Trùng Sinh: Trong Cơ Thể Ta Mang Cái Máy Tính Để Bàn

Chương 69: Bàn phím cùng bút chì quan hệ hữu nghị hoạt động

Chương 69: Hoạt động giao lưu hữu nghị giữa bàn phím và bút chì
“Khụ khụ!” Chu Kiếm có chút nghẹn lời.
Ngay cả Hách Dũng Tuấn đang tự học cũng quay đầu lại, “Ha ha, ta đã bảo mà, chuyện này tuyệt đối không qua mắt được thằng ba, quá thâm độc!”
“Một thân đồ mới, không phải khí chất người viện kế hoạch chúng ta thì là gì, chắc chắn là bạn gái dẫn đi mua.” Giang Thành phân tích nguyên nhân rành mạch.
Mặt Chu Kiếm hơi đỏ lên, “Hắc hắc, cứ cho là vậy đi.”
Quả nhiên, có tiền thì nói chuyện yêu đương cũng dễ hơn.
“Hệ nào vậy?”
Hách Dũng Tuấn rất nhiệt tình giúp đỡ tiết lộ, “Học viện mỹ thuật, người không cao lắm, người vùng sông nước Giang Nam.”
Chu Kiếm cười hắc hắc, “Ngày mai mời mọi người ăn cơm, tiện thể giới thiệu.”
“Vậy ngươi cũng phải cân nhắc đến lão đại, lão nhị phòng ngủ của ta đó, không thể để ba người bọn ta làm kỳ đà cản mũi được, bảo bạn gái của cậu dẫn bạn cùng phòng đến, bàn phím và bút chì chúng ta, đều là gõ chữ cả, có thể làm hoạt động hữu nghị mà.” Giang Thành nhắc nhở một câu.
Chu Kiếm thấy có lý, “Vậy được, ta đi nói với Tiểu Tuệ.”
Vừa nói, cậu ta đã chạy xa để gọi điện thoại.
Hách Dũng Tuấn cười ha ha một tiếng, nói, “Thật không ngờ, thằng tư suốt ngày chỉ biết cắm đầu viết code lại có bạn gái trước.”
“Tự tin hơn hẳn.” Giang Thành gật gật đầu.
Trước đây Chu Kiếm tự tin là nhờ được làm kim bài.
Nhưng bây giờ tự tin là nhờ có hơn triệu tiền hoa hồng trong tay, cùng niềm tin chắc chắn vào giá trị tương lai của mình.
“Ai, khoan đã, ta cảm thấy chủ đề trước đó không phải là chuyện bạn gái……” Hách Dũng Tuấn gãi gãi đầu, đột nhiên phản ứng lại, “Thằng ba, mày đang viết luận văn à?”
“Ờ, chỉ là chấp bút, soạn thảo giúp đại lão Dương giáo sư thôi mà……” Giang Thành khiêm tốn nói.
“Thế cũng trâu bò lắm rồi đấy, ông ấy toàn dẫn nghiên cứu sinh thôi đó!” Hách Dũng Tuấn ao ước nói, “Nhưng mà, mày là đồ biến thái, toàn đạt điểm ưu môn chuyên ngành.”
“Đề thi lần này tương đối đơn giản thôi mà, mày hiểu mà.”
“…… Mẹ nó! Thảo nào thằng tư ngày nào cũng muốn đ·ánh c·hết cái thằng thích khoe khoang như mày, tao luôn luôn lạnh nhạt, cũng có chút không nhịn được nữa.” Hách Dũng Tuấn vung vẩy nắm đấm, tiến sát lại gần.
Thân hình to lớn hơn Giang Thành cả một vòng, khiến người ta cảm thấy áp lực.
“Kia, tiền hoa hồng mới chia đâu, có phải là……”
“A ha, tao chỉ muốn mời mọi người buổi tối đi liên hoan, liên hoan thôi mà.” Hách Dũng Tuấn lập tức liền sợ, cười ha ha một tiếng, tránh ra.
Mấy bố lắm tiền, không thể trêu vào, tao nhịn.
Chu Kiếm rất nhanh đã mời được bạn gái của cậu, Chung Tiểu Tuệ, sinh viên năm hai học viện mỹ thuật, cùng các bạn cùng phòng ký túc xá của cô ấy tham gia hoạt động hữu nghị.
Luôn luôn nghe nói con trai khoa máy tính suốt ngày cắm mặt vào code mà chủ động mời hoạt động hữu nghị, đây là chuyện cực kỳ hiếm thấy, thế là đám con gái trong phòng ký túc xá sảng khoái đáp ứng.
Hơn nữa Chu Kiếm còn bao ăn uống, bao cả KTV.
Sau khi cậu ta trở về tuyên bố tin tức này, Từ Tư Viễn vừa mới đi tự học về nghe xong liền trực tiếp từ chối.
“Không đi đâu, có chút thời gian rảnh, tao thà lên thư viện đọc vài quyển sách còn hơn!”
Hách Dũng Tuấn giảng hòa, nói, “Ấy da, cũng không phải là hoạt động hữu nghị thật, người ta thằng tư có bạn gái rồi, mời mọi người đến để chúng ta làm quen thôi mà.”
“Thế còn tạm được, nói trước đấy nhé, tao chỉ đến ăn cơm thôi.” Từ Tư Viễn mặt lạnh tanh, lại cầm sách lên gặm.
Hách Dũng Tuấn khẽ nói với Giang Thành, “Thằng nhóc này cuồng học, ngày nào cũng về muộn nhất.”
Chu Kiếm bĩu môi, “Mày tạo áp lực lớn quá đó.”
Giang Thành: (+﹏+)~ Choáng váng, liên quan gì đến ta chứ.
----------------
Đêm hôm sau, mọi người cùng nhau tham gia tiệc tùng của Chu Kiếm.
Bên đối phương đến tổng cộng bốn cô nương.
Ăn mặc cũng khá ổn.
Dù sao cũng là học viện mỹ thuật mà, thẩm mỹ vẫn là có thể chấp nhận được.
Đặc biệt là đến năm hai, đại đa số nữ sinh dường như đã nâng cấp kỹ năng ăn mặc trang điểm, không còn quê mùa và non nớt như thời gian mới vào đại học.
Chung Tiểu Tuệ là người Tương Nam, dáng dấp coi như thanh tú, vóc dáng cũng không cao, nhìn không đến một mét sáu.
Khung xương nhỏ, mặt cũng tinh xảo.
Cả người có loại tính cách lạt muội tử, không câu nệ tiểu tiết.
“À, để tớ giới thiệu ba người bạn cùng phòng của tớ. Đây là Chu Vân Lan, người Thủy Nam. Trần Châu Châu, người Hồ Tây. Vương Lạc, người Thanh Hồ.”
Giang Thành bọn người nhìn một lượt, dù sao cũng là học viện mỹ thuật, dáng dấp đều không tệ lắm.
Trong đó Vương Lạc có vẻ xinh đẹp hơn một chút, hai người kia, dáng vẻ trung bình.
Chu Vân Lan còn mang vẻ đẹp của con gái phương Bắc, dáng dấp rất cao lớn.
Chung Tiểu Tuệ vỗ vai Chu Kiếm, “Giới thiệu bạn cùng phòng của cậu cho bọn tớ đi chứ!”
“Được thôi.” Chu Kiếm luôn tươi cười, giới thiệu cả đại ca, nhị ca và tam ca.
“A, ra cậu ở vị trí cuối cùng trong phòng ngủ.”
“Ai, kia là xếp theo tuổi, tớ trẻ nhất.” Chu Kiếm nói, vừa chỉ vào Giang Thành, “Tam ca của tớ bây giờ trâu lắm đó, trò Phong Hỏa chính là cậu ấy mở, dẫn bọn tớ kiếm được không ít tiền.”
Giang Thành khiêm tốn khoát tay, “Vận khí vận khí.”
Mấy nữ sinh mắt sáng lên, lập tức nhìn về phía Giang Thành.
Trong đám này, trừ bạn trai mới Chu Kiếm của Chung Tiểu Tuệ, ba người còn lại có vẻ đều rất chất lượng đó chứ.
Hách Dũng Tuấn tuy cao to vạm vỡ, nhưng tạo cảm giác an toàn.
Từ Tư Viễn chỉnh tề, tóc chải chuốt rất có hình, rõ ràng là biết lễ phép.
Còn Giang Thành thì là người đẹp trai nhất, lại còn trẻ tuổi nhiều tiền.
Chung Tiểu Tuệ còn nói thẳng, “Các chị em, phòng ngủ của Tiểu Kiếm toàn soái ca tuấn nam, ai muốn xin số điện thoại, muốn WeChat thì phải chủ động lên nha!”
Tiểu, Tiểu Kiếm (tiện)?
Giang Thành cùng Hách Dũng Tuấn ba người liếc nhìn nhau, cố nhịn cười. (Đã qua huấn luyện chuyên nghiệp)
Nhưng trừ Chu Vân Lan, hai người còn lại đều là kiểu tiểu gia bích ngọc, sao có thể so được với con gái ở Hồ Nam.
Từ Tư Viễn đến, nhưng một mực nhìn điện thoại.
Giang Thành liếc nhìn, hình như là đang gặm sách lập trình C# bằng tiếng nước ngoài.
Khá lắm, toàn tiếng Anh.
Đúng là sinh ra để đạt một tầm cao mới.
Hách Dũng Tuấn thì cởi mở hơn một chút, rất tự nhiên trêu ghẹo trò chuyện.
Giang Thành bình thường không tham gia quá nhiều, thỉnh thoảng mở miệng vài câu.
Cũng không để cho lần "giao lưu hữu nghị" này thất bại.
Sau bữa ăn, hát K.
Từ Tư Viễn xin phép đi trước.
Giang Thành cũng có việc, đợi vài phút, liền rời đi.
“Hai thằng cha này đều bận rộn cả, chúng ta không cần quan tâm bọn nó.” Hách Dũng Tuấn uống bia tuyết, hết chai này đến chai khác.
Cậu ta hình như đang đọ sức với Chu Vân Lan.
Thi xem ai uống được nhiều hơn.
Các nữ sinh thì hát ca.
Vương Lạc lôi kéo Chung Tiểu Tuệ hỏi, “Cái anh Giang Thành kia làm gì vậy?”
“Ấy, Tiểu Lạc, cậu thích cậu ấy sao không nói sớm, tớ giúp cậu hỏi số điện thoại và WeChat.” Chung Tiểu Tuệ uống rượu, nói lớn tiếng.
Vương Lạc cảm thấy xấu hổ chết mất.
………
Đương nhiên, Giang Thành hoàn toàn không biết chuyện này.
Sau khi cùng Vu Hâm Nhiên hẹn nhau chạy bộ mười vòng quanh trường, liền lại bắt đầu sự nghiệp luận văn.
Tuy rằng đây là lần đầu tiên tự mình chấp bút, nhưng Giang Thành đã đọc vô số luận văn, nắm vững kiến thức liên quan đến sáng tác luận văn.
Viết cũng thuận buồm xuôi gió.
Chờ Hách Dũng Tuấn cùng Chu Kiếm say mèm trở về, Giang Thành đã hoàn thành 1/2 luận văn.
Mà ở phòng ngủ của Chung Tiểu Tuệ, mấy nữ sinh liên tục thúc giục Vương Lạc kết bạn WeChat với Giang Thành.
Bất quá, vừa nhập dãy số tìm kiếm.
Câu hỏi xác minh thêm bạn bè là: Kết quả của E^(lnπ), lấy chữ số thứ bảy sau dấu phẩy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận