Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích

Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích - Chương 134: Đột nhiên tập kích (length: 8408)

Tạ Tử Dạ bước vào trong phòng bếp.
Nhìn thấy tất cả mọi người ngơ ngẩn, ánh mắt đổ dồn lên người Lạc Sở Huyên.
Lạc Sở Huyên lúc này đang đứng cạnh một cái nồi lớn rách nát nằm lăn dưới đất, khói đen bốc lên, tựa hồ âm thanh vừa rồi, chính là do cái nồi này nổ tung mà ra.
"Ách, Tiểu Tứ, ngươi..."
Tạ Tử Dạ cảm thấy không khí nóng rực.
Lạc Sở Huyên nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi, giận dữ trừng mắt cái nồi lớn không còn đáy trước mặt, cái nồi bị nàng làm nổ tung.
Vốn cho rằng nấu cơm dễ như trở bàn tay, dùng kiếp hỏa của mình, nhất định có thể nấu ra món ngon vô cùng mỹ vị.
Nào ngờ cái nồi này, căn bản không chịu nổi một chút uy lực nào từ kiếp hỏa của nàng.
Đây đã là lần thứ ba nàng thất bại rồi, tức giận đến thân thể Lạc Sở Huyên cũng hơi run lên.
Lý Mộc Tuyết lấy hết can đảm, từ từ tiến về phía Lạc Sở Huyên:
"Kia, Tứ sư tỷ, hay là để muội làm giúp..."
Nói được một nửa, Lạc Sở Huyên quay đầu trừng mắt nàng một cái.
"..." Lý Mộc Tuyết giật mình sợ hãi, lời định nói nuốt ngược vào, lui lại xoay người, nhanh chân rời đi.
"Tứ sư muội, hay là muội cứ đứng xem đã, học cách bọn ta làm như thế nào trước đi."
Quân Thế Ly nói.
Lãnh Thiên Hành phụ họa gật đầu: "Nhị sư huynh nói phải, Tứ sư muội, muội cứ..."
"Câm miệng!"
Lạc Sở Huyên quát.
"..."
Hai người lập tức không dám nói thêm gì.
"Ôi, Tứ đương gia thật đáng sợ."
Sư Đại Lực và Hổ Uy Phong run rẩy, hai người bọn họ ngồi xổm trốn sau lưng Khương Linh Nhi đang ngơ ngác đứng trên ghế đẩu, tay cầm cái thìa, vẻ mặt còn có chút mộng mị.
?
Khương Linh Nhi lộ ra ánh mắt ngây thơ, tựa hồ không hiểu rõ Tứ sư tỷ bị làm sao.
Diệp Bạch và Lâm Thiên Động cũng ngoan ngoãn đứng tại chỗ.
Ngay cả nhị sư huynh và tam sư huynh cũng bị Tứ sư tỷ quát mắng, hai người họ càng không dám phát ra tiếng động gì.
Lạc Sở Huyên tiếp tục trừng mắt nhìn cái nồi sắt mục nát.
Nàng không tin, nàng đường đường là Nữ Đế của Thanh Khâu quốc, Tứ sư tỷ của Thiên Huyền sơn, lại không thể nấu được một bữa cơm nhỏ này sao?
Thật nực cười!
Đã cái nồi không chịu được hỏa diễm của nàng, vậy nàng không cần dùng nồi nữa là được!
"Chết!"
Lạc Sở Huyên cầm lấy một con tôm hùm lớn, dùng linh lực bảo vệ toàn bộ cơ thể con tôm, trong tay xuất hiện kiếp hỏa, khiến ngọn lửa bốc cháy hừng hực.
Tựa hồ là do quá quen thuộc, con tôm hùm lập tức biến thành con tôm đen thui, mơ hồ có mùi than cốc.
"Ha ha, Tứ sư tỷ, tỷ làm thành công một món ăn rồi!"
Khương Linh Nhi lộ vẻ kinh hỉ.
Lạc Sở Huyên nhếch khóe môi, nhìn kiệt tác trong tay, hài lòng nói:
"Đã sớm nói cho các ngươi rồi, nấu cơm đối với ta mà nói, chỉ là chuyện quá đơn giản, căn bản không cần các ngươi giúp."
Rồi thầm nhủ: "Quả nhiên, nồi loại này đồ vật chỉ là thừa thãi, vẫn là trực tiếp dùng lửa cho đỡ rườm rà."
"Tứ sư tỷ (Tứ sư muội)..."
Lý Mộc Tuyết bọn người hoàn toàn chết lặng, không biết phải nói gì cho đúng.
Khóe miệng Tạ Tử Dạ cũng co giật.
Tưởng rằng Tiểu Tứ khi ở U Nguyệt cung điện, làm chân thú đen cho hắn chỉ là đùa thôi.
Không ngờ nàng thật sự không biết nấu cơm!
Con tôm hùm đen như than kia trong tay nàng, rõ ràng là một thứ độc dược lớn mà.
Tạ Tử Dạ lắc đầu, cũng không thèm để ý tới nàng, đi đến bên cạnh Khương Linh Nhi.
Khương Linh Nhi vừa thấy Tạ Tử Dạ, lập tức nheo mắt cười híp mắt, giơ cái thìa trong tay lên, vui vẻ chào hỏi hắn:
"Đại sư huynh!"
"Linh Nhi, làm thế nào rồi?"
"Ừm, có hai vị lão sư giúp muội, Linh Nhi làm khá tốt ạ."
"Lão sư?"
Tạ Tử Dạ nghi hoặc.
"Đại đương gia, chính là tụi ta!" Sư Đại Lực và Hổ Uy Phong tự hào đứng lên.
Sư Đại Lực lại ghé vào tai Tạ Tử Dạ, nhỏ giọng thầm thì:
"Đại đương gia, tay nghề nấu ăn của Cửu tiểu thư, mới đầu thực sự là Nhất Ngôn khó nói hết, bất quá huynh yên tâm, có hai ta chỉ đạo, nàng đã hoàn toàn tiến bộ."
Hổ Uy Phong cũng vỗ ngực nói:
"Sư Đại nói đúng, có ta và hắn là đầu bếp cấp Thế Giới chỉ đạo, hai ta đảm bảo, Cửu tiểu thư tuyệt đối sẽ là ngôi sao mới trong giới đầu bếp lần tới."
Nói xong, hắn múc một muỗng canh uống một ngụm, "Ừm, ngon quá."
"Thật sao?"
Tạ Tử Dạ rất kinh ngạc, chỉ trong thời gian ngắn như vậy, hai người bọn họ lại có thể khiến tay nghề nấu ăn của Linh Nhi thay đổi, liền nhịn không được cầm cái thìa lên, cũng nếm thử một ngụm.
Một khắc sau, mặt Tạ Tử Dạ tối sầm lại.
Ta thật sự tin lời ma quỷ của các ngươi.
Tạ Tử Dạ hoài nghi khẩu vị của hai gã này giống như Tiểu Tứ, món này rõ ràng là còn khó nuốt hơn trước đây, tay nghề nấu ăn của giới thú các ngươi đều khác biệt so với người thường như vậy sao?
Bất quá hắn vẫn là nuốt xuống, khen ngợi:
"Không tệ, không tệ."
"A!"
Khương Linh Nhi vui vẻ giơ cái thìa lên.
Tạ Tử Dạ lại đi kiểm tra tình hình những người còn lại, phát hiện bọn họ làm đều rất bình thường, chỉ là dụng cụ là tự mang.
Chỉ thấy Lãnh Thiên Hành vung lên huyền kiếm của hắn, trong nháy mắt, một trăm miếng thịt Man Ngưu bị hắn cắt xong, được xếp thành một hàng hết sức chỉnh tề.
"Hoàn mỹ."
Lãnh Thiên Hành hài lòng nói.
Lý Mộc Tuyết cũng vung Thanh Loan Hàn Phách kiếm, băng linh lực phát ra, ướp lạnh một trăm con đại long ngao.
"Thiên tài."
Lý Mộc Tuyết đẹp trai thu kiếm.
"Kia, Lục sư tỷ..."
Diệp Bạch lặng lẽ chỉ về phía Khương Linh Nhi.
"..." Lý Mộc Tuyết quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Khương Linh Nhi đã bị đông thành một tượng băng, dường như khí lạnh tỏa ra ngoài, làm cho cả người Khương Linh Nhi đóng băng, khiến nàng đông cứng trong tư thế hai tay đang cầm muôi nấu canh.
Lý Mộc Tuyết ngượng ngùng cười nhẹ một tiếng: "Kia... Tiểu sư muội thật xin lỗi."
… Năm ngày trôi qua.
Trong thời gian đó, Quân Thế Ly nửa đường có một ngày đi bái tế một vị sư tôn, sau đó biết được sự tồn tại của Dạ Vô Thương, tò mò nên đi thăm tháp giáo dục sư môn một chuyến.
"Tòa tháp này là?"
Vừa nhìn thấy tháp giáo dục sư môn, Quân Thế Ly cũng tò mò giống như Lãnh Thiên Hành và những người khác, trở về phòng bếp, hắn hỏi về lai lịch của tòa tháp này.
"Cái đó à, đó là..."
Lâm Thiên Động đang định mở miệng giải thích, chợt nghe "phanh" một tiếng, một cái đuôi của Lạc Sở Huyên quật tới hắn, khiến đầu hắn cắm ngược xuống đất.
"Tứ sư tỷ, muội còn chưa nói gì hết mà..."
"Ngươi vừa mở miệng, ta đã biết ngươi tiếp theo không có lời gì hay."
Quân Thế Ly: "..."
Tạ Tử Dạ ở bên cạnh thở dài một tiếng, các ngươi...vẫn là mau chóng nấu cơm đi.
Đến ngày thứ sáu.
"Hoàn thành!"
Trải qua năm ngày đồng tâm hiệp lực của mọi người, ở khu đất trống bên ngoài đại điện chủ phong, trên một chiếc bàn dài trăm mét, bày đầy mấy ngàn món ăn.
"Nhiều món ăn như vậy, ăn hết được sao?"
"Các vị đương gia yên tâm, có ta và Sư Đại hai người, những món ăn này tuyệt đối sẽ không lãng phí."
"Các vị sư huynh sư tỷ, mau nếm thử món Đại Long Ngao ướp lạnh do ta làm!"
"Các vị đương gia, còn có canh rùa do Cửu tiểu thư làm, đây tuyệt đối là đại bổ…A? Cái cục than đen này là gì?"
"Đó là thịt tươi bao do Tứ sư tỷ làm."
"… Đây là thịt tươi do Tứ đương gia làm...tốt! Sắc hương vị đều đủ cả, nhìn là đã thèm rồi, thật sự quá cảm động, max điểm!"
"Max điểm thì ngươi ăn nhiều vào chút."
"..."
Rất nhanh, Tạ Tử Dạ, Khương Linh Nhi, Quân Thế Ly, Lãnh Thiên Hành, Lạc Sở Huyên, Lâm Thiên Động, Lý Mộc Tuyết, Diệp Bạch, cộng thêm Sư Đại Lực và Hổ Uy Phong.
Mười người ngồi cùng nhau, Khương Linh Nhi cũng gói một phần cho Dạ Vô Thương.
"Hôm nay là để ăn mừng sư huynh đệ muội Thiên Huyền sơn chúng ta tái ngộ, ta không nói nhiều nữa, khai tiệc luôn!"
Tạ Tử Dạ nâng đũa, tuyên bố với mọi người.
"Hô!"
Khương Linh Nhi hưng phấn hô.
"Ầm ầm!"
Đột nhiên, bầu trời Thiên Huyền sơn nổi gió mây cuộn, ngay lập tức một đạo thiên lôi màu vàng kim giáng xuống, đánh vào bàn ăn của Tạ Tử Dạ và những người khác.
?
Tạ Tử Dạ và Khương Linh Nhi đang bưng bát, ngơ ngác ngẩng đầu lên.
"..." Quân Thế Ly và Lãnh Thiên Hành ánh mắt lạnh lẽo.
Khoảnh khắc tiếp theo.
Hai người biến mất khỏi chỗ ngồi, xuất hiện trên bầu trời, lần lượt vung Diêm Ma Huyết Nhận và huyền kiếm, chém vào thiên lôi đang giáng xuống...
Bạn cần đăng nhập để bình luận