Tầm Tần Ký

Chương 23 - Ngày xuân ngắn ngủi




Về đến chỗ của Nhã phu nhân, Ðình Phương Thị và bốn tên nô tỳ cũng đến chờ ở
sảnh đường. Sắp phải xa nhau nên đôi bên càng thêm ân ái.
Lúc này Ô Ðình Phương chạy vào, „Phương nhi không chịu! Phải cùng chàng đến
Ngụy."
Hạng Thiếu Long giật mình, than thầm chăm sóc cho Nhã phu nhân và tam công
chúa Triệu Thiên đã nhức đầu, lại còn thêm Ô Ðình Phương, nếu bị Triệu vương
nghi ngờ thì hỏng bét nên dùng lời dỗ ngọt mới khiến cho nàng bỏ ý định Lúc
này bọn Xuân Doanh hầu hạ gã tắm rửa thay đồ, khi bước ra ngoài phòng, chưa
đến đại sảnh đã nghe tiếng Nhã phu nhân và Ni phu nhân nói chuyện, trong lòng
ngạc nhiên, bước ra ngoài.
Ni phu nhân nhìn thấy gã bước ra, e thẹn cúi đầu.
Hạng Thiếu Long biết nàng nhân trước khi gã đến Ngụy, vứt bỏ hết tự tôn của
mình, tranh thủ thời gian đến gặp gã.
Gã đến ngồi giữa hai nàng, đưa tay ôm eo cả hai.
Nhã phu nhân giật mình, nói, „Các người đã..."
Ni phu nhân e thẹn cúi đầu nói, „Nhã tỷ xin đừng cười Triệu Ni."
Nhã phu nhân bĩu môi nói, „Lúc nãy lại còn giả vờ trước mặt ta."
Hạng Thiếu Long cù vào nách Nhã phu nhân, trách, „Nhã nhi!“
Nhã phu nhân đã phục tùng gã, chỉ cười mà không nói gì.
Ni phu nhân ghé vào tai gã hỏi, „Hạng lang có trách Triệu Ni phóng đãng
chăng?"
Hạng Thiếu Long cười, nói lớn, „Nàng càng phóng đãng, ta càng thích!" rồi nói
tiếp, „Ni phu nhân hãy vào trong chờ ta, ta phải bàn chính sự cùng Nhã phu
nhân."
Ni phu nhân gật đầu ngoan ngoãn bước vào.
Nhã phu nhân nói, „Ta vừa gặp vương huynh, nhưng y không cách nào cho thêm
người cùng đi với chúng ta, thật làm cho ta lo lắng!" rồi thở dài nói, „Từ đây
đến Ðại Lương, ít nhất cũng phải ba tháng, phải vượt qua vô số sông rộng, núi
cao, vào tới Ngụy lại phải qua bốn thành thị là Ðãng âm, Triều Ca, Quế Lăng,
Hoàng Trì, mỗi bước đều phải lo lắng."
Hạng Thiếu Long trầm ngâm rồi hỏi, „Phải chăng phu nhân và Thiếu Nguyên quân
đã từng qua lại với nhau?"
Nhã phu nhân thẹn thùng gật đầu. Hạng Thiếu Long rất bực mình, không lên
tiếng.
Nhã phu nhân hoảng hốt nói, „Thiếu Long! Chàng đừng như vậy, Nhã nhi đã thay
đổi rồi kia mà."
Hạng Thiếu Long là người phóng khoáng, than rằng, „Ta và Thiếu Nguyên quân có
chút hiềm khích, lại thêm mối quan hệ giữa nàng và y, sự việc sẽ càng thêm
phức tạp."
Nhã phu nhân áy náy nói, „Nhã nhi biết lỗi rồi!" rồi chuyển chủ đề, „Thiếu
Nguyên quân sẽ dẫn hai người thiếp yêu nhất của y và hai trăm gia tướng lên
đường, ta sợ y sẽ làm khó cho chàng."
Hạng Thiếu Long hạ thấp giọng nói, „Ta không sợ y làm khó ta, sợ nhất là y hợp
mưu với người ngoài đối phó chúng ta. Nếu y có ý một đi không trở lại thì
chuyện gì cũng dám làm."
Nhã phu nhân nói, „Ta chọn ra bốn tên gia tướng. Bốn người ấy không những gan
dạ mà kiếm thuật cũng cao cường, lòng trung thì không cần phải nghi ngờ. Ta
lại sắp xếp Thành Tế làm phó tướng cho chàng, người này đã từng chịu ân huệ
của ta nên tránh cái họa bị tru diệt, chắc chắn sẽ liều mạng cho chúng ta."
Hạng Thiếu Long hơi lo lắng hỏi, „Nghe nói nước Tề sẽ phá hoại cuộc hôn nhân
lần này, chúng có những nhân vật nào lợi hại?"
Nhã phu nhân hít một hơi dài rồi từ từ nói, „Nước Tề có một nhân vật bí hiểm,
tên gọi Ngao Ngụy Mâu. Con người này cho rằng cầm thú là được lòng trời đất
nhất, cho nên con người nếu phải quay về với tự nhiên, hợp với thiên địa thành
một thể, cần phải sống phóng túng, kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu, không nên có bất cứ
cấm ky gì. Mà muốn trở thành kẻ mạnh thì phải học cách mài sắc móng vuốt như
sư tử, cho nên y và đệ tử đều là những hung đồ đáng sợ. Bình thường chúng ẩn
vào chốn rừng núi, bức ép bọn nam nữ mà chúng bắt được phải sinh sản cho
chúng."
"Tề vương tại sao có thể dung dưỡng loại gian tặc ấy tác ác trong nước Tề?"
Hạng Thiếu Long ngạc nhiên nói.
Nhã phu nhân noi, „Trong sáu nước, lãnh thổ của nước Tề chỉ thua nước Sở, sau
cuộc chiến Mã Lăng, nước Ngụy trở thành thủ lãnh của các nước phía đông, thậm
chí xưng là đông đế ngang hàng cùng với nước Tần ở phía tây xưng là tây đế, mở
rộng bốn bên, cuối cùng bị liên quân Tần, Sở và Hàn, Triệu, Ngụy tấn công đến
thủ đô Lâm Truy. Sau đó lại bị Nhạc Nghị của nước Yên chiếm hơn bảy mươi
thành, may mà nước Tề có Ðiền Ðan xuất hiện, Yên vương vừa mới kế vị đã trúng
kế phản gián của Ðiền Ðan, đổi soái trước khi đánh trận mới bị Ðiền Ðan đuổi
ra khỏi nước Tề, nhưng nguyên khí đã tổn thương rất nhiều."
Hạng Thiếu Long gật đầu, „Ta hiểu rồi, Tề vương vì quốc lực cạn kiệt nên mới
dựa dẫm và dung dưỡng bọn cùng hung cực ác ấy."
Nhã phu nhân nói, „Người mà họ dựa vào là Ðiền Ðan. Lâu nay thiên hạ vẫn hoài
nghi Ðiền Ðan và Ngao Ngụy Mâu là anh em cùng tộc khác họ. Ngao Ngụy Mâu này
võ thuật cao cường, có thể tay không hạ gục sư tử, từng xé xác hổ báo, chuyện
giết giặc cho Ðiền Ðan, hoặc đến các nước ngoài để tiến hành nhiệm vụ bí mật.
Nếu kẻ ấy đến đây chúng ta sẽ càng nguy hiểm hơn. Nhã nhi thà chết chứ không
để rơi vào tay y."
Nói chuyện xong, Hạng Thiếu Long bước vào trong, thấy Ni phu nhân đang trầm
ngâm ngồi đó. Thì ra nàng đang nước mắt lưng tròng, nói, „Hạng lang ơi! Chàng
nhất định bảo trọng, phải quay về gặp Triệu Ni và tiểu Bàn."
"Nếu ta muốn rời nước Triệu, nàng có muốn đi cùng ta không?" Hạng Thiếu Long
hỏi.
Ni phu nhân run giọng hỏi, „Chàng muốn bội phản vương huynh sao?"
Hạng Thiếu Long than rằng, „Triệu Mục sẽ không tha ta, Hạng Thiếu Long này há
là loại để kẻ khác tự nhiên giết chết hay sao?"
Ni phu nhân gật đầu, „Vương huynh thật chẳng ra sao, dùng hạng người này.
Triệu Mục cũng có dã tâm với thiếp, đã nhiều lần cho người mời thiếp tới nhưng
đều bị từ chối cả."
Hạng Thiếu Long nghĩ bụng Triệu Mục có thể là người mà công tử Bàn không muốn
gần gũi mẹ y, bụng than thầm, giờ đây Ni phu nhân đã theo gã, Triệu Mục càng
không buông tha cho gã nữa.
"Nay thiếp đã thuộc về chàng, dù Hạng lang có đi đâu, Triệu Ni cũng nguyện
theo cùng, „ Ni phu nhân cương quyết Hạng Thiếu Long vui lắm, hôn nàng. Lúc ấy
trong lòng nguyện rằng, „Dù sau này có khó khăn bao nhiêu, ta cũng vì người
mình yêu, cố gắng tồn tại, tạo nên sự nghiệp oanh liệt, Hạng Thiếu Long sẽ
không ngu trung với bất cứ ai, chỉ có trung thành với lý tưởng của mình mà
thôi."


Bạn cần đăng nhập để bình luận