Tu Tiên: Ta Thật Không Có Muốn Làm Liếm Chó!

Chương 12: Lâm Khả Nhi đột phá!

**Chương 12: Lâm Khả Nhi Đột Phá!**
Nhìn Diệp Thần lại muốn đưa mình đan dược.
Trong lòng Lâm Khả Nhi cực kì phức tạp.
Lần này mình tới, thật sự không có ý định lại nhận đồ từ Diệp Thần.
Dù sao trước đó, giá trị của « Long Tượng Thủ » quá mức đắt đỏ.
Ngoại công mà tu tiên giả khác cầu còn không được, Diệp Thần cứ như vậy tặng cho mình.
Bây giờ còn tri kỷ chuẩn bị sẵn cho mình đan dược tốt.
Điều này khiến Lâm Khả Nhi trong lòng cảm thấy vô cùng cảm động.
Cũng khiến Lâm Khả Nhi hiểu rõ, trước đó mình đã quá lo lắng.
Diệp Thần vẫn như cũ đối với mình ôm hảo cảm.
Sở dĩ gần đây đều không chủ động tìm mình, đưa đồ cũng không quấn lấy mình nói chuyện.
Hiển nhiên là không muốn tạo cho mình áp lực quá lớn.
Lâm Khả Nhi tự vấn lòng mình, từ khi cơ duyên xảo hợp bước lên tiên lộ đến nay.
Mình chưa từng gặp được người tốt nào như Diệp Thần.
Tu tiên giả nào, không phải lợi ích là trên hết.
Việc không có lợi, căn bản sẽ không làm.
Cho dù là đạo lữ, cũng đề phòng lẫn nhau, thậm chí tính toán lẫn nhau.
Nhưng Diệp Thần lại một mực yên lặng trả giá vì mình.
Nếu là cùng Diệp Thần kết làm đạo lữ, cuộc sống tương lai chắc chắn sẽ rất dễ chịu.
Nhưng, Tu Tiên Giới nguy cơ tứ phía, yêu thú, cướp tu nhiều không kể xiết.
Cũng tỷ như Ngân Nguyệt phiên chợ hiện tại, kỳ thật đã là đời thứ ba.
Đời thứ nhất bị thú triều tấn công, trực tiếp hóa thành phế tích.
Đời thứ hai, hình như có một con Kim Đan yêu thú ở sâu trong dãy núi đại chiến cùng đại năng, lan đến gần Ngân Nguyệt phiên chợ, sau đó Ngân Nguyệt phiên chợ liền trực tiếp bị hủy diệt.
Bây giờ đã là đời thứ ba.
Thế giới này nguy hiểm như thế, Lâm Khả Nhi còn muốn tiếp tục mạnh lên, tiếp tục trèo lên cao.
Mà Diệp gia phía sau Diệp Thần, cũng bất quá chỉ là Luyện Khí gia tộc.
Thiên phú của Diệp Thần không cao, có khả năng cung cấp cho mình sự ủng hộ, còn lâu mới có thể trợ giúp mình leo lên vị trí cao hơn.
Cho nên, Diệp Thần cho dù có tốt, cũng không phải là nhân tuyển thích hợp.
Đáng tiếc!
Nhìn bình đan dược trước mặt, Lâm Khả Nhi do dự một chút, vẫn đưa tay tiếp nhận, thành khẩn cảm tạ: "Đa tạ Diệp đạo hữu..."
Diệp Thần nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống trong đầu.
Trên mặt cũng lộ ra ý cười.
"Không cần khách khí, đạo hữu cứ hảo hảo tu luyện là tốt!"
Nụ cười trên mặt Diệp Thần, theo Lâm Khả Nhi thấy, là vì mình nhận lấy lễ vật mà vui vẻ.
Điều này khiến Lâm Khả Nhi trong lòng không khỏi sinh ra một chút áp lực.
Diệp Thần thật sự rất thích mình.
Nếu tương lai yêu mà không được, vì yêu sinh hận thì sao?
Đến lúc đó, Diệp Thần có thể hay không đòi lại hết thảy những thứ đã cho mình?
Mình nếu là không trả, đối phương có thể hay không ép buộc chính mình...
Trong lúc nhất thời, Lâm Khả Nhi lại tâm loạn như ma.
Bất quá một tiếng "bang" vang lên, đánh gãy suy nghĩ của Lâm Khả Nhi.
Diệp Thần vậy mà đưa xong đồ liền trở về phòng.
Lâm Khả Nhi hơi sững sờ, nhưng lập tức nhẹ nhàng thở ra.
Như vậy chính là tốt nhất.
Lâm Khả Nhi cũng không ở lại lâu, vội vã rời khỏi hậu viện, chuẩn bị cho việc tu luyện ngày hôm nay...
...
"Năm viên hạ phẩm Tượng Huyết đan, biến thành hai mươi lăm viên thượng phẩm Tượng Huyết đan, ta vừa vặn có thể phục dụng."
"Mà năm viên trung phẩm Tụ Linh Đan, biến thành năm mươi viên trung phẩm Tụ Linh Thạch, vừa vặn có thể bán đổi linh thạch."
"Hệ thống này, thật đúng là tri kỷ, căn cứ nhu cầu của ta điều chỉnh ban thưởng."
Diệp Thần đối với kết quả gấp mười lần phản hồi lần này phi thường hài lòng.
Lúc này nuốt vào một viên thượng phẩm Tượng Huyết đan.
Dược lực của thượng phẩm Tượng Huyết đan càng thêm tinh thuần, cung cấp khí huyết càng thêm dồi dào.
Khiến Diệp Thần chỉ cảm thấy thể nội khí huyết sôi trào.
Lúc này bắt đầu dựa theo tư thế của « Long Tượng Bàn Nhược Công », bắt đầu tu luyện ngoại công.
Thiên phú của Diệp Thần kỳ thật rất bình thường.
Nhưng có thượng phẩm Tượng Huyết đan trợ lực.
Diệp Thần cảm thấy không cần bao lâu nữa, « Long Tượng Bàn Nhược Công » của mình liền có thể tiểu thành.
Sau đó, trong khoảng thời gian này.
Diệp Thần mỗi ngày, ngoại trừ tu luyện, chính là luyện đan.
Mỗi tuần trôi qua, chính là sẽ cho Lâm Khả Nhi tặng đan dược để phát động gấp mười lần phản hồi.
Mỗi tuần đều có thể từ chỗ Lâm Khả Nhi, đạt được trăm viên đan dược.
Lại thêm chính Diệp Thần luyện đan, tỉ lệ thành đan cũng càng ngày càng cao.
Cho nên, góp nhặt đến số lượng nhất định trung phẩm Tụ Khí Đan, liền sẽ thay hình đổi dạng, đi đến tiệm khác trải bán.
Tu tiên giả Luyện Khí sơ kỳ ở Ngân Nguyệt phiên chợ là nhiều nhất.
Cho nên trung phẩm Tụ Khí Đan căn bản không lo nguồn tiêu thụ, thương gia đều nguyện ý thu mua.
Trong nháy mắt, chính là hai tháng đã trôi qua.
Diệp Thần để dành được một khoản tiền lớn tám mươi viên hạ phẩm linh thạch.
Điều này khiến tâm tình Diệp Thần phi thường vui vẻ.
Luyện đan sư, quả nhiên kiếm tiền.
Đương nhiên, những luyện đan sư cấp thấp khác là không kiếm được nhiều như vậy.
Dù sao Diệp Thần có kinh nghiệm viên mãn, tỉ lệ thành đan cơ hồ trăm phần trăm.
Tổn hao cực ít.
Lại thêm còn có Lâm Khả Nhi, cái mỏ vàng này cung cấp gấp mười lần.
Cho nên mới có thể có thu nhập như thế.
Đổi lại những luyện đan sư khác, tuyệt đối là không thể.
Mà ngoại trừ kiếm linh thạch.
Tu vi của Diệp Thần cũng tiến bộ nhanh chóng.
Dù sao mỗi ngày đều ăn thượng phẩm Tụ Khí Đan cùng thượng phẩm Tượng Huyết đan.
Đãi ngộ này có thể so với đệ tử ưu tú của đại tông môn.
Diệp Thần tính toán, sợ là không cần mấy ngày nữa, mình liền có thể đột phá đến Luyện Khí tầng bốn.
...
Diệp Thần khoan thai đứng dậy.
Hôm nay lại là thời gian có thể tặng quà.
Nhìn đồng hồ, sắp tan việc.
Diệp Thần cầm mười viên trung phẩm Tụ Khí Đan đã chuẩn bị sẵn, chuẩn bị đến cửa hàng tặng quà cho Lâm Khả Nhi.
Khi Diệp Thần đến cửa hàng, mọi người đã thu dọn đồ đạc chuẩn bị đóng cửa.
Nhìn thấy Diệp Thần tới, bọn tiểu nhị đều vụng trộm lộ ra nụ cười ranh mãnh.
Mà một thị nữ khác, cũng ẩn ẩn lộ ra vẻ mặt đáng đời.
Điều này khiến Diệp Thần có chút hiếu kỳ, đã xảy ra chuyện gì?
Bất quá khi Diệp Thần nhìn thấy Lâm Khả Nhi, lại hiểu ra.
Khí tức trên thân Lâm Khả Nhi, so với vài ngày trước mạnh hơn không ít, có biến hóa cực lớn.
Rất hiển nhiên.
Đối phương đã đột phá Luyện Khí tầng bốn.
Lâm Khả Nhi trong mắt mày cũng mang theo vui mừng, nhìn thấy Diệp Thần, có chút khom người cười nói: "Đa tạ Diệp đạo hữu đã trợ giúp..."
"Ta bây giờ đã đột phá Luyện Khí tầng bốn."
"Ta mới vừa cùng Trương quản sự chào từ biệt, thanh toán xong thù lao, ngày mai sẽ không tới nữa."
"Nhưng ân tình của Diệp đạo hữu, ta sẽ không quên, về sau nếu có chuyện, có thể tới viện lạc của ta tìm ta, bất quá ta sẽ thường xuyên theo đội ngũ tiến vào trong núi tìm kiếm Ngân Nguyệt thảo, cho nên khả năng cũng sẽ không thường xuyên ở nhà."
"Nhưng nếu Diệp đạo hữu lưu lại tin, ta đến lúc đó khẳng định sẽ đến gặp Diệp đạo hữu trước tiên."
Lâm Khả Nhi từ chức?
Nghe vậy, Diệp Thần hơi kinh ngạc.
Bất quá nghe phía sau, cũng hiểu được.
Làm tiếp đãi ở cửa hàng không có tiền đồ, kiếm được rất ít.
Mà sản phẩm chủ yếu nhất ở Ngân Nguyệt phiên chợ, chính là Ngân Nguyệt thảo.
Có cửa hàng sẽ tự mình tổ chức đội ngũ, tiến lên núi tìm kiếm.
Một chuyến đi như vậy, cần phải ở trong núi mười ngày, rất là vất vả, đồng thời trong núi còn có yêu thú, sẽ có nguy hiểm.
Nhưng thù lao lại không tệ.
Nếu một chuyến xuống tới thu hoạch phong phú.
Kiếm được bảy, tám viên hạ phẩm linh thạch không phải là vấn đề.
Nếu là vận khí tốt, tìm được một chút linh dược trân quý.
Kia thu hoạch còn cao hơn.
Đồng thời, đội ngũ này bình thường đều sẽ có cường giả Luyện Khí hậu kỳ dẫn đội, chiếu cố lẫn nhau, an toàn hơn một chút.
Cho nên, những tán tu không có dũng khí đơn độc lên núi.
Rất nhiều người sẽ tham gia đội ngũ hái thuốc này.
Không nghĩ tới, Lâm Khả Nhi từ chức cũng muốn đi.
Khó trách hỏa kế nam, nữ tiếp đãi trong cửa hàng nhìn mình với biểu lộ kỳ quái.
Thậm chí còn có chút đáng thương mình.
Thì ra là bởi vì Lâm Khả Nhi muốn rời đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận