Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 552: Không cần ngươi đưa, ta đã sớm là!

**Chương 552: Không cần ngươi nhường, ta vốn đã là của hắn!**
Lĩnh vực thần thông!
Chỉ trong nháy mắt, Thiên Ý thánh tử liền kịp phản ứng, trong lòng càng thêm kinh hãi.
Lĩnh vực thần thông, đó là thứ chỉ có thiên kiêu mới có thể sở hữu.
Mà việc thai nghén nó lại đặc biệt gian nan.
Đại bộ phận đều phải đến hậu kỳ, mới có thể đem thần thông triệt để thai nghén thành công.
Mà Diệp Thần thì sao?
Mới đột phá Hợp Đạo kỳ bao lâu?
Lĩnh vực thần thông đã xuất hiện rồi?
Điều này thật quá mức phi lý.
Mà thần thông này của Diệp Thần, thực sự khiến hắn cảm thấy nhục nhã.
Đây là bắt chước từ lần trước bổ hắn mà có được linh cảm sao?
Thiên Ý thánh tử lúc này nghiến răng, thúc đẩy Giả Tự Bí.
Giả Tự Bí chính là vô thượng thánh pháp chữa thương.
Thân thể bị đánh nứt ra cũng chỉ là vết thương nhỏ.
Nhưng một khắc sau, Thiên Ý thánh tử giật mình...
Hắn có thể cảm nhận được mình bị chia làm hai nửa, cũng có thể cảm nhận được hai nửa nhục thân.
Rõ ràng trái phải cách nhau không quá hai mươi centimet.
Nhưng khi hắn muốn dung hợp lại cùng nhau.
Lại cảm giác hai nửa nhục thân phảng phất gần nhau trong gang tấc mà lại xa tận chân trời, giữa chúng có một khoảng cách khó có thể tưởng tượng.
Cái này. . .
Làm sao có thể?
Thiên Ý thánh tử bắt đầu hoảng sợ.
Dù sao cho dù là Hợp Đạo kỳ, sinh mệnh lực có mạnh mẽ đến đâu.
Nhưng nếu tách ra lâu mà không khép lại được, cũng thật sự sẽ c·hết.
Hai bên trái phải nhục thân của Thiên Ý thánh tử, lúc này riêng biệt bắt đầu thi triển thần thuật, muốn tạo liên kết, dẫn dắt.
Diệp Thần không động thủ.
Yên tĩnh quan sát.
Thực lực của Thiên Ý thánh tử yếu, rất thích hợp để kiểm tra hiệu quả lĩnh vực thần thông.
Cuối cùng.
Sau hai mươi nhịp thở.
Thiên Ý thánh tử thành công đem hai nửa nhục thân, dẫn dắt đến cùng một chỗ.
Giả Tự Bí vận chuyển, nhục thân Thiên Ý thánh tử dính liền lại.
Nhưng từ mi tâm trở xuống, vẫn còn lưu lại một đường tơ máu, hiển nhiên chưa từng hoàn toàn khôi phục.
Thiên Ý thánh tử nghiến răng, lại muốn hướng về Diệp Thần tấn công.
Diệp Thần lại lên tiếng lần nữa: "Làm người hai đời!"
Lực lượng lĩnh vực lại lần nữa phun trào.
Nhục thân Thiên Ý thánh tử miễn cưỡng hợp lại, lại lần nữa phảng phất bị lưỡi búa vô hình bổ ra, nứt thành hai nửa.
Sắc mặt Thiên Ý thánh tử thay đổi.
Mà Diệp Thần thì tiếp tục quan sát.
Lần này tốc độ dính liền của Thiên Ý thánh tử nhanh hơn một chút, mười nhịp thở đã khôi phục.
Chỉ là rõ ràng nhìn ra được tổn thương bản nguyên.
Thấy Thiên Ý thánh tử lại muốn làm lại, Diệp Thần tiếp tục mở miệng: "..."
Lần nữa bị vỡ ra, Thiên Ý thánh tử, giờ phút này đã nhanh muốn khóc.
Hắn không phải không nghĩ tới khả năng đánh không lại Diệp Thần.
Nhưng hắn không nghĩ tới, lại phải chiến đấu khuất nhục và uất ức đến thế.
Bất quá lĩnh vực thần thông tiêu hao rất nhiều.
Ba lần, có lẽ chính là cực hạn của Diệp Thần.
Cho nên hắn nghiến răng tiếp tục dẫn dắt nhục thân, tiến hành khôi phục.
Mà Diệp Thần bên này cũng cảm thán lĩnh vực thần thông, đối với lực lượng lĩnh vực tiêu hao quá lớn.
Nội tình của mình đã hùng hậu như thế.
Gấp vạn lần so với thiên kiêu ngang hàng.
Nhưng nếu cứ tiếp tục dùng, một trận đại chiến cũng chỉ có thể sử dụng được ba bốn ngàn lần mà thôi.
Hiện tại.
Diệp Thần đã đại khái làm rõ hiệu quả của thần thông làm người hai đời.
Đích thật là thần kỹ.
Mặc dù không thể triệt để ngăn cách địch nhân, vẫn có thể khôi phục.
Nhưng trong khoảng thời gian dưỡng bệnh dài như vậy.
Đủ để cho mình diệt đi địch nhân mười lần.
...
Thiên Ý thánh tử rốt cục khôi phục.
Thấy Diệp Thần không còn vận dụng lĩnh vực thần thông, biết Diệp Thần không chịu nổi, chân đạp Hành Tự Bí, vận chuyển Đấu tự bí, ầm ầm lao tới.
Chỉ muốn giành lấy một tia thắng lợi.
Nhưng Diệp Thần bên này cũng vận chuyển Đấu tự bí, tung ra một quyền.
Sau một khắc, nửa bên nhục thân của Thiên Ý thánh tử trực tiếp nổ tung.
Trực tiếp bay ra ngoài.
Điều này khiến ánh mắt Thiên Ý thánh tử càng thêm hoảng sợ.
Mọi người đều là Đấu tự bí, vì sao cảm giác Đấu tự bí của Diệp Thần, lại cường hãn hơn chính mình quá nhiều lần?
Mình đã vất vả lĩnh hội Đấu tự bí mười năm.
Mà Diệp Thần học được tuyệt đối không lâu.
Đây rốt cuộc là vì cái gì?
Dù là tâm chí kiên định như Thiên Ý thánh tử, giờ phút này cũng có chút tuyệt vọng.
Mới giao chiến bao lâu?
Mình đã vỡ ra ba lần, vỡ nát một lần.
Như thế này thì làm sao mà đánh?
Thời khắc này, trong lòng hắn, Diệp Thần quả thực là vô địch.
Tiếp tục chiến đấu, hẳn phải c·hết không nghi ngờ.
Huống chi trên bầu trời, Thái Thượng trưởng lão của nhà mình c·hết chỉ còn lại một người.
Bên ngoài tất cả đều là người của Thiên Diễn thánh địa.
Hiện tại, mình chỉ có một con đường sống.
Thiên Ý thánh tử nghiến răng, nhục thân phát ra thần hoa, dựa vào Giả Tự Bí cấp tốc khôi phục.
Hắn càng là cực điểm vận chuyển Hành Tự Bí.
Nhục thân ầm vang lui về phía sau, xông ra khỏi lĩnh vực của Diệp Thần.
Ngay sau đó, một khắc sau, chính là đi tới sau lưng Y Khinh Vũ.
"Khinh Vũ, ta không muốn c·hết!"
"Nàng... Thay ta van cầu Diệp Thần, ta cam đoan, trở về liền cùng nàng giải trừ hôn ước!"
"Về sau, nàng liền làm nữ nhân của Diệp Thần đi."
Trong mắt hắn tràn đầy cầu khẩn, nhìn Y Khinh Vũ.
Mà Diệp Thần nghe vậy, đều có chút kinh ngạc.
Thiên Ý thánh tử một mực bảo vệ Y Khinh Vũ, khiến Diệp Thần căn bản không nghĩ tới, trước sống c·hết, đối phương vậy mà lại như vậy.
...
Mà Y Khinh Vũ trước đó vẫn luôn đắm chìm trong dư âm của sự khiếp sợ.
Diệp Thần mỗi lần đều có thể vượt qua tưởng tượng của nàng.
Ngay cả Đại Thừa kỳ, đều c·hết trong tay Diệp Thần.
Thật quá kinh người.
Sự cường đại của Diệp Thần, khiến Y Khinh Vũ chỉ cảm thấy nội tâm nóng bỏng, toàn thân chính tự đều đang run rẩy.
Nhất là nhìn Diệp Thần một câu liền khiến Thiên Ý thánh tử vỡ ra.
Càng làm cho Y Khinh Vũ trong lòng cảm thấy ấm áp...
Chỉ là điều Y Khinh Vũ không nghĩ tới chính là.
Thiên Ý thánh tử luôn cao ngạo lạnh lùng, vậy mà chạy tới cầu xin tha thứ.
Thậm chí muốn chủ động giải trừ hôn ước.
Đem nàng nhường cho Diệp Thần, đổi lấy cơ hội sống sót.
Trong nội tâm Y Khinh Vũ ban đầu có lẽ còn có nửa điểm giãy dụa.
Nhưng ở giờ phút này, đã triệt để trở nên lạnh lẽo.
Y Khinh Vũ mặt không đổi sắc nhìn Thiên Ý thánh tử, hất cằm lên: "Ngươi không phải là vì ta nguyện ý đi c·hết sao? Sao lại nỡ đem ta tặng cho người khác?"
Thiên Ý thánh tử khuất nhục cúi đầu.
Đem nữ nhân của mình chắp tay nhường cho người, đối với bất kỳ nam nhân nào mà nói đều không thể chịu đựng.
Nhưng, hắn thật sự không muốn c·hết.
Chỉ cần mình bất tử, dựa vào Thôn Thiên Ma Công, tương lai tất nhiên sẽ vượt qua Diệp Thần.
Cho nên, mình còn sống mới là quan trọng nhất.
"Khinh Vũ, đây chỉ là hành động nhất thời..."
Thiên Ý thánh tử cúi đầu nói.
Y Khinh Vũ cười: "Đem ta ra để đổi lấy mạng sống của ngươi, tựa như năm đó ngươi đánh lén sau lưng phụ thân ta, thôn phệ bản nguyên của phụ thân ta, để thể chất của ngươi tăng lên, tranh đoạt vị trí Thánh tử, đúng không?"
Thiên Ý thánh tử nghe nói như thế, mắt trừng lớn.
Trên mặt hắn tràn đầy kinh ngạc và hoảng sợ.
Hắn tự nhận là làm mọi việc thiên y vô phùng, không có bất kỳ người nào hoài nghi.
Lại không nghĩ rằng, Y Khinh Vũ vậy mà biết.
Mặc dù không nghĩ ra, nhưng nhìn biểu lộ của Y Khinh Vũ, hắn biết giải thích cũng vô dụng.
Đối với khát vọng sống, khiến hắn từ bỏ hết thảy, thanh âm càng thêm khép nép: "Khinh Vũ, đó chẳng qua là ta nhất thời hồ đồ phạm sai lầm..."
"Nhưng tình yêu của ta đối với nàng, không có chút tì vết nào."
"Ta đem tất cả mọi thứ ta có cho nàng, không có bất kỳ điều gì giấu diếm."
"Dù là nàng xem trên sự si tình của ta nhiều năm như vậy, cũng giúp ta một tay đi!"
Y Khinh Vũ nhếch miệng cười, thanh âm êm tai như tiếng trời nhẹ nhàng vang lên: "Không, ngươi không yêu ta, ngươi chỉ là áy náy mà thôi..."
"Tựa như ngươi có thể vì tranh vị trí Thánh tử, mà thôn phệ người đối đãi với ngươi như sư tôn ruột thịt."
"Ngươi bây giờ vì mạng sống, cũng có thể không chút do dự bảo ta dâng ra chính mình."
"Thứ ngươi yêu, chưa bao giờ là ai khác ngoài chính mình..."
"Huống hồ, không cần ngươi nhường, ta vốn đã sớm là người của Diệp Thần!"
Y Khinh Vũ dứt lời, không thèm nhìn Thiên Ý thánh tử nửa con mắt, phiêu nhiên hướng về Diệp Thần.
Mà Thiên Ý thánh tử bị Y Khinh Vũ vạch trần bản tính.
Cộng thêm câu nói cuối cùng đâm vào tim kia.
Áy náy, xấu hổ, cộng thêm thẹn quá hóa giận.
Khiến trong mắt hắn sinh ra sát ý.
"Nàng và Diệp Thần đã làm nhiều chuyện như vậy, ta đều không có ghét bỏ nàng, nàng còn muốn ta thế nào?"
Thiên Ý thánh tử vận chuyển Hành Tự Bí, ầm vang hướng về Y Khinh Vũ chộp tới.
Hắn muốn bắt giữ Y Khinh Vũ.
Để cầu đạt được một tia sinh cơ cuối cùng.
Chỉ cần có thể cầm cự, Thiên Ý thánh địa khẳng định sẽ phái cường giả đến đây trợ giúp.
Đến lúc đó, mình liền được cứu rồi!
...
Mà phát giác được động tác của Thiên Ý thánh tử.
Y Khinh Vũ không có né tránh, dừng thân lãnh đạm nhìn chăm chú Thiên Ý thánh tử.
Ở phía xa xem trò vui, Diệp Thần, trong mắt thần quang lóe lên, một đạo hủy diệt thần quang ầm vang phóng ra...
Bạn cần đăng nhập để bình luận