Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 748: Cường hãn tiểu trà cơ!

Chương 748: Tiểu trà cơ cường hãn!
Bất Tử Thiên Hoàng nhất tộc có địa vị rất cao trong vạn chúng.
Không chỉ bởi vì nội tình thâm hậu, cường giả đông đảo, thiên kiêu vô số trong tộc.
Mà còn bởi vì địa vị lịch sử đặc thù.
Năm đó từng phong quang vô hạn, thống ngự vạn tộc.
Dù đã qua vô số năm, đến nay vẫn có rất nhiều chủng tộc trung thành với Bất Tử Thiên Hoàng nhất tộc.
Huống chi Thiên Hoàng tử, còn là thân nhi tử của vị Thiên Hoàng bất tử đã khai sáng hoàng triều.
Gia thế bối cảnh như vậy, khiến cho Thiên Hoàng tử ở các phương diện đều có địa vị đặc thù, được tôn sùng.
Căn bản không người nào dám trực diện trêu chọc.
Chứ đừng nói là giễu cợt.
Huống hồ Thiên Hoàng tử năm đó tuy bại.
Nhưng rất nhiều tu sĩ thật sự cho rằng, thua với Thiên Đế thì có tính là thua hay không?
Thiên Đế là người quá thần kỳ, mỗi một cảnh giới đều rất mạnh, nhưng lại không phải mạnh nhất.
Cho người ta một loại cảm giác chỉ cần đụng một cái, chưa chắc đã không đánh lại được.
Nhưng Thiên Đế luôn có thể lấy yếu thắng mạnh, sáng tạo đủ loại điều không thể, trấn áp hết thảy.
Bao nhiêu Chân Tiên trong tay hắn gãy kích, vẫn lạc hồn diệt.
Tồn tại độc nhất vô nhị như vậy.
Có thể giao thủ mà vẫn sống sót, đã là một loại vinh quang.
...
Trong tình cảnh như vậy, đột nhiên có người dám công khai buông lời trào phúng Thiên Hoàng tử, tự nhiên là long trời lở đất, dẫn tới đám người kinh ngạc vạn phần.
Vô thức nhao nhao ngẩng đầu, ánh mắt quét tới, ngay sau đó lông mày nhao nhao nhíu lại, hơi kinh ngạc.
Chỉ thấy người mới bước vào chiến trường là một vị nữ tử dáng người thướt tha.
Nàng mặc một bộ áo xanh, dáng người mảnh khảnh như cành liễu đong đưa theo gió, lộ ra một vẻ yếu đuối.
Phảng phất nhẹ nhàng bẻ một cái liền có thể gãy, khiến người ta thương tiếc.
Nhìn kỹ khuôn mặt, càng là khuynh quốc khuynh thành, so với Phượng U Hoàng không hề kém cạnh.
Nhưng khác với vẻ cao lạnh của Phượng U Hoàng, nàng thuộc loại khiến người ta vừa nhìn, trong lòng liền dâng lên cảm giác thân cận như tiểu muội nhà bên.
Nhất là đôi mày liễu xinh đẹp, cong cong tinh tế, phảng phất ngậm lấy vô hạn nhu tình, đặc biệt làm cho người thương tiếc.
Nhìn thấy nữ tử trong nháy mắt, đám người liền nhận ra thân phận của Yêu Nguyệt Chỉ.
Trong khoảng thời gian này, ngoại nhân đã làm rõ ràng mọi chuyện.
Thiên tư của Yêu Nguyệt Chỉ cũng rất cao, được Bất Tử Thiên Hoàng nhất tộc coi trọng, muốn nàng làm thị nữ cho Thiên Hoàng tử.
Kết quả nàng không muốn, cố ý tới gần truyền nhân của Thiên Đế.
Khiến Bất Tử Thiên Hoàng nhất tộc bất mãn.
Sau đó chính là chuyện mọi người đều biết truyền nhân của Thiên Đế lừa giết ba tôn Bán Thánh đỉnh phong, cứu nàng.
Khó trách dám trào phúng Thiên Hoàng tử.
Đã kết thù, suýt chút nữa bị làm thịt.
Giờ phút này bình đã mẻ không sợ rơi, tự nhiên không hoảng hốt.
Chỉ là người vây xem trong lòng, càng thêm khó hiểu và hiếu kỳ.
Yêu Nguyệt Chỉ trình độ gì?
Làm sao đấu với Phượng U Hoàng?
Nhưng Yêu Nguyệt Chỉ lại chạy tới leo lên lôi đài.
Truyền nhân Thiên Đế kia, rốt cuộc là thế nào?
Lấy tính cách của hắn, dù chân mình có đứt, cũng sẽ bò tới.
Tuyệt đối không thể để nữ nhân của mình gánh tội thay!
Trong lúc đám người hoang mang, Phượng U Hoàng nhìn Yêu Nguyệt Chỉ bằng đôi mắt cao lãnh, cũng hơi nhíu lại.
Phảng phất có chút kinh ngạc, giọng nói cao lạnh vang lên: "Động thiên của ngươi không phải đã nát rồi sao? Ngay cả hạch tâm cũng không thể lưu lại mới đúng!"
"Vì sao tu vi của ngươi, lại khôi phục như lúc ban đầu? Không, không chỉ là khôi phục như lúc ban đầu, nhìn còn mạnh hơn trước kia."
Trước đây ngoại giới cũng không hiểu rõ chuyện Động thiên của Yêu Nguyệt Chỉ vỡ vụn.
Nhưng Phượng U Hoàng biết.
Bởi vì sau khi hủy Động thiên của Yêu Nguyệt Chỉ, đuổi Yêu Nguyệt Chỉ về bí cảnh.
Ba người liền đem tin tức truyền về trong tộc.
Tự tin để trong tộc chờ một chút, lập tức có thể nhận được tin tức tốt Diệp Thần đã chết.
Kết quả trong tộc đợi nửa ngày lại chờ được tin mệnh bài của ba người nát...
Phượng U Hoàng còn nhớ rõ lúc ấy trong tộc trầm mặc hồi lâu.
Chỉ có tiếng gió không ngừng vang lên...
...
Mà lời Phượng U Hoàng nói khiến ngoại giới giật mình.
Bọn hắn lúc này mới biết, còn có bí ẩn như vậy.
Lúc này biểu cảm đều kinh ngạc vạn phần.
Hiếu kỳ Yêu Nguyệt Chỉ Động thiên hạch tâm đều nát, làm thế nào khôi phục được.
Dù sao mọi người đều biết, Động thiên có chút vấn đề nhỏ, trả giá đắt thì cũng có thể chữa khỏi.
Nhưng Động thiên hạch tâm xảy ra vấn đề, thì cơ bản có thể coi là bệnh nan y.
Trừ phi...
Càn Khôn Đỉnh!
Nghĩ tới đây, đám người không tự chủ được nhìn về phía nơi nào đó.
Mà ở nơi đó, tộc trưởng Thần Tàm nhất tộc cùng một đám cường giả cũng đang quan chiến.
Bị đám người nhìn chăm chú, tộc trưởng khóe miệng giật một cái, sắc mặt có chút khó coi...
Lúc này đã đoán được vì sao Diệp Thần lúc ấy nguyện ý trả giá đắt như vậy, đổi lấy Càn Khôn Đỉnh.
Thì ra là vì Yêu Nguyệt Chỉ.
Trước đó hắn cũng đoán là vì nữ nhân, nhưng không nghĩ tới là Yêu Nguyệt Chỉ.
Bây giờ Yêu Nguyệt Chỉ đã nằm trong danh sách phải chết.
Tộc mình cung cấp Càn Khôn Đỉnh tương đương với đứng ở mặt đối lập với Bất Tử Thiên Hoàng nhất tộc.
Nếu bị biết, tương lai phiền phức không nhỏ.
Điều này khiến sắc mặt Thần Tàm tộc trưởng có chút âm trầm.
...
"Mắc mớ gì đến chuyện của ngươi?"
Yêu Nguyệt Chỉ cười lạnh, nhìn dung nhan nghiêng nước nghiêng thành cao lạnh của đối phương.
Còn có dáng người bỉ ổi kia.
Cảm giác so với trong trí nhớ càng đẹp hơn.
Vốn chỉ muốn trấn áp nó, cho ca ca làm thị nữ, suy nghĩ lập tức không còn kiên định như vậy...
Có lẽ, ca ca cũng không cần nhiều thị nữ như vậy?
Mà Phượng U Hoàng dùng đôi mắt cao lãnh, nhàn nhạt quét Yêu Nguyệt Chỉ một chút: "Chỉ là Thiên Yêu Thể mà thôi..."
"Vô luận là trước kia phản bội Thiên Hoàng tử, hay là bây giờ mở miệng nói xấu, đều là tội chết."
"Đã một lòng muốn chết, vậy liền làm thỏa mãn tâm nguyện của ngươi!"
"Chờ ngươi chết, ta đem đầu của ngươi treo trước nơi Thiên Yêu trụ sở, xem Diệp Thần kia còn có thể trốn được bao lâu!"
Lời còn chưa dứt, ngọc thủ của Phượng U Hoàng đột nhiên mở ra.
Trong chốc lát, vô tận Hỏa Phượng phảng phất dòng lũ liệt diễm mãnh liệt, từ trong lòng bàn tay nàng gào thét mà ra.
Mang theo Thần Hỏa kinh khủng hơn so với ba tôn Bán Thánh trước đó thi triển, cuốn theo khí thế hủy thiên diệt địa, ầm ầm đánh về phía Yêu Nguyệt Chỉ.
Mà Yêu Nguyệt Chỉ nhìn xem, thần sắc bình tĩnh.
Liền như thế đứng ở nơi đó, không nhúc nhích tí nào, đợi Hỏa Phượng mãnh liệt gào thét mà tới, mới không nhanh không chậm xòe bàn tay ra.
Một chưởng một cái, tuỳ tiện đập nát.
Một màn này, khiến toàn trường xôn xao.
Yêu Nguyệt Chỉ từ lúc nào lại mạnh như vậy?
Mà Phượng U Hoàng thấy tình hình này, đôi mắt hẹp dài hơi nheo lại.
Tay trái ngưng Chân Hoàng, tay phải ngưng Chân Long.
Cả hai cùng nhau đánh ra, lực lượng kinh khủng dung hợp cực kì hoàn mỹ, trong tiếng gào thét vô tận, hướng về Yêu Nguyệt Chỉ đánh tới...
Yêu Nguyệt Chỉ nhíu mày.
Ngộ tính của Phượng U Hoàng xác thực cực cao.
Chân Long bảo thuật cùng Chân Hoàng bảo thuật trong tay nàng đều đã tu luyện đến đăng phong tạo cực chi cảnh.
Bây giờ dung hợp lại, càng ra dáng, uy lực kinh người.
Bất quá, giờ khắc này Yêu Nguyệt Chỉ cũng không còn giữ lại.
Động thiên chi lực kinh khủng trong cơ thể ầm vang bộc phát, cả người phảng phất một vầng liệt nhật chói mắt dâng lên ở trung tâm chiến trường.
Toàn bộ chiến trường phảng phất gặp một trận địa chấn mãnh liệt, kịch liệt rung động.
Sau một khắc.
Yêu Nguyệt Chỉ liền phảng phất một mảnh lá liễu nhẹ nhàng, với tốc độ vượt quá tưởng tượng, linh hoạt xuyên thẳng qua giữa từng đạo thần thông phép thuật.
Dễ như trở bàn tay bức đến trước mặt Phượng U Hoàng, đấm ra một quyền.
Nắm đấm nhỏ nhắn, tinh xảo nhìn như ngọc thạch tạo hình đáng yêu, kì thực ẩn chứa lực lượng kinh khủng đủ để băng sơn nứt biển.
Khiến Phượng U Hoàng nheo mắt lại, hai chân trái phải lần lượt giẫm lên Chân Long Chân Hoàng, trong nháy mắt rút lui.
Đồng thời đánh ra thần thông mạnh nhất của mình, muốn oanh sát Yêu Nguyệt Chỉ.
Trong lúc nhất thời, trên chiến trường thần quang sáng chói, phảng phất pháo hoa nở rộ, quang mang bắn ra bốn phía.
Khiến tất cả mọi người trợn mắt há mồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận