Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 564: Ngạc nhiên Lý Phi Hoàng!

Chương 564: Ngạc nhiên Lý Phi Hoàng!
Một tuần sau.
Diệp Thần bế quan, chậm rãi thu công.
Cảm nhận được Tích Địa Thần Thạch mang đến biến đổi cho chính mình, hắn khẽ gật đầu hài lòng.
Công hiệu của Tích Địa Thần Thạch không tệ.
Dù đối với việc tăng phúc, tăng tiến lĩnh vực của bản thân không quá lớn.
Nhưng lại giúp Diệp Thần sớm ngưng tụ ra ba đạo lĩnh vực thần thông.
Bây giờ Diệp Thần sở hữu bốn đạo lĩnh vực thần thông.
Ngoài "Làm người hai đời" ngay từ đầu.
Hiện tại mới thức tỉnh thêm "Hồn phách tịch diệt", "Băng phong ba vạn dặm", "Ba ngàn đại thế giới"!
Hồn phách tịch diệt là thần thông về phương diện hồn phách.
Không nhìn phòng ngự nhục thân, trực tiếp công kích thần hồn địch nhân.
Còn Băng phong ba vạn dặm, thì có thể đóng băng tất cả địch nhân trong phạm vi lĩnh vực.
Cuối cùng là Ba ngàn đại thế giới, thần thông công kích loại không gian. Khiến không gian trở nên hỗn loạn, giống như vô số thế giới mở ra lối vào, dùng lực lượng không gian nghiền nát địch nhân đang ở trong không gian đó.
Đối với ba đạo thần thông mới này.
Diệp Thần vô cùng hài lòng.
Mỗi loại sức mạnh công kích đều rất kinh người.
Mà loại thần thông ngưu bức như vậy.
Mình còn có đến bốn đạo.
Quan trọng nhất là, lĩnh vực thần thông không phải chỉ có thể sử dụng ở thời điểm Hợp Đạo kỳ.
Đợi đến Đại Thừa kỳ trở lên, sau khi biến lĩnh vực thành Động Thiên.
Uy lực thần thông còn có thể tăng vọt theo.
Tương lai đợi đến cảnh giới Đại Thừa kỳ cao hơn.
Thần thông thậm chí có thể dung nhập vào trong huyết nhục.
Dù không cần chống đỡ lĩnh vực hay Động Thiên, cũng có thể tiện tay phóng thích.
Mà trong thời gian một tuần này.
Ngoài việc tăng cường lĩnh vực của bản thân.
Diệp Thần còn có một phát hiện kinh người.
Đó chính là tiên thiên thánh địa đạo thai mới nhận được, ở phương diện tu luyện, nhất là trên việc tu luyện Hợp Đạo kỳ, thật sự có ưu thế quá lớn.
Mình còn chưa từng tu luyện công pháp Hợp Đạo kỳ.
Theo lý thuyết là không có cách nào dẫn dắt đạo vận giữa thiên địa để tu luyện.
Nhưng nhục thân của mình, lại mỗi giờ mỗi khắc đều đang hấp dẫn đạo vận tràn vào, tự động luyện hóa.
Cho nên dù Diệp Thần không có tu luyện công pháp.
Cảnh giới vẫn đang không ngừng tăng lên.
Thậm chí Diệp Thần cảm thấy, công suất nhục thân tự chủ luyện hóa còn cao hơn rất nhiều so với hiệu suất tu sĩ Hợp Đạo kỳ chăm chỉ tu luyện.
Điều này không hợp thói thường.
Không có công pháp đã như vậy.
Nếu là đạt được t·r·ộ·m dẫn Tiên Kinh do t·r·ộ·m trời Ma Tôn lưu lại, tốc độ tu luyện của bản thân sợ thật muốn nghịch thiên.
Một năm một tiểu cảnh giới, tuyệt đối không phải giấc mơ.
Nghĩ đến đây, Diệp Thần lập tức đứng dậy chuẩn bị xuất quan.
Nhất định phải nhanh chóng tìm ra t·r·ộ·m dẫn Tiên Kinh, nâng cao tu vi.
Sau khi xuất quan.
Tôn Nhược Tâm nhanh chóng chạy đến, đưa lên công pháp phụ thân nàng thu thập trong khoảng thời gian này.
Phụ thân Tôn Nhược Tâm là Tôn Diệp, từ sau khi Diệp Thần tiến vào Thiên Ý thánh địa.
Ngay tại bên cạnh Thiên Diễn Tiên thành mở Mễ gia tiệm tạp hóa.
Bây giờ Mễ gia tiệm tạp hóa đã mở hơn hai mươi chi nhánh, bố trí tại hơn hai mươi tòa Tiên thành.
Tiêu thụ những vật phẩm phản hồi Diệp Thần căn bản không dùng đến.
Đồng thời thu mua những vật phẩm Diệp Thần cần thiết.
Bởi vì nguyên nhân sách lược kinh doanh.
Mễ gia tiệm tạp hóa chủ yếu theo đuổi tốc độ xuất hàng cùng danh tiếng.
Cho nên giá cả thương phẩm mua bán đều không cao.
Nhưng đối với giá thu mua các loại bảo vật, lại cao hơn thị trường rất nhiều.
Khiến tốc độ xuất hàng của Mễ gia tiệm tạp hóa nhanh đến không hợp thói thường, mà tu tiên giả nếu có bảo vật mình không dùng được, cũng đều sẽ đến Mễ gia tiệm tạp hóa trước tiên, xem đối phương có thu mua hay không.
Điều này hiển nhiên động chạm đến lợi ích của không ít thế lực lớn.
Bất quá Mễ gia tiệm tạp hóa đứng sau lưng, lại là đệ tứ Thánh tử.
Dù tin tức Thiên Ý thánh tử bỏ mình còn chưa truyền ra.
Diệp Thần cũng là hoàn toàn xứng đáng đệ nhất nhân trẻ tuổi nhất Đại Duyện châu.
Một tồn tại thực lực không tầm thường, tiềm lực vô tận như vậy, không ai nguyện ý trở mặt.
Khiến Mễ gia tiệm tạp hóa phát triển thuận buồm xuôi gió.
Trong khoảng thời gian này, bởi vì nhu cầu của Diệp Thần.
Mễ gia tiệm tạp hóa vẫn luôn thu mua các loại công pháp đỉnh cấp, tàn thiên cũng được.
Diệp Thần đưa tay cầm lấy trữ vật giới chỉ từ trong tay Tôn Nhược Tâm, hơi xem qua, nhíu mày.
Công pháp đỉnh cấp đều rất trân quý.
Cho nên nhận được không nhiều.
Nhưng trong đó có một thiên, lại làm cho Diệp Thần hai mắt tỏa sáng.
Đó là một bộ công pháp tàn thiên cấp thượng phẩm thiên cấp.
Tên là Chân Phượng Cửu Biến kinh.
Nghe nói là sau thời thượng cổ, một vị Đại Thừa kỳ mang huyết mạch Phượng Hoàng, căn cứ kinh văn của Chân Hoàng nhất tộc sáng tạo ra.
Đối với tu tiên giả có liên quan tới Phượng Hoàng mà nói, có chút phù hợp.
Bất quá bản công pháp này quá kén người.
Cộng thêm chỉ là tàn thiên, chỉ có bộ phận kinh văn Hóa Thần kỳ cùng Hợp Đạo kỳ, cộng lại bất quá ngàn chữ, giá trị giảm xuống cực lớn, cơ bản chỉ còn lại giá trị lĩnh hội.
Cho nên mới có thể thu mua được.
Bất quá đối với Diệp Thần mà nói, lại là có chút phù hợp.
Mình không sợ tàn thiên.
Chỉ cần giá trị đủ, bội suất cao, cộng thêm bạo kích, chưa hẳn không có cơ hội phản hồi ra Tiên Kinh bản thân muốn.
Nhưng hết thảy có một tiền đề.
Đó chính là phải tìm đúng người.
Mà cái Chân Hoàng cửu biến kinh này, tương đối kén người.
Nhưng trên Đăng Tiên Phong của mình, lại là vừa vặn có một nữ tu có liên quan tới Chân Hoàng.
Đó chính là Lý Phi Hoàng.
Có được Nguyệt Hoàng Thể.
Có chút thích hợp.
Nhớ tới Lý Phi Hoàng, Diệp Thần hơi xúc động.
Năm đó Lý Phi Hoàng tâm cao khí ngạo, hậu kỳ càng là một lần đều không bạo kích, dần dần bị mình gạt ra ngoài.
Hi vọng nhiều năm như vậy.
Tính tình Lý Phi Hoàng đã sửa lại.
Bằng không, mình coi như lại lãng phí một lần cơ hội tặng quà.
Thế là Diệp Thần xác định phương hướng, phiêu nhiên rời đi.
...
Trong động phủ.
Lý Phi Hoàng thở phào một hơi.
Cảm nhận được cảnh giới của mình biến hóa, lộ ra ý cười.
Bây giờ mình đã đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ, khoảng cách Hóa Thần kỳ cũng chỉ còn một bước.
Vượt xa lão tổ nhà mình.
Đây là cảnh giới trước kia mình nghĩ cũng không dám nghĩ.
Mà sở dĩ tiến bộ nhanh như vậy.
Ngoài việc sư tôn rất tốt, đối với mình dốc lòng dạy bảo.
Còn có chính là đãi ngộ của Đăng Tiên Phong thật sự quá cao.
Thánh tử ra tay xa xỉ.
Đãi ngộ của nữ đệ tử Đăng Tiên Phong, căn bản gấp hai mươi lần các phong khác.
Tài nguyên sung túc, cảnh giới tự nhiên tăng lên không chậm.
Nhưng nghĩ tới Thánh tử, thần sắc Lý Phi Hoàng lại càng thêm ảm đạm.
Bây giờ Diệp Thần đã là đại năng Hợp Đạo kỳ.
Đã là đệ nhất nhân trẻ tuổi nhất Đại Duyện châu.
Chính là thiên kiêu Trung Châu, cũng tiện tay có thể trấn áp.
Mình đến cả cơ hội nhìn thấy cái đuôi của đối phương cũng không có.
Cho nên những năm gần đây.
Lý Phi Hoàng vẫn luôn hối hận.
Vô số lần rơi lệ trong tu luyện.
Nhất là mỗi khi nhớ lại lão tổ bảo Diệp Thần ở rể, đưa ra điều kiện hà khắc kia.
Tâm Lý Phi Hoàng liền không nhịn được co rút.
Nếu có thể trở lại quá khứ.
Nàng tuyệt đối không nghe lão tổ.
Sẽ kiên định ở cùng Diệp Thần.
Nếu như mình lựa chọn như vậy, kết cục có lẽ sẽ hoàn toàn khác biệt.
Nhưng thế gian, nào có thuốc hối hận có thể ăn?
Nếu là có, mình tuyệt đối sẽ liều lĩnh bắt lấy.
Thất lạc hồi lâu, Lý Phi Hoàng chậm rãi đứng dậy.
Nhưng vào thời khắc này, một đạo truyền âm tiến vào động phủ của mình: "Phi Hoàng, ra gặp ta một lần..."
Nghe tới thanh âm, con mắt Lý Phi Hoàng lập tức trợn to.
Đây là thanh âm của Diệp Thần, hắn tuyệt sẽ không nghe lầm.
Nhiều năm như vậy, Diệp Thần ngẫu nhiên gặp được mình.
Lúc mình hướng Diệp Thần hành lễ, cũng chỉ là bình thản gật gật đầu.
Ánh mắt căn bản sẽ không ở trên người mình lâu quá nửa giây.
Nhưng hôm nay, Diệp Thần vậy mà chủ động tới tìm mình?
Thế là tại thời khắc này.
Lý Phi Hoàng kích động vạn phần, mái tóc đỏ phất phới, tốc độ nhanh nhất xông ra động phủ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận