Tu Tiên Nữ Phối Sửa Cầm Long Ngạo Thiên Kịch Bản

Tu Tiên Nữ Phối Sửa Cầm Long Ngạo Thiên Kịch Bản - Chương 571: Minh xá (length: 8297)

Việc có thể gọi nàng đến đây, tự nhiên là ma huyết tế đàn mà Bùi Tịch Hòa đã truy tìm từ lâu!
Bên trong Thánh Ma giới tuy có sự luân chuyển thay đổi của nhật nguyệt, lại không có sự biến hóa của bốn mùa tiết khí.
Cảnh sắc hiện ra đều được định ra bởi đặc sắc thiên địa linh khí của địa vực đó cùng với sự phun trào của địa mạch chi lực.
Khe núi nơi đây cùng với sơn lâm chung quanh ngược lại lại lộ ra một vẻ phồn vinh của xuân hạ.
Núi soi khe biếc một dòng chảy, nước cuốn hoa đào đỏ hai bờ.
Mà khi thuận nhìn xuống dưới, lại trở nên tĩnh mịch, nơi dòng chảy hướng về thì ảm đạm không ánh sáng, tại chỗ sâu trong sơn lâm, tuy có tiếng nước chảy róc rách, nhưng không một tiếng chim kêu khiến núi càng thêm u tịch.
Thị lực của Bùi Tịch Hòa phi phàm, dù là bên trong u ám cũng đủ để nhìn rõ ràng tại nơi sâu kia, có một tế đàn hình bát giác tọa lạc trên một bệ đá.
Tế đàn kia toàn thân hiện ra màu đỏ sẫm, mà trên tám góc viền đều trấn áp một cột trụ cao làm từ bạch ngọc điêu khắc, mặt trên khắc rõ đồ đằng long tượng, phát ra một luồng khí tức cực kỳ đặc biệt.
Mà sắc mặt Thương Huyền Dục lại đột nhiên lạnh đi, đầy vẻ kiêng kỵ nhìn về hướng chỗ đó, chỉ thấy trong nước có những điểm bạc dày đặc di động, khi niệm lực cảm giác bao phủ tới thì lại bị nuốt chửng hoàn toàn.
Cũng phải thôi, chỉ riêng ma khí tiêu tán ra từ truyền thừa minh xá kia liền có thể dẫn dụ không ít tồn tại hung hãn đến đây, hoặc là từ ma khí này nuôi dưỡng ra ma vật quỷ dị nào đó.
Nàng đồng thời cũng nhìn thấy tế đàn kia, lúc này mới biết được vật mà Bùi Tịch Hòa tìm kiếm rốt cuộc là gì.
Mặc dù chiến lực của Bùi Tịch Hòa xuất chúng, Thương Huyền Dục cũng không nghĩ đến nàng đã thu thập đủ tàn huyết chân ma, tìm tế đàn để dự định đi đến nơi có cơ duyên lớn nhất bên trong giới này, thánh ma cung!
Nhưng Thương Huyền Dục lại không hề tỏ ra bất ngờ, dường như Bùi Tịch Hòa đã mang đến cho nàng quá nhiều chấn động rồi.
Mà nàng cũng không cảm thấy bản thân nhỏ bé, không bàn mạnh yếu, Thương Huyền Dục tự nhận con đường mình đi cũng là con đường thông thiên, như đi đến đỉnh cao, tự nhiên tầm mắt cũng bao quát non sông.
Hiện giờ phiền toái trước mắt là đối phó với những "ngân điểm" này.
Chúng nó dường như có thể nuốt chửng niệm lực, khiến Thương Huyền Dục không cách nào cảm nhận được tu vi khí tức, nhất thời không dám tùy tiện ra tay.
Mà Bùi Tịch Hòa lại hành động trước.
Trong mắt nàng loé lên hàn quang, tay phải bắt quyết trước người, hai ngón tay khép lại, trên đầu ngón tay lấp lóe một điểm bạch quang.
Thanh âm khuếch tán khắp không trung, cùng với vận luật đặc thù khuấy động thiên địa chi khí tụ tập, đạt tới hiệu quả ngôn linh.
"Thiên băng."
Hàn khí thấu xương ẩn chứa bên trong điểm bạch quang kia, đột nhiên rơi xuống trong khe núi.
Bạch quang kia từ trong nước bộc phát, đông lạnh nước thành băng, chảy dọc xuống dưới, từng đoạn ngưng kết.
Khi hơi lạnh tỏa ra đến vị trí của những điểm bạc kia, cũng đông lạnh chúng vào trong cả khối băng hàn.
Lúc này các nàng mới nhìn rõ diện mạo thật của ngân quang kia, chính là những con cá nhỏ cực kỳ bé, nhưng điều làm người ta kinh hãi là, nếu phóng lớn hình thể của chúng lên mấy lần, liền có thể thấy ngoại hình dữ tợn này cùng những giác hút đáng sợ.
Bùi Tịch Hòa lấy thiên băng linh căn trong cơ thể mượn dùng một phần quyền năng của vô cực thiên băng, nhưng dưới luồng khí cực hàn này, những con cá bạc nhỏ kia thế mà lại không hoàn toàn mất đi sức sống.
Khối băng hàn lớn kia đột nhiên vỡ vụn ra do thân thể chúng nó vặn vẹo, chúng nó từ trong băng nhảy ra, lập tức phóng về phía hai nữ, tựa như từng đạo ngân quang chói mắt, có cảm giác như lưu tinh trục nguyệt.
Bản mệnh pháp khí trong cơ thể Thương Huyền Dục chưa hoàn toàn khôi phục, cho nên trong tay nàng cầm một tấm phù lục.
Trên lá bùa màu vàng sẫm lấy chu sa đỏ thẫm làm mực vẽ thành những phù văn huyền diệu.
Nàng vận chuyển pháp lực tụ vào trong tấm phù này, lập tức liền khiến những phù văn đó sáng lên, tựa như đang thiêu đốt, tản ra vầng sáng.
Thương Huyền Dục hai ngón tay vung lên, tấm phù lục kia liền bắn mạnh về phía trước, hóa thành lửa cháy ngập trời cùng lôi đình hạ xuống, đối đầu với những tia sáng bạc dày đặc kia.
Đây là tứ phẩm phù lục "Kinh lôi diễm phù", uy lực rất mạnh, cũng là một phen thăm dò của nàng, xem thử những con cá bạc nhỏ này có huyền thông gì, cẩn thận một chút sẽ không thiệt.
Chỉ thấy bên trong hỏa diễm và lôi đình thanh thế to lớn, tốc độ của những luồng sáng bạc kia không hề giảm, thế mà xuyên thẳng qua, thực sự làm người ta kinh hãi.
Bùi Tịch Hòa đang muốn động thủ, lại chau mày.
"Có khí tức của tu giả khác đang đến gần."
Nghĩ đến là do ba động tiêu tán ra ngoài khi các nàng động thủ ở đây đã thu hút họ tới, hơn nữa bất luận là truyền thừa minh xá hay ma huyết tế đàn đều có sức hấp dẫn.
Nếu là nhắm vào cái trước mà tới thì còn có thể đấu một trận, nhưng nếu là nhắm vào cái sau mà tới...
Bùi Tịch Hòa có thể kiếm đủ ma huyết là dựa vào Ân Chí Thánh cùng việc vượt qua điện truyền thừa Sí Diễm Chân Ma, chứ không phải hoàn toàn dựa vào việc săn giết ma vật.
Nếu thật sự là tìm kiếm ma huyết tế đàn mà đến, lại còn kiếm đủ ma huyết, vậy thì nội tình và thực lực của đối phương không cần phải nói nhiều, chỉ sợ hai nàng không địch lại, cần kịp thời rút lui.
Mà lúc này Thương Huyền Dục tế ra một đạo trường lăng, chính là nhất phẩm linh khí, theo pháp lực rót vào mà đột nhiên cuốn về phía đám cá bạc, mặc dù nhìn như mềm mại, lại không thể phá vỡ, thật sự đã ngăn lại và vây kín chúng ở bên trong.
Trường lăng cứng cỏi, bay múa giữa không trung rồi bọc lại thành hình một quả cầu, giam cầm đám cá bạc bên trong.
Lúc này nàng mới rút tâm thần ra nói với Bùi Tịch Hòa: "Vậy chúng ta đi trước, để đám cá bạc này lại cho những người đến sau đối phó?"
Đó cũng là một ý kiến hay.
Bùi Tịch Hòa gật gật đầu, quả cầu do trường lăng cuốn thành đang lơ lửng giữa không trung, đã thấy bề mặt xuất hiện liên tiếp những vết lõm, chính là do đám cá bạc bên trong đang xung kích lực giam cầm.
Thân hình hai nữ như ánh sáng nhảy vào nơi sâu trong khe núi đó. Thương Huyền Dục đang muốn nhảy vào bên trong lối vào kia, càng đến gần, nàng càng cảm giác được lực lượng bên trong đang hô ứng với bản thân, khiến nàng bất giác sinh ra càng nhiều khao khát.
Nhưng đột nhiên cửa động kia xuất hiện một tầng màng hộ pháp lực, ngăn cản thân hình nàng tiến vào.
Trong đôi mắt đẹp của nàng không kìm được hiện lên vẻ tức giận, nhìn về phía trên, chính là một nữ tu áo vàng đã ra tay, đang nhìn về phía mình, trên khuôn mặt xinh đẹp đang treo một nụ cười lạnh.
Nữ tu này muốn tranh đoạt truyền thừa này với mình.
Thương Huyền Dục nhíu mày, tay phải bắt quyết, trường lăng kia đột nhiên hủy bỏ toàn bộ lực giam cầm, đám cá bạc bên trong bỗng nhiên được tự do, tấn công ra xung quanh.
Mà chúng nó có thể nuốt niệm lực, che đậy cảm giác của linh thức, khiến nữ tu áo vàng kia đột nhiên chịu thiệt lớn.
Nhưng khí tức quanh thân nàng ta bùng nổ, tu vi lại là Phản Hư sơ kỳ, một chưởng vung qua liền đánh đám cá bạc vọt tới thành huyết vụ.
Đám cá bạc này cũng chỉ có thể kéo dài thời gian của nàng ta một lúc, Thương Huyền Dục trong lòng gấp gáp, không để ý bản mệnh pháp khí bị tổn hại, cưỡng ép gọi nó ra từ khí hải đan điền, kẹp nhiều tấm phù lục trong kẽ tay, vận chuyển toàn thân pháp lực, dùng hết thủ đoạn đánh về phía màng hộ pháp lực kia.
Nhưng chênh lệch cảnh giới khiến nàng khó mà đánh vỡ.
Phản Hư sơ kỳ đã đạt đến cảnh giới tiêu dao tự tại, lĩnh ngộ thiên địa quy tắc, ngưng tụ tiểu thế giới hư ảo trong cơ thể, thực lực há lại là thứ nàng có thể tùy tiện rung chuyển?
Bùi Tịch Hòa đã đáp xuống trên tế đàn, cũng phát giác được tình cảnh khó xử của nàng, giữa hai lông mày lập tức hiện ra một con mắt màu bạch kim, cột lửa khủng bố từ bên trong bắn ra, rơi trên màng bảo vệ.
Bên trong bao hàm mặt trời chân hỏa, thanh loan hỏa, tất phương hỏa đều dần dần bộc phát uy năng phi phàm, lực lượng bên trong màng hộ pháp lực bị từng bước xâm chiếm đốt cháy, ầm vang một tiếng vỡ tan.
Thương Huyền Dục bắt lấy cơ hội, thả người nhảy vào.
"Đa tạ Bùi đạo hữu, lần này đại ân ta khắc trong tâm khảm!"
( hết chương )
Bạn cần đăng nhập để bình luận