Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích

Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích - Chương 257: Yêu Minh minh chủ con cái nhóm (length: 8032)

"Thánh Sư, cái kia... nơi trấn áp lão tổ ở một bên khác."
Tạ Tử Dạ dừng bước, quay lại nhìn bọn hắn, nói: "Ai nói ta muốn đi rồi? Vừa rồi cái tiểu quỷ kia làm ta hơi khó chịu, còn việc giúp các ngươi giải trừ phong ấn thì chờ khi nào tâm trạng ta tốt rồi thì tính."
Nói xong, hắn bước vào Yêu Điện.
Khương Linh Nhi ôm áo hư không, vội vã đuổi theo Tạ Tử Dạ.
Thấy Tạ Tử Dạ tạm thời lật lọng, Phiền Long và Đằng Nguyên oán trách nhìn Xi Man.
"Ta..."
Xi Man đầy vẻ áy náy.
Hắn cũng không ngờ lại có chuyện nửa đường xuất hiện một cái Xi Tiểu Ngưu, không những trộm áo hư không của hắn, còn lớn tiếng vô sỉ đắc tội Tạ Tử Dạ.
Lần này thì xong, vừa mới thấy khả năng cứu lão tổ, bây giờ đường để lão tổ 'Ra ngục' lại xa thêm một bước.
"Nghịch tử a!"
Yêu Minh.
Thánh yêu đường.
Xi Tiểu Ngưu sau khi thoát khỏi ma trảo của Tạ Tử Dạ trong Yêu Điện, liền vội vàng chạy về đây.
Trong thánh yêu đường giờ tụ tập một đám người, đó chính là ba vị minh chủ và bốn người con cái của Yêu Minh.
Lần lượt là:
Con trai lớn của Đại minh chủ, Xi Bá Tài.
Một đôi song sinh con gái của Nhị minh chủ.
Và con gái lớn của Tam minh chủ Phiền Long, Phiền Bạch Bạch.
Trong bốn người, Phiền Bạch Bạch lớn tuổi nhất, nàng không chỉ là chị gái ruột của Phiền Thanh Thanh, mà còn là chị cả trong sáu người bọn họ.
Lúc này, Phiền Bạch Bạch ngồi trên một chiếc ghế, vị trí mà trước đây lão giả tên 'Dương sư' hay ngồi, nhưng giờ đã bị nàng chiếm.
Phiền Bạch Bạch vắt chéo chân, tay phải chống cằm, thè ra cái lưỡi rắn, nở nụ cười lạnh lùng trên khuôn mặt xinh đẹp tà mị:
"Tên 'Dương sư' kia đi rồi hả?"
Xi Bá Tài mở chiếc quạt trong tay ra, nhẹ nhàng quạt một cái, khóe miệng nhếch lên nói: "Đại tỷ nói chí phải, lão già kia bị chúng ta hành hạ ba ngày ba đêm, sao còn dám ở lại đây nữa."
"Không ngoài dự đoán, hắn đã đi nói lời tạm biệt với phụ thân bọn họ rồi."
Cô em song sinh nói: "Nhị ca nói đúng, cái lão Sơn Dương kia mà cũng xứng dạy chúng ta, phụ thân bọn họ cũng hồ đồ quá."
Người anh song sinh tiếp lời: "Hiện tại lão Sơn Dương đó vừa đi, chắc chắn trong thời gian ngắn phụ thân sẽ không sắp xếp thêm lão sư khác cho chúng ta."
Hai tên tu sĩ Yêu Minh đứng canh ở cửa thánh yêu đường nghe bọn họ nói chuyện, thân thể không ngừng run rẩy.
Mấy cái cô cậu chủ này.
Thật là đáng sợ.
Tính cả vị 'Dương sư' này thì đây đã là vị lão sư thứ tám bị Phiền Bạch Bạch đuổi đi.
Vì bọn họ nổi loạn, không chịu quản giáo, đánh thì lại sợ họ đi mách, nên ba vị minh chủ Yêu Minh đã mời những lão sư đức cao vọng trọng trong Yêu tộc về dạy bảo.
Hi vọng họ có thể thay đổi tà tâm, đoan chính thái độ, dẫn dắt họ đi theo con đường tôn sư trọng đạo.
Nhưng đáng tiếc, bảy vị lão sư trước đó không ai trụ nổi quá một tháng, không chịu nổi thủ đoạn tra tấn người của đám Phiền Bạch Bạch mà bỏ đi trong đêm.
Thời gian ngắn nhất chỉ được có ba ngày.
Về sau mời đến một vị 'Dương sư', người này là một đạo sư nổi danh trong Yêu Giới, từng thông qua đại đạo của mình, dẫn dắt không ít tu sĩ Yêu tộc lầm đường lạc lối hướng thiện.
Nhưng khi đối mặt với đám người Phiền Bạch Bạch, thời gian trụ vững cũng chỉ vẻn vẹn 27 ngày, ba ngày còn lại bị treo ngược dưới gốc cây để bạo phơi, bị tra tấn một trận.
'Huy chương' trên mặt đều là kiệt tác của đám Phiền Bạch Bạch.
Phiền Bạch Bạch cười lạnh, sau khi đuổi vị 'Dương sư' kia đi thì trong lòng đắc ý.
"Bây giờ, chỉ cần chờ tiểu Ngưu lấy trộm áo hư không của phụ thân nó là chúng ta có thể rời khỏi Yêu Minh, đi ra ngoài xông xáo."
Phiền Bạch Bạch nói.
Bọn họ hiện đang chờ tin tốt của Xi Tiểu Ngưu.
Nghĩ đến muội muội của bọn họ Phiền Thanh Thanh có thể đi theo Thiên Tiên Thành, dựa vào cái gì mà phụ thân lại nhốt bọn họ ở đây để học?
Mấy người không phục.
Thế là lập ra một kế hoạch trốn chạy.
Xi Bá Tài cười nói: "Ta đã sớm moi được vị trí áo hư không từ miệng mẫu thân, với sự linh hoạt của tiểu Ngưu, việc lấy trộm nó dễ như trở bàn tay..."
"Đại tỷ!"
Đang bàn chuyện, Xi Tiểu Ngưu vội vàng hấp tấp chạy vào.
"Vừa nhắc đã đến."
Xi Bá Tài kích động đi về phía nó.
Phiền Bạch Bạch cũng kích động nhìn Xi Tiểu Ngưu, vội hỏi: "Sao rồi tiểu Ngưu, có lấy được áo hư không chưa... mặt ngươi sao thế?"
Mặt Xi Tiểu Ngưu hai bên đều sưng vù lên, như vừa bị ai đó đánh một trận.
"Không, không có... áo hư không, lấy được... lấy được rồi..."
Xi Tiểu Ngưu được Xi Bá Tài đỡ dậy, thở phì phò, hoang mang nói.
"Tuyệt quá!"
Xi Bá Tài lộ vẻ vui mừng.
"Rốt cuộc có thể chuồn êm rồi!" Hai anh em song sinh hưng phấn.
Phiền Bạch Bạch cũng thế.
Có áo hư không, bọn họ chỉ cần khoác lên là sẽ không bị phát hiện, đến lúc đó có thể tự do rời khỏi Yêu Minh, đi xông pha thế giới bên ngoài.
Nhưng mà Xi Tiểu Ngưu sau khi bình ổn lại tâm tình thì lại nói thêm một câu:
"Có thể là ta lại đánh mất nó rồi."
Trong nháy mắt, nụ cười trên mặt mọi người cứng đờ lại, tất cả đều chuyển thành vẻ không thể tin được.
"Ngươi nói cái gì? Mất rồi!"
Phiền Bạch Bạch kinh hô.
"Chuyện gì đã xảy ra? Chẳng lẽ ngươi bị phát hiện?"
Xi Bá Tài nghi ngờ.
Đây chính là phương pháp duy nhất để bọn họ rời khỏi Yêu Minh, áo hư không mất rồi thì trong Yêu Minh đông người giám sát thế này, bọn họ căn bản không thể đi được.
"Không, không phải..."
Xi Tiểu Ngưu thuật lại sự tình xảy ra ở Yêu Điện.
Bất quá hắn đã lược bớt đoạn bản thân khoác áo hư không, lúc chuẩn bị đi thì thấy Khương Linh Nhi nên đã muốn trêu chọc cô ta một phen.
"Lại thế nữa, chỉ là một tên Nhân tộc Luyện Khí sâu kiến mà dám phá hỏng kế hoạch của chúng ta!"
Sau khi nghe xong, Phiền Bạch Bạch vô cùng tức giận.
Xi Bá Tài bình tĩnh suy tư, nhìn Xi Tiểu Ngưu hỏi: "Tiểu Ngưu, ngươi nói phụ thân họ đối với tên Nhân tộc Luyện Khí kỳ kia rất cung kính?"
"Đúng, đúng."
Xi Tiểu Ngưu gãi đầu, không hiểu vì sao đại ca của mình lại hỏi điều này.
Nghe được câu trả lời này, Xi Bá Tài đột nhiên nhìn về phía Phiền Bạch Bạch, nói: "Đại tỷ, xem ra phụ thân lại tìm thêm một vị lão sư để quản giáo chúng ta!"
Tám vị lão sư trước đó chủ yếu dạy dỗ phẩm chất con người, quý ở kiến thức tu dưỡng, cảnh giới cũng không cao lắm.
Bây giờ nghe Tạ Tử Dạ tu vi chỉ ở Luyện Khí kỳ, hắn ngay lập tức cho rằng Tạ Tử Dạ là vị lão sư thứ chín mà phụ thân tìm đến.
"Phụ thân họ vẫn còn chưa từ bỏ ý định, vừa đuổi lão Sơn Dương kia đi thì lập tức tìm ngay một người khác, mà lần này tốc độ còn nhanh như vậy!"
"Hơn nữa lần này lại không phải người Yêu tộc, lại còn đi tìm một người Nhân tộc, lại là một Luyện Khí kỳ sao?"
Hai anh em song sinh phẫn hận.
Phiền Bạch Bạch nắm chặt nắm đấm, hai mắt bốc lửa giận: "Dám phá hỏng chuyện tốt của bà, bà không để yên cho hắn!"
Ánh mắt băng lãnh, âm trầm nói: "Nếu hắn muốn quản giáo chúng ta thì cứ để hắn thử xem."
"Chỉ là một tên Luyện Khí kỳ mà thôi, không tới một ngày bà đây sẽ khiến hắn tự động rời đi!"
Chính thức quyết định.
Tuyên chiến với Tạ Tử Dạ!
"Hắt xì"
Bên trong một căn phòng nào đó trong Yêu Điện, Tạ Tử Dạ đang ngồi trên ghế bỗng nhiên hắt hơi một cái.
Kỳ lạ, ta lại còn nhảy mũi sao?
Tạ Tử Dạ sờ mũi.
"Đại sư huynh, huynh sao vậy?"
Giọng nói của Khương Linh Nhi vang lên từ bên cạnh.
Tạ Tử Dạ vô ý thức lắc đầu: "Không biết nữa, chắc có ai đó đang khen ta đẹp trai ấy mà."
"Hắc hắc, Đại sư huynh lợi hại như vậy, có người khen ngợi Đại sư huynh là chuyện bình thường, Linh Nhi cũng rất thích khen Đại sư huynh mà."
Tạ Tử Dạ mỉm cười nhìn Khương Linh Nhi, sau đó lập tức ngẩn người ra.
Trước mắt trống trơn như vậy, không thấy bóng dáng của Khương Linh Nhi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận