Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 245: Diệp Thần trả giá nhiều lắm!

Chương 245: Diệp Thần tốn công tốn sức!
Bay lơ lửng phía trên Tĩnh Diệu Phong.
An Diệu Ly nhìn qua Tĩnh Diệu Phong phồn hoa vui vẻ bằng đôi ngươi trong veo, vẻ mặt vô cùng phức tạp.
Những việc Diệp Thần làm trong một năm nay, nàng đều thấy hết.
Rõ ràng là vì nàng.
Dù sao ngay từ đầu, việc chiêu mộ Diệp Thần tới Tĩnh Diệu Phong làm khách khanh trưởng lão đã tạo ra một làn sóng không nhỏ trong toàn bộ Tĩnh Diệu Phong.
Các trưởng lão và đệ tử đều bất mãn với quyết định này của nàng, nhưng không dám nói thẳng.
Cho nên bầu không khí có chút kỳ quái.
Mà Diệp Thần, hiển nhiên đã nhận ra tất cả những điều này.
Thế là, Diệp Thần không chút do dự tặng một nữ tu thượng phẩm Kết Đan linh vật. Về sau, các loại đan dược, linh khí, pháp thuật, càng thường xuyên tiện tay ban thưởng.
Một năm nay, Diệp Thần ít nhất đã vung ra bảo vật có giá trị mấy chục vạn thượng phẩm linh thạch, từ đó làm tan biến hết bất mãn của toàn bộ Tĩnh Diệu Phong.
Thậm chí còn nâng cao thực lực tổng hợp của Tĩnh Diệu Phong, giúp Tĩnh Diệu Phong trong năm nay tại các cuộc thi đấu của đệ tử và thân truyền đều giành được thứ hạng cao hơn so với những năm trước, thậm chí có thêm hai vị Kết Đan trưởng lão, thực lực tăng lên rất nhiều.
Diệp Thần nhờ vậy đạt được sự ủng hộ nhất trí của đệ tử và các trưởng lão, triệt để có được sự tán thành của Tĩnh Diệu Phong.
Nhưng An Diệu Ly lại rõ ràng, người như Diệp Thần, sao lại để ý những người khác có thừa nhận mình hay không.
Cường giả chân chính xưa nay sẽ không quan tâm ánh mắt của kẻ yếu.
Nhưng Diệp Thần vẫn không chút do dự bỏ ra cái giá to lớn như vậy, mà tất cả nỗ lực ấy, chỉ là không muốn làm cho mình khó xử.
Tâm ý như vậy khiến trong lòng An Diệu Ly càng thêm ngũ vị tạp trần.
Đừng nói một năm này, Diệp Thần còn lấy danh nghĩa tặng Vũ Y lễ vật, một phần nhỏ, cho mình những tài nguyên tu luyện vừa vặn cần thiết.
Nghĩ đến đó, An Diệu Ly hạ xuống trước động phủ của Diệp Thần, mở miệng truyền âm: "Diệp đạo hữu, xin hỏi hiện tại có rảnh không?"
Rất nhanh, cấm chế động phủ được hủy bỏ, một thân thanh bào, dáng người thẳng tắp Diệp Thần nhanh chân bước ra, cười nói: "An tiền bối đã về?"
Trong lòng Diệp Thần có chút tiếc nuối.
An Diệu Ly tháng trước có việc, đi một chuyến đến chỗ sâu trong Thần Ý dãy núi. Không ngờ hôm nay lại trở về.
Sớm biết thế, vừa nãy sẽ không tặng tên nữ tu kia lễ vật. Tặng An Diệu Ly mới đáng giá. Lãng phí một cơ hội!
An Diệu Ly nghe vậy khẽ gật đầu: "Mới vừa về, có ghé qua Nội Vụ Điện báo cáo."
"Không biết hôm nay Diệp đạo hữu có rảnh không? Ta có chuyện muốn nhờ Diệp đạo hữu hỗ trợ!"
Nghe vậy Diệp Thần cười một tiếng: "Tiền bối xin cứ nói..."
An Diệu Ly điềm tĩnh mở miệng: "Lần này tới chỗ sâu Thần Ý sơn, ta vô tình tại một chỗ Minh Thủy Đàm phát hiện một con Phong Lôi Giao Kim Đan hậu kỳ..."
"Ta có một đạo đỉnh cấp pháp thuật, nếu có được đôi cánh của Phong Lôi Giao luyện hóa, tốc độ sẽ tăng lên tới mức có thể so với Nguyên Anh sơ kỳ."
"Có điều Phong Lôi Giao chiến lực không yếu, trên đất bằng có lẽ ta có thể áp chế nó một bậc. Nhưng nó tốc độ cực nhanh, thấy tình thế không ổn liền sẽ trốn về Minh Thủy Đàm."
"Minh Thủy Đàm cực sâu, đồng thời tu tiên giả đi vào trong đó, tiếp xúc với nước đầm sẽ bị trúng Minh Độc, ăn mòn huyết nhục linh lực, thời gian lâu, thậm chí sẽ ăn mòn theo gân mạch tới Kim Đan đan điền..."
"Mà lại cực kỳ khó loại trừ, đặc biệt phiền phức."
"Pháp thuật tránh nước phổ thông đối với Minh Thủy Đàm không có nửa điểm tác dụng. Ta căn bản là không có cách nào chiến đấu ở trong đầm, coi như có thể vào được, ta cũng không phải đối thủ của Phong Lôi Giao."
"Cho nên ta muốn mời Diệp đạo hữu hỗ trợ. Khi Phong Lôi Giao cùng ta đại chiến, bày trận bàn này ra, phong bế miệng Minh Thủy Đàm..."
"Như vậy ta cũng không cần lo lắng Phong Lôi Giao đào tẩu, thong dong mà chém g·iết nó."
An Diệu Ly nhờ Diệp Thần bày trận? Ta chỉ cần đi ném một cái trận bàn? Lúc nàng ta đ·á·n·h, tự mình chẳng phải cũng có thể làm sao?
Nhìn ra sự hoang mang của Diệp Thần, An Diệu Ly khẽ nói: "Minh Thủy Đàm có khoảng ba cái miệng."
"Đều có hơn trăm mét lớn nhỏ, nếu ta tự mình ra tay, đối phương sẽ tìm được cơ hội bỏ chạy. Cho nên ta sẽ ngăn chặn Phong Lôi Giao, ngươi phải nắm chắc thời gian."
"Mà việc này sau khi xong, có thể tính là một lần nhiệm vụ!"
Diệp Thần nghe vậy lập tức cười một tiếng.
Cho dù ba cái miệng đầm, cũng không tính là phiền phức. An Diệu Ly vẫn có thể hoàn thành. An Diệu Ly hiển nhiên là tìm một cơ hội, giúp mình hoàn thành ba năm một lần nhiệm vụ của khách khanh trưởng lão, tránh đến lúc đó bị Thần Ý tông phân công nhiệm vụ càng khó hơn.
Diệp Thần cũng không để ý những thứ này. Chỉ cần không bắt hắn bôn ba bá, đi đ·á·n·h Tôn Ngộ Không là được, những nhiệm vụ còn lại, với Diệp Thần mà nói đều không có vấn đề.
Nhưng An Diệu Ly có lòng tốt, Diệp Thần tự nhiên cũng không từ chối. Thế là thống khoái đáp ứng.
An Diệu Ly lộ ra một tia mỉm cười nhàn nhạt: "Đã như vậy, vậy liền phiền phức Diệp đạo hữu!"
Diệp Thần cười cười, cũng không có gì phải chuẩn bị, trực tiếp đáp xuống linh chu An Diệu Ly ném ra, bay khỏi Thần Ý tông.
Thần Ý dãy núi cực lớn. Chính là Thần Ý tông sơn môn, cũng bất quá là một phần vạn của toàn bộ dãy núi.
Mà An Diệu Ly có vẻ cũng không vội mà đi đường, cho nên tốc độ linh chu cũng không nhanh.
"Lần này đi Minh Thủy Đàm đó, khoảng chừng một tuần!"
"Ba trận bàn Tam phẩm này ngươi cầm, đến lúc đó trực tiếp kích hoạt ném ra là đủ."
"Phong Lôi Giao có một tia huyết mạch Long tộc dị chủng, chiến lực cực kỳ khủng bố, tốc độ càng cực nhanh. Tu tiên giả cùng giai phổ thông, căn bản không thể nào là đối thủ của nó."
"Cho nên ngươi vứt xuống trận bàn xong, lập tức thối lui, phòng ngừa Phong Lôi Giao liều lĩnh tấn công ngươi."
"Dù sao yêu thú đều rất hung hãn, nếu biết chắc chắn phải c·hết, tuyệt đối sẽ trước khi c·hết, tận khả năng g·iết c·hết hết thảy địch nhân có thể, để cho mình chôn cùng."
An Diệu Ly khoanh chân ngồi, bình tĩnh dặn dò.
An Diệu Ly biết Diệp Thần là thiên tài, lúc Trúc Cơ hậu kỳ, đã có thể một người tọa trấn Thần Ý Động Thiên, đ·á·n·h những thân truyền khác thậm chí không vào nổi cửa. Cho dù Đại Sở hoàng nữ Lý Phi Hoàng, cũng không phải đối thủ của Diệp Thần.
Nhưng Diệp Thần rốt cuộc cũng chỉ là Kim Đan sơ kỳ, đụng phải hậu kỳ yêu thú vẫn là quá mạo hiểm. Cho nên bảo Diệp Thần hoàn thành nhiệm vụ rồi thì mau rút lui, tránh bị liên lụy.
Diệp Thần đối với việc này khẽ cười một tiếng, gọn gàng mà linh hoạt đáp ứng: "Tốt!"
Chỉ là trong lòng đang suy tư. Cánh Phong Lôi Giao có vẻ là đồ tốt, nếu có thể có được, đưa cho An Diệu Ly, có thể đổi lấy được đồ tốt gì không?
Có điều mình không biết Phong Lôi Giao ở đâu, không thể đến nơi rồi, trước tiên đ·á·n·h An Diệu Ly ngất xỉu. Thừa dịp An Diệu Ly hôn mê, hung hăng dùng sức vơ vét Phong Lôi Giao, sau đó chờ An Diệu Ly tỉnh, lại cho bên trên Phong Lôi Sí?
Thao tác này quá tâm thần. Mà lại không tốt giải thích. Do dự một chút, Diệp Thần quyết định xem kỹ tình hình rồi nói sau.
Thực sự không có cơ hội tặng cũng không quan trọng, Diệp Thần cũng không thiếu một lần này.
...
Dọc đường, hai người nói cũng không nhiều. Yên lặng tu luyện, thỉnh thoảng nhìn xung quanh. Thế nhưng lại có vẻ đặc biệt hài hòa.
Rất nhanh, thời gian một tuần trôi qua. Theo càng lúc càng sâu vào Thần Ý sơn, xung quanh ngay cả tiếng yêu thú gầm rú đều ít đi rất nhiều.
Tốc độ phi thuyền cũng chậm dần, hiển nhiên đã tiếp cận vị trí mục tiêu. An Diệu Ly uyển chuyển đứng dậy, bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.
An Diệu Ly chậm rãi đeo bao tay linh tơ màu trắng lên, làm cho Diệp Thần nhịn không được liếc nhìn mấy lần. Vũ khí của An Diệu Ly lại là bao tay? Có chút đẹp mắt...
Có điều, bộ bao tay, hơi ít.
Đến một bộ, mỗi cái nhan sắc khác nhau đến một bộ! Nếu không người ngoài nhìn vào, lại tưởng Tĩnh Diệu Phong chúng ta không mua nổi nguyên bộ!
An Diệu Ly phảng phất như chưa hề nhận ra ánh mắt của Diệp Thần, tiếp tục chậm rãi chuẩn bị. Cuối cùng từ trong nhẫn trữ vật, lấy ra một hộp ngọc, bên trong là đôi khuyên tai Tiên Tử Lệ màu xanh biếc, ánh sáng óng ánh. An Diệu Ly chậm rãi đeo nó lên vành tai.
Diệp Thần mắt lại sáng lên. Không thể không nói, An Diệu Ly khí chất quá tốt, dù là động tác bình thường, khi được An Diệu Ly thực hiện, cũng làm cho người ta thấy thư thái.
Hơn nữa, đôi khuyên tai này, An Diệu Ly lại không giao cho An Vũ Y.
Khó trách không thấy An Vũ Y hay khoe khoang mang qua. Có điều, lỗ tai An tiền bối thật là đẹp...
Diệp Thần nhìn xem, trên mặt nhịn không được lộ ra nụ cười. Phát giác ánh mắt của Diệp Thần, An Diệu Ly đưa tay đeo găng tơ trắng vén tóc ra sau tai, phảng phất như muốn để Diệp Thần nhìn rõ hơn, nhưng trên mặt lại không hề thay đổi, thanh lãnh nhìn về phía xa: "Vật này đối phó Phong Lôi Giao có hiệu quả, cho nên ta mượn Vũ Y dùng..."
Diệp Thần gật đầu, biểu thị mình không hề chất vấn!
Đợi đến khi Diệp Thần nhìn đã.
An Diệu Ly mới chỉnh lại tóc, thu phi thuyền lại.
Cùng Diệp Thần đồng loạt đứng giữa không trung, chỉ vào ba khu hồ nước màu đen mở miệng: ". . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận