Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích

Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích - Chương 443: Chiến hậu hưu nhàn thời gian (length: 7906)

Tạ Tử Dạ ánh mắt nhìn về phía chân trời.
Hắn biết rõ cảm giác này không dễ chịu.
Mà lại còn coi như.
Khương Thần Hi so với hắn ở bên cạnh Thiên Huyền lão nhân lâu hơn nhiều, ràng buộc càng sâu, so với tình cảm sư đồ, hai người có lẽ càng giống cha con.
Mà trong tình huống này, nhìn sư tôn như cha đối với mình ra tay.
Bây giờ càng bị Đại Đế truy sát.
Tạ Tử Dạ hiểu được Khương Thần Hi, biết rõ nàng đang phải chịu đựng loại áp lực tâm lý nào.
"Đúng rồi, ngươi và vị Nữ Đế kia... Hai ngươi quen nhau thế nào?"
Tạ Tử Dạ đổi đề tài.
"Ai cơ?"
Khương Thần Hi nhìn Tạ Tử Dạ, cố ý giả vờ không biết để trả lời.
"Còn ai vào đây, người bạn áo trắng của ngươi chứ sao."
Tạ Tử Dạ nói.
Thu ánh mắt về, Khương Thần Hi cười: "Ngươi nói Thanh Y à, nàng là người ta gặp khi xưa lúc đi du ngoạn ở Thương Nam giới, mới gặp nhau, ta và nàng còn đánh một trận."
"Kết quả sao?"
"Bất phân thắng bại."
Tạ Tử Dạ khẽ gật đầu.
Thầm nghĩ vị Nữ Đế áo trắng kia quả nhiên rất mạnh, có thể cùng Khương Thần Hi bất phân thắng bại.
Tạ Tử Dạ lại nhìn về phía Khương Thần Hi, nói: "Nếu nàng lợi hại như vậy, giờ lại là bạn ngươi, vậy chắc hẳn ngươi biết lai lịch của nàng?"
"Đương nhiên."
"Nàng không phải người Thương Nam giới, mà là đến từ nơi khác, hệ thống tu luyện ở đó không giống Thương Nam giới chúng ta, ở đó, họ gọi ta là Tiên Đế."
"Bất quá bản chất thì Đại Đế và Tiên Đế cũng không khác gì."
Quả thực như vậy.
Tạ Tử Dạ trước kia cũng nghe Huệ Thanh Y nói như thế.
Đại Đế và Tiên Đế chỉ là cùng một cảnh giới, khác cách gọi thôi, đỉnh phong Đại Đế và đỉnh cao Tiên Đế chắc là ngang nhau.
Hả?
Bỗng nhiên, Tạ Tử Dạ như nghĩ ra gì, kinh ngạc nhìn Khương Thần Hi.
"Ngươi vừa nói gì, bọn họ gọi ngươi là Tiên Đế?"
"Đúng a."
"Ngươi từng đến thế giới kia?"
Tạ Tử Dạ kịp phản ứng.
Khương Thần Hi đã nói vậy, chắc chắn nàng từng đến thế giới của Huệ Thanh Y rồi, nếu không sao lại nói 'Người ở đó gọi nàng Tiên Đế' được.
Thấy Tạ Tử Dạ hỏi, Khương Thần Hi không hề giấu giếm.
"Ta đích thực đã từng đến đó."
Quả nhiên là vậy.
Tạ Tử Dạ lại nói: "Sao trước kia không nghe ngươi nhắc đến?"
"Ngươi có hỏi đâu."
"... Được rồi."
Biết rõ Khương Thần Hi từng đến thế giới thần bí kia, Tạ Tử Dạ càng tò mò, "Vậy ngươi có thể kể cho ta nghe một chút, thế giới kia cụ thể ra sao không?"
"Nhiều lắm, nhất thời không kể hết được."
"Thế giới đó, trên trời treo mấy thứ."
"Nếu ngươi muốn biết thì tự mình đi xem đi."
"Chỉ là thế giới đó rất xa, cách Thương Nam giới không biết bao nhiêu xa, cho dù là ta, muốn đến đó cũng không dễ."
Thấy Khương Thần Hi không muốn kể, Tạ Tử Dạ cũng không miễn cưỡng, tiếp tục nói:
"Vậy vị bằng hữu Nữ Đế kia của ngươi, ở thế giới thần bí kia, nàng có phải cũng thuộc loại đỉnh phong không?"
Khương Thần Hi nhìn Tạ Tử Dạ, cau mày: "Sao ngươi cứ nhắc tới nàng vậy, làm sao, mới nhìn người ta một cái đã thích rồi à?"
"Không có!"
Tạ Tử Dạ vội phản bác.
"Thật? Nàng xinh đẹp như thế, ngươi không động lòng à?"
"Ở thế giới kia, nàng được vinh danh là đệ nhất mỹ nhân chư thiên đấy."
Khương Thần Hi trêu Tạ Tử Dạ.
Tạ Tử Dạ chẳng hề gì đáp: "Vậy thì sao, ta thấy ngươi mới đẹp hơn một chút."
Nghe vậy, Khương Thần Hi giật mình, thu ánh mắt, hơi cúi đầu, nói: "Ngươi nói gì đấy! Sau này không cho phép ngươi nói những lời này trước mặt bản đế."
Tạ Tử Dạ nhìn Khương Thần Hi, thấy trên gương mặt trắng nõn của nàng, ẩn ẩn hiện lên một tầng đỏ ửng.
"Sao đỏ mặt rồi, ngươi không khỏe à?"
Tạ Tử Dạ hỏi.
Khương Thần Hi nghe vậy, như bị kích thích, quay sang nhìn Tạ Tử Dạ, xấu hổ trừng hắn:
"Tạ Tử Dạ!"
"Được được được... Không đùa, không đùa!" Tạ Tử Dạ vội giơ hai tay lên, đầu hàng.
Khương Thần Hi hừ lạnh, nhắm mắt, hai tay ôm ngực, nghiêng đầu qua một bên.
Tạ Tử Dạ nhìn sườn mặt Khương Thần Hi, phát hiện gương mặt lạnh lùng trắng nõn của Khương Thần Hi, dưới ánh nắng càng lộ ra vẻ đẹp khác thường.
"Sắc lang."
Khương Thần Hi nói.
Tạ Tử Dạ nghe xong, vội thu ánh mắt, hắng giọng nói: "Đừng nói lung tung, ta là chính nhân quân tử, bất quá là Phấn Hồng Khô Lâu thôi, ta chẳng thích nhìn ngươi đâu."
"Ta đâu có nói ngươi nhìn ta."
Khương Thần Hi liếc xéo Tạ Tử Dạ.
"... ."
Tạ Tử Dạ nhất thời câm nín.
Hình như lại trúng bẫy rồi.
Ngay sau đó, hắn mơ hồ nghe thấy tiếng cười khúc khích của Khương Thần Hi, Tạ Tử Dạ có chút xấu hổ, vội chuyển đề tài, "Thôi, chúng ta nói chuyện khác đi."
Tạ Tử Dạ lại nhìn Khương Thần Hi, trầm mặc một lúc rồi nói:
"Thực ra, có chuyện ta vẫn muốn làm rõ, vị Nữ Đế kia từng nói với ta, nàng nói... Trước khi ngươi biến thành Linh Nhi, ngươi đã nhờ nàng mang ngươi sau khi hóa thành Linh Nhi về Thiên Huyền sơn."
"Nàng còn nói, Linh Nhi, là át chủ bài ngươi để lại cho ta?"
Nghe vậy, Khương Thần Hi bỗng trầm mặc, hơi cúi đầu.
"Ngươi, trước kia đã biết ta rồi?"
Tạ Tử Dạ cuối cùng hỏi Khương Thần Hi câu hỏi này.
Mấy năm trước, khi Tạ Tử Dạ xuyên đến thế giới này, hắn vẫn cho rằng mình là nhân vật chính khí vận chi tử, thân phận người xuyên việt không ai có thể nhìn ra.
Mạnh như Thiên Huyền lão nhân cũng không nhìn thấu lai lịch của mình.
Nhưng hiện giờ.
Sau khi Tạ Tử Dạ trải qua tất cả chuyện này, hắn không chắc Khương Thần Hi có biết mình là người xuyên việt hay không.
Nhưng chắc chắn một điều.
Khương Thần Hi hẳn là từ rất lâu trước đây, đã biết sự tồn tại của hắn.
Vả lại bây giờ nghĩ lại, Tạ Tử Dạ nhớ lần đầu tiên Khương Thần Hi xuất hiện, ánh mắt nàng nhìn mình lúc ấy.
Lần đầu nhìn thấy hắn, ánh mắt đã rất dịu dàng.
Ánh mắt đó không giống ánh mắt lần đầu nhìn thấy người xa lạ, mà giống một người đã xa cách lâu ngày, gặp lại đối phương, sinh ra một cảm xúc trùng phùng.
"Không sai."
Khương Thần Hi khẽ gật đầu.
Thần sắc Tạ Tử Dạ khẽ giật mình, không chắc hỏi lại lần nữa: "Ngươi nói cái gì?"
Khương Thần Hi nhìn Tạ Tử Dạ, nghiêm túc nói: "Ngươi đoán không sai, trước khi ngươi xuất hiện ở Thiên Huyền sơn, ta đã biết sự tồn tại của ngươi rồi."
"Nói chính xác hơn, khi Tạ Tử Dạ ngươi còn chưa sinh ra, ta đã biết."
Nghe vậy, Tạ Tử Dạ hoàn toàn ngây người mất một lúc.
Khương Thần Hi vừa nói gì vậy, trước khi hắn còn chưa sinh ra đã biết hắn?
"Thật hay giả đấy?"
Tạ Tử Dạ kinh ngạc.
Khương Thần Hi nói: "Bản đế chưa từng nói dối."
Tạ Tử Dạ ngẩn ra.
Chuyện này không giống như hắn nghĩ, nhưng nghĩ đến bản lĩnh của Khương Thần Hi, lẽ nào nàng có thể tính toán trước được sự xuất hiện của mình?
Mạnh vậy sao?
Còn lợi hại hơn Thiên Huyền lão nhân?
"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Ngươi kể cho ta nghe mau."
Tạ Tử Dạ rất muốn biết đáp án.
Thấy Tạ Tử Dạ vẻ mặt nóng lòng như vậy, Khương Thần Hi mỉm cười với hắn, nói:
"Thật muốn biết?"
"Thật muốn biết!"
"Xin lỗi, không thể nói cho ngươi!" Khương Thần Hi cự tuyệt, tựa hồ không muốn nhắc tới chuyện này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận