Trùng Sinh: Trong Cơ Thể Ta Mang Cái Máy Tính Để Bàn

Chương 17: Trên mạng hàng xóm! Mạng LAN trực liên

Chương 17: Hàng xóm online! Mạng LAN trực tiếp
Cái gọi là ký kết, thực chất vẫn chỉ là một bản thỏa thuận, để có hiệu lực vẫn phải đợi đến khi chính thức kê khai nguyện vọng.
Nhưng toàn bộ lãnh đạo trường học, thầy cô đều rất cao hứng.
Giang Thành cũng phối hợp một chút, không làm mất hứng của họ.
Việc vui còn ở phía sau, huyện sẽ ban thưởng mười vạn tệ.
Có thể dùng để mua máy tính.
Về đến nhà, Trần Như đã xào xong mấy món ăn ngon, cùng Giang Nhất Bình chờ hắn.
"Về rồi à? Sao lâu vậy?"
"Con còn ở lại trường học, bàn một số chuyện." Tâm trạng Giang Thành cũng không tệ, ôn luyện cường độ cao suốt hai tháng, cuối cùng đạt được kết quả hài lòng.
Giang Nhất Bình đi theo lên lầu, vẫn không nhịn được hỏi, "Được bao nhiêu điểm? Buổi sáng mấy trường gọi điện thoại đến, ta không có thời gian nghe."
"711 điểm, thứ hai toàn tỉnh." Giang Thành mỉm cười đáp.
Hai người trước đây không để ý chuyện này, nhưng sau khi làm bài mô phỏng thì mỗi ngày đều theo sát điểm số.
"Ha ha, con trai ta giỏi quá!" Lên lầu, Trần Như ôm chầm Giang Thành, mắt đỏ hoe.
Giang Nhất Bình cũng rất phấn khởi, nói liên tục, "tốt, hôm nay hai ta phải uống một chén thật ngon."
Giang Thành lấy thư hiệp nghị trong túi ra, "Đây, đây là thư hiệp nghị đã ký với phòng tuyển sinh Đại học Thủy Mộc, con chọn trường rồi, các trường khác gọi thì cứ từ chối nhé."
"Nhanh vậy sao?" Giang Nhất Bình nhận lấy, nghiêm túc xem lại.
Ông chưa từng biết chuyện thi đại học lại có kiểu này.
Vừa có điểm là đã chọn xong trường rồi á? Còn là đại học tự mình đến tuyển?
Mở mang tầm mắt.
Giang Nhất Bình gấp thư hiệp nghị lại, trả về, "Phải cất cho kỹ đấy."
Trần Như cười không khép miệng được, "Ngày mai mẹ phải đi Vạn Hưng Tự tạ lễ."
"Ừ, nhớ mang nhiều dầu vừng nhé." Giang Nhất Bình gật đầu đồng ý.
"Tổ tiên ơi, cảm tạ phù hộ, cho Giang Thành nhà con tiền đồ rộng mở." Trần Như lại đi đến phòng bếp, chắp tay trước bài vị tổ tiên, cảm tạ.
Bữa trưa, cả nhà vui vẻ hòa thuận.
Giang Thành cũng rất vui, uống vài chén với Giang Nhất Bình.
Đây là chuyện hiếm có.
Nhờ có trí nhớ siêu phàm, Giang Thành cảm nhận được tình yêu thương của cha mẹ qua từng chi tiết nhỏ.
Giống như từng thùng Sinh Mệnh 1 Hào kia.
Dù không giúp được gì nhiều, nhưng vẫn khiến lòng ấm áp.
Sau bữa ăn, cả nhà ngồi lại, bàn tính kỹ lưỡng.
Trần Như đóng cửa tiệm, hôm nay không định kinh doanh.
Nếu không có Giang Thành ngăn cản, chắc bà đã dán thông báo lên cửa rồi.
"Cháu muốn học chuyên ngành máy tính à, vậy có cần máy tính không?" Giang Nhất Bình hỏi.
Giang Thành gật đầu, "Dạ, con đang định nói với ba mẹ. Dạo gần đây con học thêm kiến thức về máy tính, định mua laptop. Lúc đầu con định tự mua, huyện sẽ thưởng mười vạn, nhưng chưa có nhanh vậy."
"Không cần, ba cho con sáu ngàn." Giang Nhất Bình không hề do dự, trực tiếp đồng ý.
"Vâng ạ."
Rất nhanh, Giang Nhất Bình cầm một xấp tiền đưa cho Giang Thành, để tự do chi tiêu.
------└(^o^)┘------
"Má nó, rõ ràng chỉ kém có 1 điểm, sao cảm giác mày biết điều thế hả." Tần Tiến cầm điện thoại, xem tin tức được đẩy đến.
"Năm 2011, hai thủ khoa khối A và khối C của tỉnh Cáp Lâm đều đến từ trường trung học Lâm Xuyên."
Thủ khoa khối A được 712 điểm, hơn Giang Thành đúng 1 điểm.
Nhưng trên mạng đều rầm rộ tuyên truyền thủ khoa.
Giang Thành cười, "Vậy chẳng phải tốt sao, còn không lo bị người ta làm phiền."
Ngay cả phóng viên của Tưởng Minh muốn phỏng vấn, cậu cũng từ chối hết.
Cậu không thích những thứ danh tiếng này.
Ở kiếp này, thi đỗ đại học tốt, con đường của cậu đã thay đổi.
Sống lại một lần nữa, vẫn là nên làm những việc mình thích.
Kiếm tiền chỉ là thứ yếu, tài chính tự do là được.
Quan trọng hơn là trải nghiệm những cuộc đời khác nhau, nổi danh cũng có lợi.
Còn phải truy tìm bí mật "hack" trong cơ thể.
Hai người rủ nhau đi mua máy tính, đến cửa hàng máy tính chuyên doanh trên đường ven sông.
Tần Tiến chỉ vào một cửa hàng máy tính bên cạnh, "Chúng ta qua bên kia xem thử."
"Không mua đồ của bọn Tàu." Giang Thành thẳng thừng từ chối.
Hàng của bọn bán nước, tởm!
Cuối cùng Giang Thành vẫn chọn Acer 4740G, giá 4999 tệ.
Tần Tiến chọn một con Hoa Thạc cấu hình cao, bản chơi game, giá cao hơn, tận hơn 7000 tệ.
"Dạo này mày bận gì thế?" Tần Tiến cả ngày không thấy Giang Thành đâu, một mình chơi chán chết.
"Ở thư viện đọc sách."
"Đọc sách? Đọc sách gì?"
"Sách gì cũng đọc, loại máy tính, loại lập trình, văn học lịch sử các loại." Giang Thành giải thích.
Cậu đọc sách rất tạp, lại rất nhanh.
Vì mỗi lần chỉ được mượn ba cuốn, Giang Thành chỉ cần một buổi sáng là đọc xong, nhiều lần nhân viên quản lý thư viện cũng có ý kiến.
Cậu dứt khoát ở lại thư viện đọc luôn.
Hết cuốn này đến cuốn khác.
Số điện thoại di động chỉ cho người nhà, không ai làm phiền.
Tần Tiến nói, "Tao cảm giác không thể dùng con mắt của người bình thường để nhìn mày nữa rồi."
"Tao có phải người không bình thường đâu."
"Mày là biến thái."
"Cút đi."
Tần Tiến cười ha ha một tiếng, "Sắp đến lúc điền nguyện vọng rồi, mày điền đâu? Thủy Mộc hay Kinh Đô?"
"Thủy Mộc khoa học và kỹ thuật máy tính."
"Tao biết ngay mày sẽ chọn Thủy Mộc." Tần Tiến có chút buồn bực, "Tao tìm mỏi mắt các trường ở Kinh Thành, điểm cao vãi."
"Vậy mày định chọn đâu?" Giang Thành biết thành tích của Tần Tiến so với điểm chuẩn tốt hơn, thi được 395 điểm.
Điểm chuẩn ba là 373 điểm.
Tần Tiến thi đậu đại học.
Vậy nên dạo gần đây Tần Tiến mua điện thoại, máy tính gì, chú Tần đều hết mình ủng hộ.
"Tao còn chưa biết nữa, hay mày giúp tao tham mưu đi?" Tần Tiến cười hắc hắc, "Đến lúc đó tao cũng chọn máy tính, sau này mày dẫn tao bay nhé?"
"Không cần thiết đâu, cứ chọn ngành mình thích là được, không thì học mệt lắm." Giang Thành lắc đầu, không khuyên làm vậy.
"Nhưng tao không biết thích gì, tao còn không nghĩ là mình có thể thi đậu đại học."
"Đi, vậy nghiên cứu thêm vậy."
Hai người ôm máy tính về, Tần Tiến nói, "Mày kéo mạng sớm đi, có thời gian anh em mình đấu mạng LAN."
"Tao không chắc có thời gian, để sau đi." Giang Thành không hứng thú lắm với game.
Nhưng đi ngược lại để phát triển game thì cậu lại có hứng thú.
Dù sao cũng sống lại một lần, một số game đang hot, Giang Thành cũng biết chút ít.
Tần Tiến có chút bất đắc dĩ, Giang Thành không còn là gà mờ, nhưng cũng không còn hay cùng mình "tấu hài" nữa rồi.
Hai người chia tay, ai về nhà nấy.
Sau bữa ăn.
Giang Thành mở chiếc laptop mới mua.
Dù sao cũng là máy mới, tốc độ khởi động khá ổn.
Đương nhiên, so với ổ cứng thể rắn thì không thể so được.
Cầm dây cáp mạng, Giang Thành một đầu cắm vào laptop, một đầu dùng ngón tay chạm vào.
Một dòng điện yếu chạy qua.
Quả nhiên, giống như cậu nghĩ, Giang Thành cảm thấy một âm thanh báo thiết bị đã kết nối trong đầu.
"Phát hiện kết nối mạng, xác định là mạng LAN trực tiếp."
Sau đó, trong "khu vực lân cận", Giang Thành thấy một chiếc máy tính.
Nhấp vào thì chính là chiếc máy tính cậu vừa mua.
Ổ cứng 320G, trong đó ổ C là 80G, ổ D là 100G, ổ E khoảng 100G.
Cuốn sách vẫn luôn được Giang Thành viết trong máy tính Vật Lý trong cơ thể, sau mấy ngày, đã đạt hơn ba trăm ngàn chữ.
Tình tiết chặt chẽ, ngôn ngữ mang phong cách cổ.
Miêu tả cảnh vật cực kỳ chân thực, như thể đang ở đó vậy.
Tuy là vừa học vừa viết, nhưng Giang Thành cảm thấy sau khi học một lượng lớn sách văn học, sử ký và tiểu thuyết mạng, việc viết lách trở nên dễ dàng, cậu cảm thấy đây là một tác phẩm hay.
Sao chép các file từ máy tính bên trong ra.
Một file DOC mới xuất hiện trong ổ E của máy tính mới.
《 Tấn Ca 》.
Bạn cần đăng nhập để bình luận