Tu Tiên Nữ Phối Sửa Cầm Long Ngạo Thiên Kịch Bản

Tu Tiên Nữ Phối Sửa Cầm Long Ngạo Thiên Kịch Bản - Chương 655: Nắng gắt đương trống không trăng sao ( một ) (length: 9569)

Ánh sáng lấp lóe, bậc thang tiên dần dần thu lại, con mắt đỏ quỷ dị kia đã bị Minh Lâm Lang chém tới, bây giờ tu giả đều có thể thuận lợi phi thăng.
Nàng cất bước đi trong đường hầm không gian, nhục thân sớm đã đạt tới Thiên Tiên cảnh ngược lại hấp thu không gian loạn lưu làm chất bổ dưỡng. Giữa các giới này chính là hư không, tồn tại lực lượng không gian hỗn loạn, chỉ có tu giả đạt tới cảnh giới Vũ Hóa Tiên mới có thể bình yên đi qua.
Bùi Tịch Hòa đi trong hành lang màu trắng bạc, có loạn lưu ngưng tụ thành sóng lớn đánh tới, nhưng hành lang vẫn đứng vững không động, thẳng cho đến khi nàng đi đến điểm cuối.
Ánh sáng ảo hóa thành một cánh cửa, Bùi Tịch Hòa khẽ hít một hơi, vận chuyển pháp lực toàn thân, từ bên trong Âm Điện rút ra một tấm phù lục.
Thuật phù lục chính là lúc ban đầu người tu hành tìm hiểu pháp tắc trời đất, phỏng theo đạo văn tự nhiên mà phác họa chú văn, dẫn dắt diệu pháp thần lực. Theo quá trình nghiên cứu không ngừng, người tu hành chuyển từ mô phỏng sang sáng tạo, lấy giấy vàng, thẻ gỗ, ngọc thạch đợi các vật liệu để gánh chịu chú văn được tạo ra, từ đó mà thành tựu một đạo phù lục.
Pháp lực cần thiết để dẫn động một tấm phù lục là cực nhỏ so với uy lực ẩn chứa bên trong nó. Nhưng nếu phẩm cấp phù lục quá cao so với cảnh giới tu giả, đặc biệt là thượng tam phẩm, thì pháp lực cần thiết cũng không thể xem là nhỏ.
Tấm phù lục Bùi Tịch Hòa đang kích hoạt bây giờ chính là như vậy.
Nàng tuy chỉ là Thiên Tiên nhất cảnh, nhưng do tu luyện cả ba đạo, pháp lực vượt xa cùng cảnh giới, thậm chí so với Thiên Tiên trung kỳ cũng không hề thua kém. Đây cũng là một trong những lý do vì sao lúc trước Bùi Tịch Hòa có thể nghiền ép tà vật có thực lực đã đạt tới Thiên Tiên tứ ngũ cảnh kia.
Phải rót trọn vẹn hơn bảy thành pháp lực vào tấm phù lục màu nâu nhạt trong tay, đường vân phù chú điểm xuyết màu xám bạc phía trên mới cuối cùng sáng lên ánh sáng thần bí, rực rỡ như lửa, lại như chất lỏng màu bạc lấp lánh chảy xuôi. Ngay lập tức, cả tấm phù lục không gió mà bay lên, tỏa ra một vầng sáng, dung nhập vào trong cơ thể Bùi Tịch Hòa.
Cửu Cửu mệnh cách cố nhiên bá đạo, có thể tùy tiện phản phệ tu giả ý đồ nhìn trộm mệnh đồ. Nhưng nói theo một góc độ khác, chỉ cần tu giả nào biết chút thuật bấm đốt ngón tay đơn giản, hơi để tâm đến nàng, liền có thể dễ như trở bàn tay phát giác sự dị thường của bản thân nàng.
Tiềm long vật dụng, lưỡi dao giấu đi mũi nhọn.
Đây chính là nhị phẩm phù lục: Lấn ngày.
Khi phù lực thần bí mông lung dung nhập vào cơ thể, lặng lẽ thay đổi một vài thứ.
Nếu lại có tu sĩ bên cạnh ý đồ nhìn trộm mệnh luân, nếu không thể cảm nhận được và phá giải phù lực, vậy cũng chỉ có thể bị nó mê hoặc, không bị phản phệ mà những gì thấy được đều là ảo ảnh mê hoặc. Còn nếu có thể phá giải, chỉ sợ đã có tu vi Thiên Tôn, khi đó sẽ phát ra cảnh báo cho bản thân Bùi Tịch Hòa.
Bùi Tịch Hòa bây giờ tiến vào Thượng Tiên giới, có ấn ký pháp lực của Hi Huyền gia trì lên người, lại thêm phù Lấn ngày che giấu, liền không còn sơ hở thiếu sót nào.
Nàng đẩy cánh cửa do ánh sáng biến thành trước mắt ra, trên mặt ẩn chứa một vẻ hưng phấn.
Trước đây là đỉnh cao của tiểu thiên thế giới, bao trùm phàm linh, là thần tiên trên trời.
Từ nay về sau phi thăng lên đại giới Thượng Tiên, nơi đạo thống hưng thịnh, lại bắt đầu từ dưới bùn đất.
Bùi Tịch Hòa cũng không cảm thấy bàng hoàng hay lo lắng, nàng ngược lại rất mong chờ, mong chờ đến mức hưng phấn, tâm hồ vốn bình ổn ngày xưa nay lại dấy lên sóng lớn.
Nàng chưa từng e ngại thất bại hay vấp ngã, sau cánh cửa chính là một vùng trời đất hoàn toàn mới, từ không đến có, niềm vui trong đó là vô cùng!
Bùi Tịch Hòa thả người nhảy vào, toàn thân tắm trong ánh sáng trắng thuần khiết, đợi đến khi trước mắt sáng rõ trở lại, đã là một vùng trời đất rộng lớn.
Linh khí đất trời nơi đây dồi dào vô cùng, vượt xa tiểu thiên thế giới cả trăm nghìn lần! Hơn nữa Thượng Tiên giới vốn là trung tâm vũ trụ, sinh ra từ hồng mông tử khí, biến hóa kỳ diệu khiến linh khí lột xác thành tiên linh khí.
Bùi Tịch Hòa hít một hơi thật dài, bỗng cảm thấy tâm thần thư thái, như được mặc áo ấm giữa mùa đông giá rét, như được quạt hương bồ phe phẩy khi mùa hạ mồ hôi tuôn rơi, không khỏi sinh ra một cảm giác thỏa mãn.
Tu giả ở Thượng Tiên giới tu hành có điều kiện được trời ưu ái, tiên linh khí lại không ngừng gột rửa thể xác nhục thân. Trẻ sơ sinh bản địa từ nhỏ đã được tẩm bổ, cho dù linh căn hỗn tạp, căn cốt thấp kém, cũng có thể tùy tiện tu đến Trúc Cơ, có chút ngộ tính liền có thể bước vào cảnh giới Kim Đan sơ văn đạo, Nguyên Anh.
Cho nên giới này có thể nói là Kim Đan nhiều như chó, Nguyên Anh đầy đường đi. Ngay cả người không có linh căn thân thể cũng cường tráng, nhân tộc bình thường có thể sống khỏe mạnh không bệnh tật đến một trăm hai mươi năm.
Bùi Tịch Hòa bây giờ thân là tu sĩ từ hạ giới phi thăng lên, nơi hạ xuống vốn không cố định. Giờ phút này nàng cũng không biết mình đang ở đâu, theo lý nên tìm kiếm thành trì tu hành bản địa, hòa nhập vào đó, kịp thời bổ sung những thông tin còn thiếu.
Nhưng Bùi Tịch Hòa năm đó từng giết sinh linh Thượng Tiên giới giống như loại Man Ma ở bên trong Thánh Ma giới, sưu hồn lấy được không ít ký ức, lại từng bắt giữ Thanh Loan thuộc nhất mạch Phượng Hoàng Yêu Thần, nên hiểu biết không ít thông tin.
Thượng Tiên giới này còn có tên là Hỗn Độn giới, tổng cộng được chia làm cửu đại thiên vực.
Hệ thống kiểm tra đo lường được ngài có khả năng đã mở công cụ chặn quảng cáo, có thể gây ra nội dung không hoàn chỉnh, xin hãy thêm trang web này vào danh sách trắng hoặc tắt công cụ chặn quảng cáo rồi làm mới lại trang!
Hiện giờ Bùi Tịch Hòa cũng không biết mình đang ở thiên vực nào, giờ phút này đang ở trong rừng rậm, cây lớn che trời, cỏ biếc như ngọc, nhìn lên trên, mây mù mờ mịt.
Nàng thử dùng đầu ngón tay tuôn ra pháp lực, nhất thời hóa thành đao khí hung mãnh. Ngày xưa ở Thiên Hư Thần Châu, thứ này có thể tùy tiện xé rách không gian, nhưng hiện giờ lại không làm được. Bùi Tịch Hòa nhờ sự trợ giúp của Hoàn Thiên châu lĩnh ngộ được một phần đạo pháp không gian, cho nên có thể cảm giác được lực lượng không gian xung quanh.
Đây chính là Thượng Tiên giới. Lực lượng đủ để khiến tiểu thiên thế giới không chịu nổi mà vỡ vụn, ở giới này lại chỉ như một hạt cát ném vào đại dương xanh thẳm.
Mà điều Bùi Tịch Hòa muốn làm hiện giờ chính là không ngừng ma luyện tăng trưởng hạt cát bụi là bản thân mình này, cho đến khi có thể cưỡi sóng cao, khiến núi lở gió gào, rồi đến lấp biển dẹp sóng, trấn áp một thế.
Bùi Tịch Hòa đột nhiên nhíu mày, nhìn về phía trong sơn lâm. Trong cảm giác niệm lực, có hai luồng khí thế mênh mông từ hai hướng khác nhau đang tiến lại gần mình, nhiều nhất trong vòng ba hơi thở sẽ đến nơi này. Khí tức đều ở Thiên Tiên cảnh, nhất thời địch bạn không rõ.
Một đạo là yêu tu, khí tức đạo còn lại thì có chút quỷ mị.
Hiện giờ nàng vừa mới kích hoạt phù Lấn ngày, pháp lực tiêu hao hơn phân nửa, hơn nữa lại mới đến giới này, không bằng tạm thời rút lui trước, tìm một nơi ẩn nấp trong sơn lâm này tu hành một thời gian, vững chắc tu vi nhất cảnh, ngưng kết pháp tướng chân thân.
Tâm tư thay đổi, Bùi Tịch Hòa lập tức kích hoạt thần thông độn thiên của Hoàn Thiên châu. Pháp lực tồn tại trong nguyên thần đi vào hạt châu màu trắng bạc bên trong khí hải đan điền, phù văn ngưng tụ lấp lóe bên người, cả người biến mất tại chỗ.
Một lát sau, hai bóng người lần lượt đi tới.
Nữ tử áo vàng dáng người uyển chuyển, đứng tại chỗ, mặt nàng như mâm bạc, mắt như nước hạnh, đang mỉm cười nhìn về phía nam tử đến sau.
"Dê béo chạy mất rồi nha."
Thu Dung cười thành tiếng, dù mục tiêu thất bại cũng không thấy tức giận bao nhiêu, chỉ có đáy mắt lóe lên vài tia sáng tối không rõ. Mà nam tử kia thân hình thẳng tắp, mặt trông như hơn hai mươi tuổi, nhìn thấy Thu Dung liền biến sắc.
"Ngươi tại sao lại ở đây?"
Nữ tử áo vàng hạ mi mắt xuống, nói: "Huyền Bảo Kim Thiềm của ta đã báo hiệu, trên người con dê béo kia hẳn là có một món tài sản rất lớn. Khí tức này xuất hiện lại không rõ nguồn gốc, ta phát giác nơi đây có dao động không gian phá giới còn sót lại, mà trong cảm giác là Thiên Tiên nhất cảnh, nghĩ kỹ lại hẳn là tu giả phi thăng không thể nghi ngờ."
Lúc nàng nói lời này, bên hông có một vật điêu khắc kim thiềm đang chuyển động qua lại.
"Tu giả có thể phi thăng từ tiểu thiên thế giới lên, tất nhiên là đại nhân vật ở thế giới đó, tài nguyên tu hành mang theo người hẳn là vô cùng phong phú, chính là dê béo trong các loại dê béo."
Thu Dung mở hai tay ra cười nói: "Tài lộc từ trên trời rơi xuống, há có thể không lấy?"
"Hàn Tương, tu vi của ta cao hơn ngươi một cảnh, nhưng nếu ngươi dùng vu thuật tìm ra kẻ đó, ta sẽ chia đều với ngươi."
Nam tử tên Hàn Tương kia nheo mắt lại, thu hết biến hóa trong mắt, không muốn để Thu Dung nhìn ra suy nghĩ của mình.
Thu Dung là Thiên Tiên thất cảnh, còn hắn là Thiên Tiên lục cảnh. Nhìn như chỉ chênh lệch một cảnh giới, nhưng lại là khác biệt giữa trung kỳ và hậu kỳ, nội tình pháp lực chênh lệch khá lớn.
Nhưng bản thân hắn là Vu tộc, thuật pháp truyền thừa cực kỳ huyền diệu kỳ dị, cũng khiến nữ yêu tâm ngoan thủ lạt này không dám tùy tiện trêu chọc.
Bảo hổ lột da, nguy cơ khắp nơi.
Mà Hàn Tương cuối cùng vẫn trầm giọng đáp lại: "Được."
- Hôm nay một chương.
Đêm Giao thừa vui vẻ, ngày mai mùng một Tết, mở năm đại cát!
【 Ngày mai có lẽ xin nghỉ, không cập nhật 】 ( hết chương này )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận