Trùng Sinh: Trong Cơ Thể Ta Mang Cái Máy Tính Để Bàn

Chương 469: Cảm giác đầu não rõ ràng hơn minh một chút

"Uy, mẹ, sao đột nhiên gọi điện thoại thế ạ?"
Tại cơ sở nghiên cứu khoa học khép kín của công ty Khoa học Kỹ thuật Phong Trí, Cẩm Thành, La Minh bị giữ lại trong phòng thí nghiệm mọi lúc, hơn nữa có nhân viên nghiên cứu khoa học chuyên biệt đi theo.
Ăn uống không phải lo, những thứ này hắn ngược lại không lo lắng gì, chỉ là có một vấn đề hơi kỳ lạ.
Đó là vật bài tiết của hắn không thể tùy tiện đi vệ sinh, mà có nhân viên chuyên môn thu thập và kiểm tra.
Ngoài ra, mỗi ngày hắn còn phải tiếp nhận các loại dụng cụ kiểm tra.
Vốn là hơn một tháng không liên hệ với người nhà, lúc này lại nhận được điện thoại của mẹ.
"Minh à, con không phải đi làm ở Phong Hỏa Tập Đoàn sao? Sao dạo này không thấy con liên lạc gì cả, cả nhà còn tưởng con đi bán hàng đa cấp!" Trong loa phát thanh truyền đến âm thanh lo lắng pha lẫn thở phào nhẹ nhõm.
La Minh lúc này tay phải còn đang lấy máu, trả lời, "Mẹ, con không phải đã nói rồi sao, dạo này con đang bận nghiên cứu, có thời gian con sẽ gọi điện thoại về."
"Nghiên cứu cái gì mà mười ngày nửa tháng cũng không thấy tin tức gì."
À, bị người ta nghiên cứu mới đúng.
"Công ty nghiên cứu, cần giữ bí mật." La Minh lặng lẽ nói.
"Được rồi, con hơn một tháng không có tin tức, ba con lo lắng lắm, biết con không sao là được rồi. Đến Tết nhớ về sớm, dì Hai giới thiệu cho con một đối tượng đấy."
"… Thôi con không nói nữa, con phải làm nghiên cứu đây." La Minh trực tiếp cúp điện thoại.
Nghe đến việc xem mắt này, đầu hắn liền thấy đau.
Cô gái lấy máu bên cạnh không nhịn được cười, "Anh La, người ưu tú như anh cũng bị thúc ép đi xem mắt ạ?"
"Ừ, đúng vậy đó." La Minh gật đầu.
Hắn là dân khoa học tự nhiên, luôn luôn chỉ biết đọc sách, thí nghiệm, thời đại học còn bị mụn trứng cá đầy mặt, bây giờ thì đỡ hơn một chút, nhưng trên mặt vẫn còn không ít vết thâm, cả người cũng không đẹp trai gì, chỉ có dáng vẻ bình thường thôi.
Thêm vào đó EQ của hắn không cao, việc tìm bạn gái quả thực rất khó.
Mà cô nữ sinh này là sinh viên của trường đại học quân y, tên là Trương Nam, tóc ngắn, khuôn mặt hơi bầu bĩnh trẻ con, lúc này cười nói, "Vậy chắc anh La yêu cầu cao lắm hả?"
"Không có, ta, chỉ cần không tệ lắm là được."
"Hì hì, em nghe nói điều kiện càng mơ hồ thì yêu cầu càng cao đó nha." Trương Nam nói, "À thôi, em mang đi kiểm tra đây, chắc là tình hình cũng không tệ đâu."
"Ừ."
Nhìn cô gái rời đi, lòng La Minh khẽ động.
Haiz, tìm bạn gái nào có dễ dàng như vậy đâu!
"La Minh, hôm nay cậu cảm thấy thế nào?" Ngay khi hắn đang mơ màng thì Giang Thành và Trương Lan cùng một nhóm người lại tới.
Tính từ lúc hắn ăn lòng trắng trứng kia đến nay đã được hai ngày, Giang Thành và mọi người ngày nào cũng đến hai lần để hỏi thăm tình hình, cũng ngẫu nhiên kiểm tra trí nhớ của hắn.
La Minh đứng dậy, "Viện sĩ Giang, giáo sư Trương, cơ thể con không có vấn đề gì ạ, hôm nay con cảm thấy đầu óc mình minh mẫn hơn một chút."
"Ừm, vậy thì tiếp tục kiểm tra đi." Giang Thành nói.
Lập tức nhân viên công tác bên cạnh cầm qua một quyển cổ thư rất dày, cuốn "Tư trị thông giám".
"Trang 67, cậu xem một phút."
"Vâng."
La Minh lật đến trang cần thiết, bắt đầu vừa nhìn vừa ghi nhớ.
Ngày hôm đó hắn cảm thấy trí nhớ của mình tăng lên rất nhiều, vừa đọc xong một câu, ngay lập tức câu nói ấy xuất hiện trong đầu hắn, nhớ rõ mồn một!
Một phút nhanh chóng kết thúc.
Nhân viên công tác bấm giờ, vừa hết thời gian liền lấy đi.
La Minh khép hờ hai mắt, bắt đầu hồi tưởng lại ký ức.
Chỉ trong chớp mắt, hắn đã bắt đầu đọc thuộc lòng.
"Sẽ tại thành trì. Vương cùng Triệu vương uống rượu, rượu hàm, Tần Vương mời Triệu vương tấu sắt, Triệu vương tấu chi......"
"……Lại có đủ mỹ nữ, lại đem quên thê tử, nguyện mưu toan."
Trương Lan đứng bên cạnh nghe vô cùng kinh ngạc, nghe La Minh đọc thuộc lòng từng chữ từng câu trên trang đó.
Không sai một chữ!
La Minh đọc xong, trên mặt cũng lộ vẻ vui mừng, "Viện sĩ Giang, con cảm giác sau khi xem xong trang này, cả người con thấy não hải vô cùng rõ ràng! Ngay cả những ký hiệu bên trong cũng hiện lên vô cùng rõ ràng! Con cảm giác giống như là chụp ảnh lưu trữ trong não vậy!"
Trương Lan há hốc miệng, "Trời ạ, chuyện này quá khó tin."
Giang Thành lại khẽ mỉm cười.
"Tiếp tục, trang 125."
"......"
"Tiếp tục, trang 162."
......
Mất nửa tiếng, Giang Thành liên tục yêu cầu La Minh ngẫu nhiên ghi nhớ tổng cộng bốn trang giấy, mỗi lần ghi nhớ xong, La Minh đều có thể đọc thuộc lòng toàn bộ nội dung.
Sau đó Giang Thành nói, "Trang 67, cậu tiếp tục học thuộc đi."
A, lại quay trở lại chỗ đọc thuộc lòng lần đầu tiên.
Lần này La Minh hơi sững sờ, cố gắng hồi tưởng lại ký ức trước đó.
"Sẽ tại thành trì..."
Lần này thì ký ức có chút không hoàn chỉnh, mặc dù đại khái cũng đọc ra được, nhưng lại sai sót vài chỗ, hơn nữa còn lâu mới được lưu loát như lần đầu.
Vẻ mặt hưng phấn ban đầu của La Minh biến thành nhíu mày suy tư.
Dường như hắn muốn tìm lại trạng thái ký ức cường đại lúc ban đầu.
Trong đầu, hắn lần lượt xem lại ký ức.
"Con cảm giác có vài chỗ con không nhớ kỹ, bây giờ hồi tưởng lại cũng không còn chuẩn xác." La Minh có chút buồn bực.
Giang Thành lại không vội, "Đi đi, cậu tiếp tục nghỉ ngơi đi, lát nữa chúng tôi lại đến."
Trương Lan cầm sách vở, sau đó đi theo Giang Thành rời khỏi phòng thí nghiệm, "Giang đổng, hiệu quả của thứ đó hết sức rõ ràng, chỉ là ký ức dài hạn dường như vẫn còn vấn đề."
"Ừ, trước mắt chúng ta thay đổi chủ yếu là tế bào thần kinh trí nhớ ngắn hạn loại D, cho nên La Minh có trí nhớ ngắn hạn vô cùng nhanh chóng, nhưng nếu không có nhiều lần huấn luyện ký ức, những ký ức này không thể phát triển thành ký ức dài hạn, vẫn sẽ có hiện tượng mất ký ức."
"Vậy, chúng ta có biện pháp giải quyết không?"
"Biện pháp giải quyết thì có thể thử, nhưng ta đoán vẫn cần phải huấn luyện nhiều lần để hình thành ký ức cố định." Giang Thành suy nghĩ rồi nói.
Biện pháp đầu tiên là để tế bào thần kinh loại C cũng dung hợp ống nano carbon.
Nhưng biện pháp này không phải là hoàn toàn tốt.
Bởi vì số lượng tế bào thần kinh loại C tương đối ít hơn nhiều so với tế bào thần kinh loại D, hơn nữa việc nghiên cứu trước mắt còn chưa đủ sâu, khó đảm bảo sẽ không phát sinh vấn đề.
Bởi vậy, biện pháp giải quyết của Giang Thành là cải tiến chương trình chứa ống nano carbon, đồng thời tối ưu hóa thông tin mà lòng trắng trứng mang theo, tăng mức độ biến dị của tế bào thần kinh loại D.
Nói cách khác, khiến mọi người thông qua nhiều lần huấn luyện ký ức để bộ phận tế bào thần kinh của chip sinh học hình thành sự cố định, trở thành ký ức dài hạn.
Đương nhiên đây là sản phẩm đời thứ nhất do Giang Thành thiết kế.
Trong tương lai, hắn sẽ thông qua tế bào thần kinh của chip sinh học để hình thành mô hình mạng lưới thần kinh đa chiều, thực hiện việc ghi lại thông tin bằng ống nano carbon, đồng thời thông qua việc bắt chước thần kinh để ngụy trang cho các tế bào thần kinh.
Biện pháp này có thể giúp thông tin được ghi lại trong khu vực quản lý của ống nano carbon được bảo tồn vĩnh viễn, tương tự như Trí Nhớ Thần Cấp trong cơ thể Giang Thành hiện tại.
Nhưng đây chỉ là hướng phát triển khoa học kỹ thuật mà Giang Thành hướng tới trong tương lai, không phải là vấn đề cần giải quyết ngay lập tức.
Đồng thời, kỹ thuật này không phải là chuyện một sớm một chiều có thể giải quyết được.
Giang Thành có thể thông qua biện pháp này để đạt được sự tăng lên trí nhớ trên diện rộng đã là một sự tăng tiến kỹ thuật vô cùng lớn.
Bởi vậy, theo quan điểm của Giang Thành, thế hệ kỹ thuật này của mình chỉ có thể được gọi là hỗ trợ ký ức chứ không phải là thực hiện ký ức bằng chip sinh học.
Nhưng Trương Lan lại không nghĩ như vậy, trong mắt hắn kỹ thuật này đã là siêu cấp lợi hại.
Có thể nói là sản phẩm vượt thời đại.
Cho dù chỉ là ký ức ngắn hạn cực mạnh thì đối với người bình thường mà nói cũng đã là không thể theo kịp rồi.
Đến tối, Giang Thành và Trương Lan tiếp tục đến để kiểm tra thành quả ghi nhớ của La Minh.
Quả nhiên, vào thời điểm này, ngoài trang 67 mà hắn đã ghi nhớ nhiều lần và có thể đọc thuộc lòng tương đối chính xác thì bốn trang nội dung còn lại hắn chỉ nhớ được vài câu.
......
Giang Thành và Giang Tâm
Bạn cần đăng nhập để bình luận