!"
Lập tức, trong mắt Diệp Thần thoáng hiện lên vẻ mong đợi.
Diêu Cổ bị giam cầm vội vàng giải thích: "Diêu Hi thật sự là người của Diêu gia ta."
"Diêu gia ta có tình huống đặc thù, chỉ có chủ mạch mỗi một thời đại mới có thể lưu lại."
"Ví dụ như đến thế hệ này của ta, về sau khẳng định là huynh trưởng ta chưởng quản gia tộc."
"Vậy hậu duệ của ta, nhất định phải rời khỏi Diêu gia."
"Đi ra bên ngoài khai chi tán diệp."
"Cho nên Diêu gia có rất nhiều huyết mạch bên ngoài."
"Diêu Hi chính là một trong số đó."
"Mà bây giờ, Diêu gia ta muốn chọn ra Thánh nữ mới."
"Chỉ có nữ tu có tu vi đạt tới Kim Đan kỳ, tuổi không quá năm mươi, đồng thời trong cơ thể còn chảy xuôi tiên huyết của Diêu gia, mới có tư cách tranh đoạt vị trí Thánh nữ."
"Diêu Hi vừa lúc mấy ngày nay đột phá Kim Đan kỳ, gia phả sinh ra phản ứng, ta mới đến tiếp người."
Diêu Cổ giải thích rõ ràng ý đồ đến của mình.
Diệp Thần càng nghe càng nhíu mày.
Diêu gia đối với Thánh nữ yêu cầu thấp như vậy sao?
Trước năm mươi tuổi đột phá Kim Đan liền có thể tranh vị trí Thánh nữ?
Còn về việc trong cơ thể chảy xuôi tiên huyết.
Ngược lại làm Diệp Thần không khỏi nhớ tới việc trước đó dùng trùng đồng quan sát, nhìn thấy khí tức đặc thù trong cơ thể Diêu Hi.
Đó chẳng phải là một tia tiên huyết cực kỳ nhạt hay sao?
"Thánh nữ trước kia của Diêu gia các ngươi đâu?"
Diệp Thần nhớ mang máng khi nghe người ta trò chuyện về các thiên kiêu từng nói, Thánh nữ của Diêu gia cũng rất đột xuất.
Hình như cũng là Hóa Thần kỳ.
Diêu Cổ nghe vậy thở dài một tiếng: "Thánh nữ tiến vào Trung Châu, khi qua Vô Tận Hải gặp phải bất trắc, người hộ đạo bị đại yêu trong Vô Tận Hải để mắt tới, không kịp cứu viện, cho nên vẫn lạc..."
Đây không phải bí mật gì, cơ bản là đã truyền khắp Đại Duyện châu.
Cho nên Diêu Cổ cũng không giấu giếm.
Tu Tiên Giới nguy cơ tứ phía.
Cho dù là thiên kiêu, có người hộ đạo chăm sóc, cũng có thể vẫn lạc.
Diệp Thần suy tư một chút, quay đầu nhìn Diêu Hi: "Ngươi có muốn đi không?"
Diêu Hi không chút do dự lắc đầu.
Tự mình biết rõ tình huống của bản thân.
Mình đột phá Kim Đan đều là nhờ sư đệ ủng hộ.
Đi tranh cái gọi là Thánh nữ, sẽ chỉ làm trò cười cho thiên hạ.
Nàng chỉ muốn yên tĩnh ở lại Thanh Vân Tông.
Chờ Diệp Thần ngẫu nhiên đến thăm mình là tốt rồi.
Diệp Thần cũng nghĩ như vậy.
Với hệ thống của mình, có thể tùy ý đưa Diêu Hi bay cao.
Căn bản không cần phải đi làm Thánh nữ gì đó.
Cho nên Diệp Thần lúc này liền cự tuyệt.
Lựa chọn để Diêu Cổ rời đi.
Mặc dù mới nãy hai người có xung đột, nhưng tội không đáng chết.
Diêu Cổ nghe vậy, ngược lại có chút không cam lòng.
Diêu Hi nếu là không đến, vậy mình liền không thể gọi Diệp Thần là tỷ phu.
Diệp Thần có chiến lực cường hãn.
Rõ ràng tu vi yếu hơn mình, lại tùy ý trấn áp mình, ngay cả Hư Không Kính phỏng chế cũng đánh nát.
Tuyệt đối là đỉnh cấp thiên kiêu cùng một hàng ngũ với huynh trưởng mình, Hoa Vân Phi.
Không phải người mình có thể so sánh.
Cho nên Diêu Cổ còn nghĩ, nếu Diêu Hi thật sự thành Thánh nữ.
Chẳng phải mình sẽ có thêm một chỗ dựa sao.
Mình nói chuyện với huynh trưởng, đám người liền phải run rẩy.
Đợi thêm Diệp Thần đánh ra uy danh, chính mình nói là tỷ phu.
Ai gặp chính mình cũng phải nhượng bộ lui binh.
Tương lai dựa theo tầng quan hệ này, nói không chừng còn có thể mượn chiến xa của Diệp Thần về lái thử.
Chiến xa của Diệp Thần thật sự rất đẹp trai.
Nói không chừng liền có thể hấp dẫn được thần nữ của Thiên Dục tông.
Đến lúc đó mời đối phương lên xe một lần, cùng nhau trải qua đêm dài đằng đẵng, chẳng phải quá tuyệt vời sao.
Nghĩ tới đây, Diêu Cổ nhịn không được mở miệng dụ dỗ:
"Nếu thành Thánh nữ, có thể được gia tộc kích hoạt tiên huyết trong cơ thể, huyết mạch chi lực tiêu thăng..."
"Mặc dù không thể giống như huynh trưởng ta, có được trời sinh Tiên thể, trấn áp hết thảy."
"Nhưng khi tiên huyết nồng độ tăng lên, cũng có thể thức tỉnh đỉnh cấp thể chất Nguyên Linh thể!"
"Nguyên Linh thể là thể chất đặc hữu của Diêu gia ta."
"Trời sinh thân hòa với tất cả bản nguyên chi khí trong thiên địa, tốc độ tu luyện nhanh chóng."
"Mà lại tu vi cơ hồ không có giới hạn, chỉ cần không chết yểu, thành tựu Hợp Đạo tuyệt không phải việc khó."
Nghe đến đó, Diệp Thần ngược lại kinh ngạc một chút.
Nguyên Linh thể...
Diệp Thần đã từng nghe qua, đây cũng là một trong những đỉnh cấp thể chất của Tu Tiên Giới.
Là thể chất đặc hữu của Diêu gia.
Đại sư tỷ thành Thánh nữ, liền có cơ hội có được?
Thật hay giả?
Mà Diêu Hi nghe vậy, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Nàng đích xác là bởi vì vấn đề tư chất của bản thân, cho rằng ngay cả tư cách ở lại bên cạnh Diệp Thần cũng không có, lựa chọn buông xuôi.
Nhưng nếu có thể có được cái gọi là Nguyên Linh thể kia.
Tương lai thành tựu Hợp Đạo kỳ trước kia nghĩ cũng không dám nghĩ.
Đây chẳng phải là sẽ có thể làm bạn bên cạnh sư đệ lâu dài hơn sao?
Cho nên giờ khắc này, trái tim Diêu Hi đập thình thịch.
Sợ hãi là không vui, mình kỳ thật không phải người nhà họ Diêu.
Lại cảm thấy mình khẳng định không tranh nổi.
Nhưng lại không nhịn được muốn bắt lấy kỳ ngộ khó có thể tưởng tượng này.
Diệp Thần nhìn ra sư tỷ động tâm.
Có thể hiểu được.
Đặt mình vào hoàn cảnh người khác, đổi lại là mình, cũng sẽ động tâm.
Hơn nữa cái Nguyên Linh thể này, đích thật là một trong những đỉnh cấp thể chất của Tu Tiên Giới.
Ngay cả là mình, cũng không dám nói nhất định có thể dùng hệ thống phản hồi ra.
Sư tỷ nếu đạt được Nguyên Linh thể, khẳng định là chuyện tốt.
Nhưng vị trí Thánh nữ này, có dễ tranh như vậy không?
"Thánh nữ được chọn như thế nào?"
"Lấy tư chất, tiên huyết nồng độ, tuổi tác làm chủ."
"Bất quá nói thật, tỉ lệ không lớn, bởi vì gia tộc đã tiếp nhận hai nữ tu Diêu gia có Thiên Linh Căn, tiên huyết nồng độ cũng rất cao!"
Diêu Cổ thành thật trả lời.
Diêu Hi lúc này lộ ra vẻ thất vọng.
Nhìn như vậy, mình khẳng định không đùa, tiếp mình trở về, đều chỉ là vì cho đủ số lượng mà thôi.
Diêu Hi lựa chọn từ bỏ.
Mà bên phía Diệp Thần, cũng trực tiếp từ bỏ, cũng không quá tiếc hận.
Nhẹ nhàng ôm eo nhỏ của Diêu Hi an ủi, đồng thời suy tư về sau nên tặng lễ vật gì, mới có thể tuôn ra thể chất cấp bậc Nguyên Linh thể.
Không chỉ là Diêu Hi.
Diệp Thần muốn cho những nữ tu bên cạnh mình đều có được một bộ dạng đỉnh cấp thể chất này.
Như vậy tương lai chẳng phải ai cũng có thể thành tiên.
Có thể nói là hoàn mỹ.
Mặc dù không biết nên dùng lễ vật gì, nhưng chờ tu vi mình cao hơn, nhất định có thể tìm được thứ thích hợp.
Diệp Thần đang suy tư, một đạo khí tức lại rơi xuống, mang theo thanh âm ý cười truyền ra: "Thánh nữ không cần tuyển, ta ở đây có thể đảm bảo với các ngươi, Diêu Hi chính là Thánh nữ đời sau của Diêu gia ta!"
Diêu Cổ nghe vậy giật mình.
Mà Diệp Thần ngước mắt nhìn lại, một lão già tiên phong đạo cốt, mặt mày tràn đầy ý cười thân hòa nhìn mình.
Ánh mắt kia, thật giống như đang nhìn con rể...
Bạn cần đăng nhập để bình luận