Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích

Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích - Chương 10: Giải tỏa, Khổn Tiên Thằng (length: 8619)

Sau bữa ăn, hoạt động gân cốt một chút, loại cảm giác nhẹ nhàng vui vẻ thấm vào người này thật là thoải mái.
[Đinh, túc chủ thành công dạy dỗ một lần mục tiêu Xích Diện Độc Điêu, thu hoạch được 100 điểm kinh nghiệm] [Đinh, cảnh giới của túc chủ đạt tới Luyện Khí tầng mười hai, giải tỏa pháp bảo, Khổn Tiên Thằng] [Khổn Tiên Thằng: Đã khóa lại với túc chủ, có thể trói buộc tu sĩ dưới Đại Thừa chín tầng, trong lúc đó sẽ tạm thời phong ấn tu vi của hắn] Thu hoạch ngoài ý muốn khiến Tạ Tử Dạ cảm thấy vui mừng, thì ra không chỉ đối với người, dạy dỗ thú loại cũng hiệu quả.
Con chim ngốc lớn này tự tìm tới gây phiền phức thật đúng là tìm đúng người, đơn giản là đưa điểm kinh nghiệm đến tận cửa, chuyên môn đến cho mình thăng cấp.
Hơn nữa, hắn còn thu được một bảo vật mới, Tạ Tử Dạ cầm nó trong tay.
"Đây chính là Khổn Tiên Thằng à..."
Dây thừng toàn thân tản ra ánh vàng, giữ trong tay có thể cảm giác được một loại phong cấm chi lực cường đại, có cảm giác tương tự như Đả Thần Tiên.
Hai thứ này không phải là một bộ đấy chứ?
Có thể trói buộc tu sĩ dưới Đại Thừa kỳ, có cái này, lại thêm Đả Thần Tiên của mình, đơn giản vô địch.
"Không tệ không tệ, nếu tiểu Lục với tiểu Thất lại không nghe lời, mình sẽ trói chúng lại, hảo hảo trừng phạt một trận..."
Khương Linh Nhi một bên nghe Tạ Tử Dạ nói, một bên tưởng tượng ra cảnh hắn trói Thất sư huynh và Lục sư tỷ lên cây, mặt hưng phấn cầm thước quật đối phương.
Trời ạ, Đại sư huynh cũng quá biến thái.
Không được không được, mình tuyệt đối không thể giống sư huynh sư tỷ, bị Đại sư huynh trói lên cây.
"Đại sư huynh, Linh Nhi cam đoan sẽ vĩnh viễn nghe Đại sư huynh, mãi mãi cũng chỉ nghe theo mệnh lệnh của một mình Đại sư huynh!"
Tạ Tử Dạ bị Khương Linh Nhi đột nhiên kiên quyết quy hàng làm sững người, nha đầu này, bị mình vừa giáo huấn Xích Diện Độc Điêu, vẻ suất khí khuất phục sao.
Tạ Tử Dạ khẽ cười, xoa đầu nàng: "Đi thôi, về xem hai vị sư huynh sư tỷ của ngươi đã tỉnh chưa."
"Rõ!"
Hai người trở lại thiện phòng, phát hiện Diệp Bạch và Lý Mộc Tuyết vẫn chưa tỉnh.
Tạ Tử Dạ thấy hai người kia ngủ như heo chết, dứt khoát không đánh thức họ nữa, trực tiếp rời đi.
Đến ngày thứ hai, Lý Mộc Tuyết là người đầu tiên tỉnh lại.
"Ngủ thật ngon... A, sao mình lại ngủ thiếp đi?"
Lý Mộc Tuyết vừa tỉnh liền phát hiện không thích hợp.
Không phải mình đang dùng bữa sao, nàng đường đường Hóa Thần năm tầng cảnh giới, vậy mà đang ăn cơm lại trực tiếp ngủ mất.
Hơn nữa nàng còn có dấu hiệu muốn đột phá.
"Diệp Bạch, tỉnh!"
Lý Mộc Tuyết ném một cái túi lớn qua, làm Diệp Bạch vẫn còn đang ngáy khò khè tỉnh lại.
Duỗi người một cái, Diệp Bạch, sau khi ngủ một giấc không những tinh thần sung mãn, cảm giác đau đớn trên người cũng biến mất hết.
Đã rất lâu rồi không được thư thái như vậy.
"Tiểu sư muội làm cơm lại có công hiệu thần kỳ như vậy, đơn giản có thể so với linh đan diệu dược, chỉ là mặt sao lại đau."
"Trước đừng bận tâm chuyện này, chúng ta đi xem Tạ Tử Dạ một chút."
Bên trong đại điện chủ phong.
Khương Linh Nhi khoanh chân tu luyện, trong vòng một đêm, cảnh giới của nàng từ Luyện Khí tầng hai trực tiếp đột phá đến Luyện Khí tầng ba.
"Tốc độ đột phá này thật là nhanh, nghĩ năm đó ta đột phá đến Luyện Khí tầng ba, thế nhưng phải mất gần hai tháng."
Cứ tiếp tục như vậy, Tạ Tử Dạ cũng hoài nghi cảnh giới của mình có thể bị tiểu sư muội đuổi kịp không.
Là Đại sư huynh của Thiên Huyền sơn, nếu tu vi bị tiểu sư muội mới tới nhanh chóng vượt qua, vậy thì thật mất mặt.
Mặc dù bây giờ hắn là Luyện Khí tầng mười hai, những người khác hẳn là không đạt được cảnh giới này, nhưng nhìn Khương Linh Nhi với tốc độ tu luyện hack như vậy... Rõ ràng mình mới là người có hệ thống mà.
"Không được không được, là Đại sư huynh của họ, tu luyện của mình làm sao có thể tụt lại."
Khoảng cách đột phá Luyện Khí tầng mười ba, điểm kinh nghiệm thăng lên đến 200, càng nghĩ Tạ Tử Dạ càng tính toán xem tiếp theo nên dạy dỗ ai.
Là tiểu Lục hay tiểu Thất đây?
Nhưng ngẫm lại, Thiên Huyền sơn bây giờ ngoại trừ hắn với Khương Linh Nhi, cùng Diệp Bạch và Lý Mộc Tuyết ra, thì đã không có người nào khác.
Cứ như vậy không phải cách, đám nghịch tử khác lại không có ở đây, ngược lại làm cho hắn không dễ hành động a.
Ngay lúc Tạ Tử Dạ đang suy tư, Diệp Bạch và Lý Mộc Tuyết đi vào trong đại điện.
"Cái đó... Gặp qua Đại sư huynh."
Lý Mộc Tuyết và Diệp Bạch hướng Tạ Tử Dạ hành lễ.
Tạ Tử Dạ khẽ gật đầu: "Mông của các ngươi đều ổn cả chứ?"
Thấy hai người này trở nên ngoan ngoãn hơn, nghĩ cũng không thể cứ bắt hai người bọn họ làm bao kinh nghiệm mãi, hơn nữa cũng chẳng được bao nhiêu kinh nghiệm... thôi vậy.
Hai người bị Tạ Tử Dạ hỏi mà trong lòng căng thẳng, sợ Tạ Tử Dạ đột nhiên trở mặt, lại nghĩ đến việc cầm thước đến dạy dỗ bọn họ.
Lúc này, Khương Linh Nhi từ trong tu luyện tỉnh lại: "Đại sư huynh, Linh Nhi tu luyện xong rồi!"
"Nhanh như vậy đã Luyện Khí tầng ba, sư muội thật là lợi hại."
Ngay cả Lý Mộc Tuyết và Diệp Bạch cũng kinh ngạc trước tốc độ tu luyện của Khương Linh Nhi.
Mới đến Thiên Huyền sơn một ngày, cảnh giới trực tiếp đã đột phá đến Luyện Khí tầng ba, so với tốc độ tu luyện năm đó của hai người họ nhanh hơn nhiều.
Tiểu sư muội này quả là thiên phú tu luyện nghịch thiên.
"Đúng rồi."
Tạ Tử Dạ lúc này nhớ ra điều gì: "Tiểu Lục, tiểu Thất, hai người tới vừa hay, gửi tin tức cho những sư huynh sư tỷ khác của các ngươi, bảo bọn họ về Thiên Huyền sơn một chuyến."
"Sư tôn đã về cõi tiên, là đệ tử của người, lẽ ra phải trở về bái tế, ngay cả khi lão nhân gia mất rồi cũng không chịu trở lại, họ còn ra dáng đệ tử Thiên Huyền sơn ở chỗ nào nữa."
Đã bọn họ không có ở đây, vậy thì gọi họ trở về, chờ đến khi bọn họ trở lại Thiên Huyền sơn, mình lại hảo hảo dạy dỗ một trận.
Có Đả Thần Tiên trong tay, coi như đại sư tỷ thần bí Khương Thần Hi trở về cũng đánh cho ngã nhào.
Diệp Bạch và Lý Mộc Tuyết không khỏi bội phục sự to gan của Tạ Tử Dạ.
Bảo họ về Thiên Huyền sơn, ngươi không sợ họ hạ sát thủ với ngươi sao, phải biết rằng họ lợi hại hơn mình nhiều.
Hơn nữa cũng không dễ nói chuyện như hai người họ.
"Cái này, Đại sư huynh, ta với Lục sư tỷ ngược lại có thể thông báo cho họ, nhưng ngươi xác định chứ?"
Diệp Bạch nghi hoặc.
Chẳng lẽ Tạ Tử Dạ muốn tìm cảm giác kích thích? Hay là sư tôn để lại cho hắn thủ đoạn gì, mà ngay cả các sư huynh sư tỷ khác cũng có thể chế phục?
"Chuyện này có gì mà không xác định, giờ đi làm đi."
Thấy Tạ Tử Dạ tự tin như vậy, Diệp Bạch và Lý Mộc Tuyết cũng không tiện nói thêm nữa.
"Được, nhiều nhất ba ngày, ta nghĩ Đại sư huynh sẽ nhận được phản hồi của họ."
Tạ Tử Dạ nghĩ bụng: ba ngày thời gian, cũng đủ để chờ bọn họ trở về, tin chắc những nghịch tử kia nhất định sẽ ăn nhiều giật mình.
Chờ đến khi chúng ra tay với ta, thì lúc đó mình có thể danh chính ngôn thuận sử dụng quyền lợi Đại sư huynh, hắc hắc hắc.
Thế nhưng ba ngày trôi qua, không một ai trở về thì chớ, đến cả một chút phản hồi cũng không có.
Lại qua một ngày, hai ngày... Đến ngày thứ sáu, Khương Linh Nhi đột phá đến Luyện Khí tầng sáu, nhưng kết quả vẫn cứ như vậy.
"Bọn gia hỏa này!"
Tạ Tử Dạ tức giận, mấy cái nghịch tử này, ngay cả sư tôn về cõi tiên lâu như vậy cũng không thèm quay về.
Không thể tưởng tượng nổi, đơn giản là không thể tưởng tượng nổi.
"Đại sư huynh, ta với thất sư đệ đã thông báo cho các sư huynh sư tỷ khác rồi, có lẽ là do có việc bận nên trì hoãn, bọn họ đến giờ vẫn chưa có ai hồi âm."
Nghe Lý Mộc Tuyết kể lại, Tạ Tử Dạ càng thêm tức giận.
Có chuyện gì mà trì hoãn, còn có thể quan trọng hơn tế bái sư tôn sao, quan trọng hơn là bọn họ không trở về thì ta còn ai để mà thăng cấp nữa chứ.
"Đã vậy thì đừng trách ta."
Tạ Tử Dạ cầm thước gõ gõ vào lòng bàn tay.
Khương Linh Nhi, Diệp Bạch và Lý Mộc Tuyết cả ba người đều vô ý thức che mông mình lại.
Xong rồi, có phải các sư huynh sư tỷ không trở lại, Đại sư huynh sẽ lấy bọn họ ra để trút giận không.
"Bọn họ không về, vậy chúng ta đi tìm họ, đến lúc đó gặp mặt lại cho chúng nếm thử chút 'yêu thương'."
"Tiểu Lục, tiểu Thất, còn có Linh Nhi, theo ta xuất phát, đi 'gọi' các sư huynh sư tỷ khác của các ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận