Trùng Sinh: Trong Cơ Thể Ta Mang Cái Máy Tính Để Bàn

Chương 598: Mở ra mặt trăng nơi ở tạm thời kiến thiết tiến trình

**Chương 598: Khởi động tiến trình xây dựng khu tạm trú trên mặt trăng**
Ngày 23 tháng 3 năm 2024, chỉ sau một tháng, Phong Hỏa Tập Đoàn âm thầm tiến hành hoạt động đưa người lên mặt trăng tư nhân đầu tiên.
Chuyến đi này không được đưa tin rầm rộ, chỉ khi thành công mới được công bố trên trang web chính thức của họ.
"Vào lúc 18:24 ngày 23 tháng 3, công ty hàng không vũ trụ Phong Hỏa đã lần đầu tiên thực hiện thành công chuyến bay tư nhân lên mặt trăng bằng tàu vận tải Phong Vận 2 vừa được nghiên cứu và phát triển."
Ngoài ra, không có thêm bất kỳ thông tin quảng bá nào.
Nếu không phải những cư dân mạng luôn theo dõi Phong Hỏa Tập Đoàn và công ty hàng không vũ trụ Phong Hỏa, có lẽ chẳng ai hay biết Phong Hỏa vừa thả một quả bom lớn như vậy.
"Tôi lạy hồn, không thể tin được! Phong Hỏa tự mình lên mặt trăng rồi hả?"
"Lại còn chở theo 7 người?"
"Ai đó véo tôi một cái xem, có phải tôi ngủ một giấc dài cả năm không vậy? Không phải năm ngoái Hoa Quốc mới đưa người lên mặt trăng sao? Sao giờ công ty tư nhân cũng làm được rồi?!"
"Vậy thì Musk để đâu cho vừa?"
"Bạn trên lầu chắc không biết Hoa Quốc lên mặt trăng dựa vào gì à?"
"Đúng đó, động cơ phản ứng tổng hợp hạt nhân là do Phong Hỏa Tập Đoàn nghiên cứu chế tạo, họ có thực lực thật sự, lên mặt trăng đâu phải chuyện đùa. Phong Hỏa Tập Đoàn cũng đâu có ý định lên sàn chứng khoán, không cần phải khoe khoang."
"Từ hôm nay, tôi nguyện làm fan cứng của Phong Hỏa vạn năm."
"Giang Thành là thần tượng của tôi, từ nhỏ tôi đã muốn trở thành một người đàn ông như Giang Thành."
"Rồi sao nữa?"
"Tôi đẹp trai gần bằng anh ấy."
"Tôi xin quỳ, xin được xếp hàng trước..."
...
Trong chốc lát, cư dân mạng bàn tán xôn xao.
Nhưng phần lớn đều bày tỏ sự sùng bái và kính nể đối với công ty hàng không vũ trụ Phong Hỏa.
Trong khi người khác còn đang chém gió, thì họ đã thực hiện thành công, hơn nữa còn không hề phô trương!
Lúc này, Lương Xuân cùng 6 đàn em lại chẳng còn tâm trạng để ý đến những chuyện khác. Chuyến đi này có rất nhiều việc phải làm.
Thời gian dừng lại trên mặt trăng có hạn, tối đa chỉ 12 tiếng, phải rút lui ngay.
Vì vật tư, dưỡng khí và nước trên tàu vận tải còn hạn chế, dù có hệ thống tuần hoàn mạnh mẽ, việc đáp ứng nhu cầu cho 7 người ở lại mặt trăng dài ngày vẫn còn nhiều khó khăn.
Hơn nữa, khi mặt trăng chìm vào bóng đêm, họ sẽ không thể làm việc được nữa.
"Được rồi, thả cái này xuống."
Trong kênh liên lạc nội bộ, Lương Xuân chỉ huy, còn Đặng Thiệu điều khiển cánh tay máy cỡ lớn, đưa một container dài khoảng 10 mét, rộng 6 mét, cao 3,5 mét ra khỏi tàu Phong Vận 2.
Theo yêu cầu thiết kế, nó phải được đặt trên bề mặt mặt trăng.
Và làm bốc lên một ít bụi mặt trăng.
Đây là module căn cứ mặt trăng số một, có thể kết hợp nhiều module để xây dựng khu tạm trú.
Module số một mang tính chất thử nghiệm, không gian bên trong không lớn, nhưng đã chứa nhiều thiết bị.
Chủ yếu là hệ thống duy trì sự sống.
Hiện tại, họ đang lắp đặt các tấm pin mặt trời để cung cấp điện.
Trước mắt sẽ dùng năng lượng mặt trời, sau đó tranh thủ xây dựng cơ sở khai thác heli-3 và trạm phát điện phản ứng tổng hợp hạt nhân heli-3 cỡ nhỏ để cung cấp nguồn năng lượng mạnh mẽ cho khu tạm trú trên mặt trăng.
Chỉ cần có nguồn cung cấp năng lượng gần như vô hạn, việc tuần hoàn nước, sản xuất dưỡng khí hay duy trì nhiệt độ thích hợp đều không thành vấn đề.
Lương Xuân, Đặng Thiệu và những người khác là những người tiên phong khai phá.
Địa điểm được chọn vẫn là khu vực hạ cánh lần trước, phía nam Biển Mây.
Vùng đất bằng phẳng này giúp tránh được các điều kiện thời tiết khắc nghiệt trên mặt trăng, thuận tiện cho việc xây dựng căn cứ.
Không chỉ vậy, nó còn thuận lợi cho việc khai thác và chiết xuất tài nguyên heli-3.
Vì các cuộc khảo sát trước đây đã chỉ ra rằng khu vực này có trữ lượng heli-3 tương đối dồi dào.
"Tốt."
Lương Xuân ra hiệu, rồi nhanh chóng điều khiển cánh tay máy hoàn thành việc sắp xếp.
Sau đó, anh thao tác các nút bấm để các chân đỡ bên dưới module tìm kiếm và cắm sâu vào đá mặt trăng, giúp module luôn vững chắc.
Ngay cả khi có động đất cấp tám cũng không lo bị đổ.
Tất nhiên, dù mặt trăng cũng có động đất, nhưng nhiệt độ bên trong thấp hơn nên chấn động cũng không lớn.
Chủ yếu là các trận động đất nông.
"Vương công, anh xem như vậy được chưa?" Lương Xuân hỏi một người đàn ông lùn đang quan sát xung quanh có chút không quen. "Được, lát nữa chúng ta vào triển khai thiết bị, nhờ Lương đội trưởng giúp đỡ quan sát nhé."
"Yên tâm."
"Có cánh tay máy cỡ lớn này, chúng ta sẽ đỡ vất vả hơn nhiều." Một kỹ sư nhìn hai cánh tay máy khổng lồ của tàu Phong Vận 2, vui vẻ nói.
"Đúng vậy, nghe nói cái này là do Giang tổng tự tay thiết kế, dùng rất tốt đấy."
Đặng Thiệu nhìn Lưu Thiên Minh rồi nói: "Sau này sẽ có phiên bản trí tuệ nhân tạo, có lẽ nhiều công việc xây dựng căn cứ sẽ do trí tuệ nhân tạo giải quyết."
"Vậy chẳng phải còn phải in 3D toàn bộ thiết bị ở trên mặt trăng này sao?"
"Đừng nóng vội, từ từ rồi sẽ có."
Kỹ sư Vương Kiến Quốc là đội trưởng đội kỹ sư đầu tiên, chuyên phụ trách các công việc liên quan đến xây dựng khu tạm trú trên mặt trăng.
Lương Xuân và Đặng Thiệu tuy là phi hành gia, nhưng năng lực chuyên môn không thể so sánh với họ, chủ yếu là hỗ trợ và phối hợp.
Còn 4 kỹ sư kia, sau khi hào hứng đặt chân lên mặt trăng, đã nhanh chóng bắt tay vào công việc.
Sáu giờ sau, Vương Kiến Quốc và các đồng nghiệp đã hoàn thành việc triển khai thiết bị.
Đặng Thiệu và những người khác cũng đã triển khai xong trạm phát điện năng lượng mặt trời tạm thời, bắt đầu cung cấp điện.
Dù khả năng phát điện còn hạn chế, nhưng vẫn đủ để duy trì hoạt động bình thường của module số một.
Ngay cả hệ thống duy trì sự sống cũng hoạt động ở mức công suất thấp nhất.
Nếu muốn ổn định hơn, cần phải triển khai thêm nhiều tấm pin mặt trời lớn hơn, hoặc chờ đợi trạm phát điện phản ứng tổng hợp hạt nhân hoàn thành xây dựng.
Pin mặt trời chỉ là giải pháp tạm thời.
Nó chỉ có thể sử dụng vào ban ngày, còn khi màn đêm buông xuống thì hoàn toàn vô dụng.
Với nguồn cung cấp năng lượng không ổn định như vậy, việc tồn tại lâu dài trên mặt trăng là quá khó khăn.
"OK, thiết bị đã ổn, chúng ta có thể quay về." Vương Kiến Quốc cẩn thận kiểm tra một lần, đối chiếu với nhân viên chỉ huy trung tâm để đảm bảo tất cả nhiệm vụ đã hoàn thành.
Lắp đặt module số một, xây dựng trạm phát điện năng lượng mặt trời tạm thời, triển khai các loại thiết bị, tốn của họ ròng rã 10 tiếng. Lúc này, màn đêm trên mặt trăng sắp ập đến.
"Phong Vận 2, đây là trung tâm chỉ huy, mời các anh nhanh chóng trở về tàu vận tải, bóng đêm sắp xuống, chúng ta phải rời đi ngay."
Trong bộ đàm vang lên giọng nói của chỉ huy trưởng.
"Lương Xuân đã rõ."
Lương Xuân nhìn module trước mặt, tuy không lớn nhưng đã rất tốt rồi. Nó giống như một nhà máy vũ trụ vậy, từng bước lắp ráp các module. Toàn bộ khu nhà máy có diện tích rất lớn, đôi khi nếu không có bản đồ, anh còn không tìm ra phương hướng.
Sau khi gọi mọi người trở về tàu Phong Vận 2, Lương Xuân đóng cửa khoang sau cùng.
"Mong rằng mọi chuyện suôn sẻ."
Thí nghiệm này sẽ ghi lại chi tiết module số một trải qua đêm tối trên mặt trăng, sự thay đổi nhiệt độ giữa ngày và đêm, cũng như sự tác động của các điều kiện khắc nghiệt khác.
Nếu thí nghiệm thành công, các dữ liệu từ các cảm biến bên trong đạt tiêu chuẩn thiết kế lý thuyết, điều đó có nghĩa là nhóm nhân viên thứ hai có thể ở lại module số một và số hai vài ngày.
Và chính thức khởi động tiến trình xây dựng khu tạm trú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận