Tu Tiên Nữ Phối Sửa Cầm Long Ngạo Thiên Kịch Bản

Tu Tiên Nữ Phối Sửa Cầm Long Ngạo Thiên Kịch Bản - Chương 728: Đếm tới ba (length: 8320)

Lời này tự nhiên là nói với Tiết Tỳ, còn như Bùi Tịch Hòa, chỉ thấy Linh Tố mở miệng mèo, ánh sáng đen yếu ớt lóe lên, một luồng hấp lực khó có thể ngăn cản từ bên trong bộc phát ra, ngao ô một cái lại đem Bùi Tịch Hòa nuốt vào bên trong tiểu giới.
Sau đó thân mèo của nàng nhảy lên, hóa thành một tia sáng màu xám, hướng ra ngoài động phủ mà đi, Tiết Tỳ vội vàng theo sát phía sau.
"Trưởng lão, Trưởng lão ơi, ngươi chậm một chút đi, đệ tử theo không kịp."
Con báo run rẩy bộ lông, niệm lực lan ra ngoài, phát giác tòa huyền không long đảo này đã bị âm sát khí bao trùm, lại nhìn thấy tên quỷ nghèo mệnh xui xẻo kia đang vội vã đuổi về phía mình, không khỏi làu bàu.
"Tránh xa bản tiên một chút, thật là, lỡ không cẩn thận cũng biến thành quỷ nghèo thì biết làm sao."
Tuy nói như vậy, Linh Tố nhưng cũng thả chậm bốn chân, giảm tốc độ một chút, dừng lại chờ Tiết Tỳ đuổi theo.
Mà ở một bên khác, Bùi Tịch Hòa lại một lần nữa trở về bên trong tiểu giới được bao bọc bởi bức tường ánh sáng màu trắng nhạt kia, trong lòng cũng có chút kinh ngạc.
Bề ngoài nàng giả vờ khoanh chân nhắm mắt, nhưng tâm thần lại sớm đã đắm chìm vào bên trong Hoàn Thiên Châu. Giờ phút này tuy không có pháp lực, nhưng dựa vào dấu ấn khế ước, nàng vẫn có thể tùy ý giao tiếp với Ngao Hoa Hoa.
"Ngao Hoa Hoa, ngươi có biết lai lịch của những quỷ hồn bị chặt đầu đó không?"
Những quỷ hồn đó từng con đều có thực lực Thiên Tiên cảnh, nếu không phải Linh Tố là Thượng Tiên, thì cũng phải tốn rất nhiều thời gian và tinh lực mới có thể đối phó.
Mà con hoa xà đang ở trong tiểu giới của Hoàn Thiên Châu kia vẫy vẫy đuôi, trong giọng nói ẩn chứa mấy phần phẫn nộ bị đè nén, cười lạnh nói.
"Là có chút cẩu đồ vật, không kìm được móng vuốt."
Hắn nhất thời lửa giận bốc lên, bên trong con ngươi màu vàng sẫm dường như có thể thấy được mấy phần sắc đỏ tươi.
Ngao Hoa Hoa không đợi Bùi Tịch Hòa hỏi tiếp, ngược lại lại tiếp tục nói.
"Chẳng phải ngươi từng muốn biết chân tướng của Thiên Long Phi Tự này sao? Hiện giờ hòn đảo cũng không còn gì cần thiết phải che đậy giấu giếm, vậy ta liền nói cho ngươi."
"Ngươi nói xem, một chân long cảnh giới Thiên Tôn, từ vảy rồng đến huyết nhục, gân cốt yêu đan, không thứ gì không phải trân bảo linh tài, cho dù là Thiên Tôn cùng cảnh giới cũng phải thèm nhỏ dãi vạn phần, tại sao mãi chưa từng có đại năng ra tay cướp đoạt?"
"Ngược lại lại để mặc cho tàn lực của Ngao Hoa năm đó ngưng tụ thành ngàn tòa long đảo ư?"
"Bởi vì đầu rồng của ta là tế phẩm, sự sắp xếp của các hòn đảo nhỏ được tạo thành, chính là một tế đàn."
Ngao Hoa Hoa nhất thời cười lạnh không ngừng, khó có thể che giấu lửa giận và sự không cam lòng, khiến cho Bùi Tịch Hòa trong lòng cảm thấy mấy phần bi thương phức tạp.
Hoa xà không nói nữa, cuộn tròn thành một cục, dường như tự phong bế chính mình.
Mà Bùi Tịch Hòa cũng không hỏi thêm, lấy ra khối hài cốt kia, bắt đầu tiếp tục tham ngộ.
Nàng đáy lòng không khỏi thầm than.
Thương xuân tiếc thu thật không cần thiết, tu hành cuối cùng sẽ không phụ lòng mình.
Bùi Tịch Hòa lại một lần nữa đắm chìm tâm thần vào những phù văn ghi lại trên mảnh xương kia, thử thôi diễn sự huyền diệu bên trong đó.
Chân long chính là một mạch yêu thần được trời ưu ái, sinh ra đã bất phàm, thế giới trong mắt bọn họ lại có chỗ khác biệt so với những gì nhân tộc bình thường thấy được.
Bọn họ cho rằng trên đời này có những vật chất cực nhỏ không thể nhìn thấy, không thể cảm nhận được, hình thái cực kỳ nhỏ bé, lại là cơ sở cấu thành vạn sự vạn vật trong trời đất, bọn họ gọi thứ này là "Linh tử".
Những loại này khác nhau, số lượng, phương thức, trình tự kết hợp với nhau đều vô cùng khác biệt, bởi vậy tạo nên vạn trạng thái rực rỡ giữa thiên địa.
Mà «Chân Long Thất Biến» này của chân long nhất tộc chính là thao túng pháp lực từ góc độ "Linh tử".
Bọn họ phát hiện khi linh tử kết hợp với nhau thì sẽ trở nên càng ổn định hơn, quá trình này sẽ giải phóng lực lượng, mà việc phá vỡ liên kết ngược lại cần hấp thu lực lượng, như vậy mới có thể hoàn thành biến hóa.
Cũng chính vì nguyên nhân này, cần có thể phách đủ bền bỉ mới có thể chịu được xung kích và áp lực lớn do sự biến hóa của linh tử mang lại.
Bùi Tịch Hòa nhìn rõ chân lý bên trong này, nhất thời những chỗ còn mơ hồ khó hiểu đều trở nên rõ ràng thông suốt, không khỏi càng muốn tự mình thúc đẩy pháp lực, thử một lần.
Chỉ tiếc pháp lực bị phong cấm, lại thêm giờ phút này đang bị nhốt trong tiểu giới của Linh Tố, khó có thể thi triển.
Bùi Tịch Hòa trong tay có át chủ bài, đúng là có trân bảo có thể cưỡng ép phá giải phong cấm, nhưng Linh Tố mọi lúc đều đang cảm nhận nhất cử nhất động bên trong tiểu giới, làm vậy chẳng qua chỉ là uổng công vô ích.
Nàng cả gan lấy ra hài cốt, ở nơi này không kiêng dè, không cố kỵ gì mà lĩnh ngộ, thật ra vốn đã có dụng ý của riêng mình.
Lý do thoái thác lúc trước, nghĩ rằng Linh Tố cũng tin được hai ba phần, cho rằng quẻ bói của mình chỉ về Bùi Tịch Hòa có lẽ là do chân long khí trên hài cốt dẫn tới.
Tình cảnh hiện giờ của nàng, lấy tĩnh chế động mới là thượng sách.
Thêm nữa đám quỷ không đầu kia xuất hiện, ở trong tiểu giới trong bụng con báo này cũng là an ổn nhất.
. . .
Yến Minh Thần đá văng tảng đá cứng dưới chân, nhìn thấy đám quỷ hồn không đầu đang tuôn ra, trong lòng sinh ra mấy phần kinh ngạc.
Nàng có một đôi mắt phượng sắc bén mà khí thế hùng hậu, thân mặc kính phục màu nâu nhạt, góc áo có thêu hoa văn ẩn hình long phụng trình tường, mơ hồ toát ra khí chất tôn quý, làm nổi bật lên vẻ anh tư hiên ngang của nàng.
Bên cạnh Yến Minh Thần, có mười ba bóng đen nhảy ra, pháp lực ầm ầm bộc phát, khiến cho đám lệ quỷ kia khó có thể đến gần nàng trong phạm vi một dặm.
"Không đầu quỷ mị."
Yến Minh Thần âm thầm phỏng đoán, nhưng bề ngoài lại bất động thanh sắc, vẫn trầm tĩnh như cũ.
Nàng thân là Vương nữ Đại Càn, những bí mật biết được thậm chí có vài học quan Thượng Tiên cảnh cũng không bằng. Chân tướng của "Thiên Long Phi Tự" này, thật ra mẫu hậu đã từng tiết lộ cho nàng mấy lần, mặc dù không hoàn toàn, nhưng cũng đủ để nàng chắp vá ra được một vài phần chân tướng.
Cho nên Yến Minh Thần nhìn thấy cảnh hỗn loạn lúc này, trong lòng cũng không hề hoảng loạn hay mê mang.
"Đạo binh? Còn thật là hấp dẫn người mà, đến Thiên Tôn cũng phải xuẩn xuẩn dục động."
Nàng khẽ thì thầm, trong mắt xẹt qua vẻ châm chọc, chỉ cảm thấy có mấy phần nực cười.
Vì một đạo tà ma đạo binh, lại hợp sức chém đầu rồng làm tế lễ, khuấy động gió tanh mưa máu, khiến sinh linh đồ thán. Yến Minh Thần tự nhận con đường mình đi là ngoan lệ kiên quyết, nhưng cũng không làm được chuyện như vậy.
Có lẽ người ở vị trí càng cao, thì càng khinh miệt kẻ dưới?
Yến Minh Thần không biết, nàng chỉ cần hoàn thành mục tiêu của chuyến đi này là được.
Nàng nhìn về hai tay mình, trên cổ tay trắng như ngọc có đeo các vòng tay màu đỏ thẫm, màu xanh thẳm.
Một là hồng giao, một là lam giao, đều là giao bảy đuôi, nàng đã có được con thứ hai.
Cùng lúc đó, cái giá nàng phải trả cũng cực kỳ nặng nề.
Thủ hạ "Ảnh trung đao" của Yến Minh Thần vốn có hai mươi ba người, hoặc là mẫu hậu ban cho, hoặc là nàng hao tâm tổn trí bồi dưỡng, đều là Thiên Tiên hậu kỳ, thậm chí có tên trên Thiên Tiên bảng, chỉ thuần phục nàng.
Thu thập tình báo, sát phạt công đoạt, có thể nói là thuận buồm xuôi gió.
Lần này để lại cho bào đệ một người, tổng cộng mang theo hai mươi hai người đến đây, hiện giờ chỉ còn lại mười ba người, hao tổn nặng nề.
Yến Minh Thần dậm chân rời đi, cũng không phiền muộn ngẩn ngơ, nàng trong lòng biết như vậy là đáng giá, nhưng lại không khỏi thầm nghĩ, tâm tư như vậy, lại giống với các Thiên Tôn mà nàng vừa phỏng đoán biết bao?
Con người ta luôn tự cười nhạo chính mình.
Yến Minh Thần không câu nệ chuyện này, ánh mắt lóe lên tia sắc bén, Ảnh trung đao bảo vệ nàng rời khỏi nơi này, đi về phía hòn đảo nhỏ tiếp theo. Nàng trở tay nắm chặt một cái la bàn, dựa theo chỉ dẫn để lựa chọn con đường phía trước.
. . .
"Lão tử đếm đến ba!"
"Ngươi còn lười biếng ở đây với lão tử hả, xem lão tử có xử lý cái đồ lười nhà ngươi không!"
Thiếu nữ mày liễu dựng thẳng, mắt hạnh trợn tròn, hai tay chống nạnh, vô cùng tức giận nhìn con thanh ngưu lười biếng trước mặt.
- Linh tử = nguyên tử (Chân long nhất tộc đi đầu trên mặt trận khoa học lặng lẽ đi ngang qua, Khoa học tu tiên, pháp lực vô biên) (Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận