Tu Tiên Nữ Phối Sửa Cầm Long Ngạo Thiên Kịch Bản

Tu Tiên Nữ Phối Sửa Cầm Long Ngạo Thiên Kịch Bản - Chương 25: Nàng cũng bắt đầu trở nên linh lung khéo đưa đẩy (length: 8679)

So với kiếm, Bùi Tịch Hòa càng yêu thích đao.
Tại sao lại yêu thích vậy?
Là vì nhìn thấy sư huynh trên Luyện Võ trường tay cầm trường đao, bổ ngang tới, cái tư thế đánh đâu thắng đó, như thể có thể bổ nát hết thảy mọi thứ trước mặt, đầy hào khí và không sợ hãi.
Nàng từ nhỏ thuận theo cha mẹ, hy vọng bản thân có thể sống tốt hơn, càng là người dịu dàng ngoan ngoãn, có lẽ lại càng khát vọng những thứ hoàn toàn tương phản với điều đó.
Cái vẻ phóng khoáng không sợ hãi đó đã lập tức chạm đến lòng nàng.
Nàng muốn luyện đao.
Càng yêu thích Đường đao, mà Đường đao lại phân thành nghi đao, hoành đao, chướng đao và mạch đao.
Đệ tử ngoại môn Côn Luân được nuôi thả, muốn trở thành thế nào đều hoàn toàn xem lựa chọn của bản thân. Tông môn cấp cho ngươi một hoàn cảnh tu luyện tương đối ưu việt cùng thể chế tấn thăng, chỉ mong ngươi không ngừng cố gắng.
Nàng đổi lấy một bản đao pháp cửu phẩm, bắt đầu luyện từ đao gỗ, luyện ròng rã hai năm trời.
Nếu đổi linh bảo cửu phẩm, thì vì cảnh giới thực lực không đủ, nàng không cách nào nhận những nhiệm vụ yêu cầu chiến đấu đó, tự nhiên sẽ hao phí linh thạch. Cho nên ngay từ đầu nàng đã hạ quyết tâm nhắm vào linh bảo bát phẩm.
Lúc tu vi còn thấp, nàng chỉ nhận những nhiệm vụ an toàn có thể hoàn thành trong phạm vi tông môn.
Điểm cống hiến đổi lấy linh thạch, linh châu để phụ trợ tu luyện, trước khi đạt tới Luyện Khí tam cảnh đều không có dư dả.
Đến khi linh lực tăng lên, có thể nhận được nhiệm vụ ba sao, nàng mới bắt đầu tích lũy điểm cống hiến, trở thành đệ tử nhất đẳng muộn hơn Mạnh Phục Linh một bước.
Ba năm nay nàng được miễn trực đêm. Trong một ngày mười hai canh giờ, ban đêm nàng đả tọa tu luyện linh lực năm canh giờ, ban ngày luyện đao ba canh giờ, hoàn thành nhiệm vụ ở Nhiệm Vụ đường ba canh giờ, chỉ còn lại một canh giờ dùng cho những việc vặt hằng ngày.
Năm nay tám tuổi, đã đạt tới Luyện Khí lục cảnh. Hiện giờ nàng đã có thể nhận nhiệm vụ bốn sao, một lần nhiệm vụ có thể nhận được mấy trăm điểm cống hiến, đương nhiên thời gian cần thiết cũng kéo dài hơn rất nhiều.
Nói tóm lại, năng lực kiếm điểm cống hiến của nàng hiện giờ đã vượt xa trước kia.
Nàng muốn đổi lấy thanh linh bảo mà nàng đã sớm nhắm trúng này, đến lúc đó chiến lực nhất định sẽ tăng mạnh, chuẩn bị tham gia nhiệm vụ năm sao mấy ngày sau.
Bên trong Trân Bảo Các cũng được trang hoàng cực kỳ lộng lẫy, tơ lụa màu bạc lưu ngọc trang trí nội đường, cổ kính, rất có phong vị.
Một nữ tử áo hồng dáng người thướt tha đi đến trước mặt nàng, một thân cung trang càng làm nổi bật dung mạo kiều diễm như hoa của nàng.
"Khách nhân cuối cùng cũng có thể mang nó về rồi."
Bùi Tịch Hòa đáp lại bằng một nụ cười xán lạn.
"Ta thật sự phải đa tạ Mộc tỷ tỷ những ngày qua đã giúp ta giữ lại nó, ta nhất định sẽ không quên sự giúp đỡ của Mộc tỷ tỷ."
Mộc Vãn che miệng cười khẽ.
"Tiểu hoạt đầu, tuổi còn nhỏ như vậy mà đã biết nói chuyện thế."
Gương mặt nhỏ nhắn của Bùi Tịch Hòa trắng nõn như ngọc, đôi mắt đen láy sáng ngời, mang theo vài phần chân thành: "Ta không hề nói dối đâu, đều là thật lòng cả."
Mộc Vãn ngừng cười, khẽ gõ nhẹ lên trán nàng.
"Được rồi, ngươi đi giao linh thạch đi, tỷ tỷ làm chủ tặng ngươi chút đồ chơi nhỏ."
Đôi mắt Bùi Tịch Hòa sáng lấp lánh nhìn nàng.
"Như vậy sao được ạ." Dù nói vậy nhưng không phải là thái độ từ chối. Nàng trông rất xinh đẹp, vẻ mặt này vừa đáng yêu lại vừa có một nét lanh lợi khó tả.
Mộc Vãn liếc nàng một cái.
"Được rồi, Mộc tỷ tỷ của ngươi còn đang bận đây, ta đã dặn dò quầy hàng xong rồi, ngươi đi giao linh thạch đi."
"Đa tạ tỷ tỷ!"
Mộc Vãn quay người, một tên sai vặt tiến lên dẫn Bùi Tịch Hòa đi giao linh thạch.
Mộc Vãn là chủ quán của Trân Bảo Các chi nhánh này. Trân Bảo Các cơ nghiệp lớn lao, mở khắp tu chân giới, dưới trướng có rất nhiều chủ quán, Mộc Vãn chính là một trong số đó.
Bùi Tịch Hòa vì trước đây thường xuyên tới đây xem linh bảo này, bị Mộc Vãn vô tình nhìn thấy, nên hai người mới quen biết nhau.
Nha hoàn sau lưng Mộc Vãn cung kính cởi chiếc khăn lụa băng sau lưng chủ tử xuống.
Nàng đối xử với mọi người hiền hòa, có sự phóng khoáng của người mở tiệm đón khách. Các nha hoàn và tiểu tư này cực kỳ tuân thủ quy củ trong cửa hàng, cũng vô cùng tôn kính Mộc Vãn.
"Chủ tử, vì sao lại đối xử tốt với tiểu cô nương này như vậy ạ?"
Chỉ là một tu sĩ Luyện Khí nho nhỏ mà thôi. Trân Bảo Các của họ mở đến tận Côn Luân, cho dù là tiên tông như vậy cũng không hề bài xích, rất được nể mặt.
Mộc Vãn cũng là một tu sĩ Trúc Cơ thực thụ. Tiểu nha đầu không hiểu rõ lắm vì sao Mộc Vãn lại có chút chiếu cố tiểu cô nương này.
Cũng không phải là không có những đệ tử Côn Luân không mua nổi linh bảo, nhiều lần đến đây quan sát, cuối cùng chỉ đành lực bất tòng tâm rời đi.
Mộc Vãn phất phất tay, ngồi xuống ghế, lật giở quyển sổ sách dày cộp.
"Bởi vì, nhìn thấy chính mình trong đó."
Tiểu cô nương ở trong hoàn cảnh đó, vì vấp phải trắc trở mà học được cách khéo léo đưa đẩy, vì bị tính kế mà bắt đầu trở nên linh lung bát diện.
Giống như nàng năm đó vậy, từng chút từng chút cầu sinh tồn trong nghịch cảnh, cầu được sống tốt một chút, muốn khiến bản thân sống sao cho vẻ vang hơn, cho dù là từ từ biến thành một con người khác.
Có thể chiếu cố một chút thì cứ giúp một tay thôi.
...
Bùi Tịch Hòa giao linh thạch, cuối cùng cũng nhận được thanh linh đao mà nàng vô cùng yêu thích này.
Đây được tính là hoành đao trong các loại Đường đao.
Thân đao trong vắt màu trắng bạc như tuyết.
Được điêu khắc linh văn hai màu vàng kim và xanh biếc, trông như gợn sóng, lại giống như đóa hoa, tản ra ánh huỳnh quang trên thân đao.
Lưỡi đao đơn, phát ra hàn quang.
Muốn tìm được một thanh linh bảo thích hợp với bản thân không hề dễ dàng.
Vì ba đạo linh căn của chính mình đều là cửu tắc, không có đạo nào áp đảo được đạo nào, nên linh lực trong cơ thể là ba thuộc tính băng, hỏa, kim ngang hàng nhau.
Thanh Xuân Giản Dung này chính là được chế tạo từ hàn thiết, đồng thời có song thuộc tính băng và kim, lại khắc họa đường vân thuộc tính mộc, có thể kích thích hỏa linh lực, khá là thích hợp với nàng.
Trân Bảo Các tặng kèm nàng vài cọng linh dược cùng mấy viên đan dược bát phẩm chất lượng không tệ. Bùi Tịch Hòa cẩn thận cất kỹ vào trong túi trữ vật.
Nàng lập tức vận dụng linh lực, cắt đầu ngón tay, nhỏ giọt tinh huyết rơi xuống thân đao.
Niệm lực của Bùi Tịch Hòa tuôn ra, hòa cùng tinh huyết rót vào bên trong linh bảo.
Bên trong linh bảo chưa nhận chủ trống rỗng, Bùi Tịch Hòa đánh vào đó ấn ký của chính mình.
Thân đao hấp thu huyết dịch, ngay lập tức một cảm giác thân thiết nảy sinh trong lòng Bùi Tịch Hòa.
Thông qua khế ước nhỏ máu bằng niệm lực, thanh linh đao này đã triệt triệt để để thuộc về nàng.
Nàng tra đao vào vỏ, thu nó vào trong không gian khế ước.
Nàng không khỏi nở một nụ cười rạng rỡ.
Hai tròng mắt đen nhánh óng ánh như đá hắc diện, cốt nhục tương xứng, da thịt trắng muốt.
Ngũ quan tinh xảo mang nét ngây thơ của thiếu nữ, lại hơi hé lộ mấy phần diễm lệ. Khi nàng cười lên, dường như cả căn phòng cũng sáng bừng lên mấy phần.
"Cảm ơn ngươi."
Nàng cười nói lời cảm ơn với người ở quầy hàng.
"Cũng làm phiền ngươi giúp ta chuyển lời cảm ơn đến Mộc lão bản."
Nàng quay người đi ra khỏi Trân Bảo Các.
Vừa bước ra một bước, nàng đột nhiên nhận ra môi mình vẫn đang cong lên, bất chợt sững sờ một chút.
Khóe môi hạ xuống, nàng mím môi.
Rồi lại khẽ cười một tiếng.
Nụ cười giả tạo của nàng dường như cũng đã thành thói quen.
Tiếng cười khẽ này, tựa như nàng đang tự cười nhạo chính mình vậy.
Lúc trước nàng cảm thấy chỉ cần bản thân trong sạch là đủ, không cần để ý đến ý kiến của người khác. Đến bây giờ nghĩ lại, quả thực buồn cười.
Bùi Tịch Hòa à, Bùi Tịch Hòa, chẳng phải ngươi cũng đã không chịu đựng được đó sao?
Biến thành bộ dạng hiện tại này cũng chẳng sao cả, tối thiểu thì bản thân sống tốt hơn, không phải sao?
Nàng tự giễu trong lòng.
Nhớ tới điều gì đó, đáy mắt nàng chợt lóe lên chút hàn ý.
Đã từng nhận nhiệm vụ bốn sao, săn giết yêu thú, hiện giờ nàng cũng coi như đã từng thấy máu.
Hàn ý trong mắt chợt lóe lên rồi biến mất, thay vào đó lại là nụ cười rạng rỡ.
Sắp tới có thể xin gia nhập tiểu đội săn giết yêu thú của các nhóm đệ tử, tốc độ kiếm điểm cống hiến của bản thân sẽ ngày càng nhanh hơn.
Đại hội ngoại môn ba năm một lần, những người tham gia đều là cao thủ từ Luyện Khí thập cảnh trở lên, thậm chí có cả cường giả đã Trúc Cơ.
Nàng hiện giờ chưa thể tham gia, nhưng nàng muốn tham gia trước năm hai mươi tuổi, phấn đấu đột phá lên cảnh giới trên Luyện Khí thập cảnh trước năm hai mươi tuổi.
( Hết chương )
Bạn cần đăng nhập để bình luận