Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 521: Kinh người phản hồi!

**Chương 521: Phản hồi kinh người!**
Dựa theo trình độ của những người hộ đạo tiền nhiệm trong lịch sử.
Việc truyền thâu âm dương nhị khí thông thường cũng chỉ mất một hai ngày mà thôi.
Hơn nữa tốc độ lưu chuyển cũng không tính là nhanh, e rằng ngay cả một phần mười của Diệp Thần cũng không có.
Mà phía Diệp Thần, âm dương nhị khí tiếp tục không ngừng chuyển động.
Ở giữa, hắn lại càng không ngừng quan sát Phạn Thanh Hòa.
Phát giác được Phạn Thanh Hòa có một chút thích ứng, liền gia tăng tốc độ cung ứng âm dương nhị khí, trợ giúp Phạn Thanh Hòa không ngừng đột phá cực hạn.
Ngày thứ bảy sắp kết thúc.
Diệp Thần nhìn một chút lượng âm dương nhị khí còn lại của mình, đã không tính là nhiều lắm.
Quyết định tranh thủ trước khi ngày thứ bảy kết thúc, hoàn thành nghi thức lần này.
Mà giờ khắc này, Phạn Thanh Hòa đã không còn dẫn dắt nữa.
Hoặc là nói đã có chút thần chí không rõ ràng.
Toàn bộ thông đạo, hoàn toàn giao cho Diệp Thần chủ đạo.
Diệp Thần không do dự nữa, toàn bộ âm dương nhị khí trên thân thể triệt để bộc phát mà ra.
Cảm thụ được âm dương nhị khí lại lần nữa tăng vọt.
Phạn Thanh Hòa khiếp sợ không thôi.
Nhưng nghĩ tới những lời Diệp Thần nói trước đó, bị khích lệ, nàng chỉ có thể lựa chọn cắn răng kiên trì, không phụ sự kỳ vọng cùng nỗ lực của Diệp Thần.
Rốt cục, nửa canh giờ trôi qua.
Cảm giác phảng phất qua một thế kỷ, Phạn Thanh Hòa xác nhận đan điền của mình đã đạt đến cực hạn dung nạp lực lượng.
Có khích lệ thêm nữa cũng không được.
Thế là chủ động cắt đứt thông đạo truyền thâu.
Nguyên thần lẫn nhau trên bầu trời cũng tách ra.
Giờ khắc này, trong động phủ hoàn toàn yên tĩnh.
Hết thảy, cuối cùng đã kết thúc...
Sau khi cắt đứt thông đạo, Phạn Thanh Hòa căng thẳng suốt bảy ngày, cũng không còn ngồi yên được nữa.
Thân thể ngạo nghễ thẳng tắp hướng về sau tê liệt ngã xuống.
Toàn thân mềm nhũn co quắp trên mặt đất, miệng lớn hô hấp.
Trong hai mắt, một điểm tròng trắng mắt đều không nhìn thấy.
Cứ như vậy vô thần nhìn qua đỉnh động phủ.
Thời khắc này Phạn Thanh Hòa, vừa đau đớn lại vừa khoái hoạt.
Mặc dù toàn bộ quá trình tu luyện quá dài, quá thống khổ.
Nhưng kết quả sau cùng là hài lòng.
Cảm thụ được Âm Dương Chi Lực trong đan điền.
E rằng tất cả các thần nữ trong lịch đại nhìn thấy, đều sẽ hâm mộ ghen tị.
Trên khuôn mặt khuynh thành tuyệt thế của Phạn Thanh Hòa, nhịn không được lộ ra ý cười.
Cảm giác mạnh lên này, thật quá tốt rồi!
...
Diệp Thần thưởng thức bộ dáng hài lòng của Phạn Thanh Hòa, cũng cảm giác khoái hoạt từ tận đáy lòng.
Tặng người hoa hồng, tay còn lưu lại hương thơm.
Bản thân là một người thoát ly khỏi những thú vui tầm thường.
Cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên trong đầu, không hề có một chút quan hệ nào.
"Đinh..."
"Chúc mừng túc chủ tặng lễ thành công!"
"Lễ vật là: Âm dương nhị khí mà túc chủ tu luyện."
"Phản hồi một ngàn tám trăm lần đang tiến hành..."
"Kiểm tra thấy lễ vật túc chủ đưa tặng, đối với đối tượng nhận lễ cực kỳ trọng yếu, hơn nữa còn vượt xa mong muốn của đối phương..."
"Phát động ban thưởng bạo kích tối thượng..."
"Ban thưởng: Âm dương nhị khí túc chủ tặng cho, phản hồi gấp vạn lần!"
"Ban thưởng: Cực Đạo Đan Điền!"
"Cực Đạo Đan Điền: Một trong những thần thông thiên phú huyết mạch đỉnh cấp, dung lượng đan điền vô cùng vô tận, có thể dung nạp hết thảy lực lượng, tốc độ vận chuyển năng lượng tăng gấp 100 lần, tốc độ tu luyện tăng gấp trăm lần, tốc độ hấp thu..."
Mặc dù trước đó nhìn thấy biểu lộ hài lòng của Phạn Thanh Hòa.
Diệp Thần liền biết kết quả phản hồi lần này, chắc chắn sẽ không làm mình thất vọng.
Nhưng Diệp Thần không ngờ, phản hồi vậy mà lại mạnh mẽ đến mức này!
Nội tình của mình, vốn đã thâm hậu khác thường, đạt tới trình độ mà thiên kiêu cùng thế hệ khó có thể tưởng tượng.
Kết quả chỉ trong nháy mắt, lại tăng gấp vạn lần rồi?
Có thể mang đến cho mình sự tăng phúc to lớn đến cỡ nào, quả thực không dám nghĩ tới.
Hơn nữa tương lai Hợp Đạo, lại có được thu hoạch khổng lồ đến nhường nào?
Có thể nói, mình tuyệt đối là tồn tại có nội tình tích lũy sâu nhất ở Hóa Thần kỳ từ trước đến nay, không có người thứ hai.
Nếu Thiên Ý thánh tử giờ phút này đứng ở trước mặt mình.
E rằng không phải chỉ cần một bàn tay là có thể giải quyết.
Nhưng đây còn chưa phải là tất cả.
Cực Đạo Đan Điền...
Dung nạp hết thảy lực lượng, không có giới hạn.
Thậm chí còn tăng lên công suất vận chuyển cùng tốc độ tu luyện.
Công suất vận chuyển cùng uy lực của đạo pháp móc nối.
Đan điền của những thiên kiêu khác, một giây kích phát một đơn vị năng lượng.
Phía mình trực tiếp một trăm đơn vị.
Địch nhân lấy cái gì cùng mình đánh?
Còn có tốc độ tu luyện tăng lên, đây càng là hoàn mỹ.
Càng tu luyện về sau, thời gian cần tiêu hao càng dài.
Có thể một tiểu cảnh giới sử dụng thời gian, so với tất cả các cảnh giới trước đó cộng lại còn lâu hơn.
Thiên phú của mình bây giờ cường hãn, cộng thêm gia trì của các loại bảo vật tiên căn, tốc độ tu luyện đã rất kinh người.
Hiện tại lại dựa vào Cực Đạo Đan Điền, tăng thêm trọn vẹn gấp trăm lần.
E là không được bao lâu.
Mình không chỉ có thể đuổi kịp tồn tại đỉnh tiêm của thiên kiêu thế hệ này.
Thậm chí vượt qua đều không đáng kể.
Có thể sớm ngày thành tiên, sớm ngày mạnh lên, không nghi ngờ gì là không thể tốt hơn.
Tóm lại, giờ phút này tâm tình Diệp Thần rất tốt.
Bởi vậy, khi nhìn Phạn Thanh Hòa đang nằm dưới đất, ánh mắt càng phát ra ôn nhu.
Hắn ân cần mở miệng hỏi: "Thần nữ, ngươi không sao chứ?"
Phạn Thanh Hòa đơn giản chính là bảo tàng của mình.
Về sau mỗi đại cảnh giới, đều có Phạn Thanh Hòa phản hồi một đợt.
Nội tình của mình, tích lũy theo năm tháng, thật sự sẽ đạt tới một trình độ kinh thiên động địa.
Cho nên giờ khắc này, ở trong lòng Diệp Thần, tầm quan trọng của Phạn Thanh Hòa cũng đang nhanh chóng tăng cao.
Mà khi nghe được giọng nói quan thiết của Diệp Thần.
Phạn Thanh Hòa vẫn là cảm giác đầu trướng đến choáng váng, có chút không ngồi nổi dậy.
Nhưng nghĩ tới Diệp Thần nỗ lực nhiều như vậy, về sau càng là còn muốn hao phí đại lượng thời gian trùng tu âm dương nhị khí.
Diệp Thần đau lòng mình như thế, mình đương nhiên không thể để cho Diệp Thần lo lắng nhiều.
Cho nên Phạn Thanh Hòa miễn cưỡng nâng lên hai tay, ở hai bên má tạo thành chữ "A".
Biểu thị Diệp Thần không cần lo lắng, mình rất tốt.
Chỉ là cần một khoảng thời gian để tiêu hóa!
Mà Diệp Thần nhìn xem Phạn Thanh Hòa miễn cưỡng mở mắt ra làm kí hiệu chữ "A".
Lộ ra ý cười!
Chỉ là không biết vì sao, cảm thấy hình tượng trước mắt có chút kỳ quái.
Giống như đã thấy ở đâu đó.
Bất quá, biết Phạn Thanh Hòa không có việc gì, Diệp Thần an tâm.
Phạn Thanh Hòa cần một chút thời gian để giảm bớt lượng âm dương nhị khí trong đan điền.
Bằng không, về sau đi đường cũng thành vấn đề.
Mà phía Diệp Thần, cũng muốn thích ứng Cực Đạo Đan Điền mới nhận được, còn có âm dương nhị khí được tăng phúc vạn lần kia.
Cho nên, trong mấy ngày kế tiếp, hai người đều chăm chú ngồi xuống.
Không có lề mề.
Diệp Thần khoanh chân ngồi, cảm ngộ Cực Đạo Đan Điền của bản thân.
Nhìn qua âm dương nhị khí sôi trào mãnh liệt, giống như một vùng biển lớn bên trong, hắn đặc biệt hài lòng.
Thần nữ đi theo mình, thật sự là rất có phúc.
Về sau mình đột phá, tu vi của thần nữ cũng có thể theo đó tăng mạnh.
E rằng tiết kiệm được ít nhất mấy trăm năm thời gian.
Thật sự là kiếm được bộn tiền.
Nằm mộng thành tiên, thật đúng là không phải nói đùa!
Mà ngay tại luyện hóa, điều chỉnh âm dương nhị khí trong cơ thể, Phạn Thanh Hòa, cảm thụ được biến hóa của bản thân.
Có cỗ vui sướng phát ra từ nội tâm.
Nàng mở ra đôi mắt đã khôi phục được mấy phần thần thái, cặp mắt đào hoa thâm tình ngóng nhìn Diệp Thần...
Có thể gặp được người hộ đạo như Diệp Thần.
Thật sự là phúc phận lớn nhất của mình.
Phạn Thanh Hòa muốn dốc hết tất cả, báo đáp Diệp Thần thật sâu.
Dù sao Diệp Thần không phải loại người như Thiên Đế, nhân phẩm đáng giá tín nhiệm!
Thế là, Phạn Thanh Hòa đã có thể hành động bình thường, chậm rãi thướt tha đi về phía Diệp Thần...
Bạn cần đăng nhập để bình luận