Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích

Sư Đệ Sư Muội Ngỗ Nghịch, Đại Sư Huynh Ta Muốn Phản Kích - Chương 160: Bí cảnh mở ra, đến từ các đại thế lực đám thiên tài bọn họ (length: 8083)

"Cái kia... Hôm nay có vẻ như trời đã tối, tại hạ xin phép ngày khác lại đến bái phỏng Thiên Huyền sơn."
"Tông chủ nhà ta gọi ta về ăn cơm, gặp lại!"
"... "
Đám thiên tài Thương Nam giới ai nấy đều tìm lý do, cấp tốc rời khỏi Thiên Huyền sơn.
Lần này bọn hắn không dám tiếp tục gây sự với Thiên Huyền sơn, ngay cả Công Tôn Dương còn bị đánh gục ở đây, bọn hắn có xông lên, cũng chỉ là phí mạng mà thôi.
【 Đinh, Lâm Thiên Động đánh giết mục tiêu Nghiêm Long, túc chủ nhận được 500 điểm kinh nghiệm 】 【 Đinh, Lý Mộc Tuyết đánh giết mục tiêu Nguyên Hồng, túc chủ nhận được 500 điểm kinh nghiệm 】 【 Đinh, Lạc Sở Huyên đánh giết mục tiêu Công Tôn Dương (linh thân), túc chủ nhận được 700 điểm kinh nghiệm 】 Vì có sự liên kết kinh nghiệm tâm duyên, sau khi Lạc Sở Huyên ba người giết địch, Tạ Tử Dạ cũng nhận được điểm kinh nghiệm, mà còn một lần tận 1700 điểm.
Cùng lúc đó.
Tạ Tử Dạ cũng đột phá, cảnh giới đạt đến Luyện Khí tầng 23.
Điểm kinh nghiệm cần để đột phá tầng tiếp theo là: [ 1638/ 2200 ] Tạ Tử Dạ không nhịn được cười thầm, trong lòng cảm thán "Liên kết kinh nghiệm tâm duyên" này quả là tuyệt vời, mình chẳng cần làm gì mà cũng được 1700 điểm kinh nghiệm.
Thật là quá dễ dàng.
"Đại sư huynh... hắn bị sao vậy?"
Thấy Tạ Tử Dạ tự dưng cười ngây ngô, Lý Mộc Tuyết và Lâm Thiên Động vô cùng khó hiểu.
Chẳng qua là diệt ba tên đến Thiên Huyền sơn gây sự mà thôi.
Đại sư huynh có cần phấn khích vậy không?
Lạc Sở Huyên trở về bên cạnh Tạ Tử Dạ.
"Tứ sư tỷ."
Khương Linh Nhi vui mừng gọi một tiếng.
Tạ Tử Dạ khích lệ nàng: "Giỏi lắm Tiểu Tứ, ngươi xử lý được bọn kia, thật là đã thể hiện uy nghiêm của Thiên Huyền sơn ta."
Lạc Sở Huyên không quan tâm những chuyện này, mà hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì, vì sao lại có người từ giới khác đến đây?"
"Chuyện này à..."
Tạ Tử Dạ nghĩ nên trả lời thế nào.
Lâm Thiên Động đột nhiên nói: "Chắc là có liên quan đến cái bí cảnh kia."
"Bí cảnh?"
Lạc Sở Huyên vừa mới xuất quan, còn chưa biết tin về việc bí cảnh xuất hiện.
Sau khi nghe bọn họ giải thích, Lạc Sở Huyên nhìn về phía chân trời, quả nhiên thấy một vết nứt ẩn hiện.
"Đó chính là bí cảnh."
Lạc Sở Huyên kinh ngạc nhìn vết nứt treo trên bầu trời.
"Bí cảnh xuất hiện, người ở giới khác cũng vừa lúc xuất hiện vào lúc này, chắc là vậy... Ta nghĩ trong bí cảnh đó, có lẽ có không ít cơ duyên."
Lâm Thiên Động phân tích.
Tạ Tử Dạ ở bên gật đầu.
Hợp lý, có lý lẽ.
Vừa nghe thấy cơ duyên, Lý Mộc Tuyết không im lặng nữa, nói với Tạ Tử Dạ: "Đại sư huynh, chúng ta cũng muốn đến bí cảnh tham quan một chuyến."
"Các ngươi muốn đi thì cứ đi."
Tạ Tử Dạ không phản đối, Khương Linh Nhi kéo tay Tạ Tử Dạ, nói với hắn:
"Đại sư huynh, Linh Nhi cũng muốn đi bí cảnh."
"Ngươi? Ngươi đi liệu có nguy hiểm quá không..."
Tạ Tử Dạ vừa định nói Linh Nhi vào bí cảnh có thể quá nguy hiểm, nhưng lập tức ngừng lại.
Suýt nữa thì quên.
Linh Nhi chính là vị đại sư tỷ Khương Thần Hi kia.
Nếu như gặp nguy hiểm, chọc giận Linh Nhi, đến lúc đó Linh Nhi đi nhà xí thì không phải nàng mà là người khác gặp nguy.
"Cũng không phải không được... để xem đã."
Khương Linh Nhi ngoan ngoãn gật đầu.
Mấy người quay về Thiên Huyền sơn.
Thời gian sau đó, Tạ Tử Dạ lại tiếp tục giám sát Khương Linh Nhi tu luyện.
Cũng như thường lệ, Khương Linh Nhi tu luyện hai ngày, cảnh giới vẫn là Trúc Cơ tầng một, không có tiến triển gì.
Nhưng Tạ Tử Dạ cũng không vội.
Biết thân phận của nàng rồi, Tạ Tử Dạ hiểu, muốn làm rõ bí mật trong cơ thể Khương Linh Nhi, vẫn phải giải quyết ở chỗ Khương Thần Hi, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra mới được.
Chớp mắt, lại ba ngày trôi qua.
Sáng sớm.
"Ha..."
Tạ Tử Dạ ngáp một cái, bước ra từ đại điện chủ phong, Khương Linh Nhi vẫn còn đang ngủ khì khì, Tạ Tử Dạ không đánh thức nàng.
"Oành!"
Nghe thấy động tĩnh, Tạ Tử Dạ quay đầu nhìn về hướng cô phong.
"Hai tên kia vẫn còn đang đánh nhau?"
Lãnh Thiên Hành và Dạ Vô Thương đánh năm ngày năm đêm rồi, vẫn chưa dừng.
Hai người này đúng là không biết mệt.
"Ầm ầm!"
Đột nhiên, trên trời truyền đến một tiếng nổ lớn.
Tạ Tử Dạ và Quân Thế Ly đều giật mình, cùng nhìn về phía nơi phát ra tiếng động.
"Là bí cảnh kia."
Tạ Tử Dạ mỗi ngày nhìn vết nứt mờ ảo kia, giờ đây quang cảnh bên trong dần hiện rõ.
Vết nứt ban đầu chỉ là một khe dài, lúc này đang dần mở rộng ra hai bên, cuối cùng biến thành một hình dạng lỗ thủng lồi lõm.
Đây là bí cảnh mở ra sao?
Cùng lúc đó.
Thương Nam giới.
Các lãnh đạo của các gia tộc lớn, các thế lực tông môn, lúc này tụ tập ở một vách núi bí ẩn, trước vách núi có một tấm Hư Không Kính khổng lồ.
Hình ảnh hiện ra bên trong, chính là tình huống bí cảnh Tiên Đài lúc này.
"Bí cảnh Tiên Đài mở ra, lập tức lệnh cho đám đệ tử tiến vào!"
Một vị tông chủ bắt đầu liên hệ với tông môn của mình, ra lệnh cho những đệ tử tinh anh đang ở đó, chuẩn bị tiến vào bí cảnh Tiên Đài.
Những người khác cũng làm tương tự.
"Các ngươi cứ chờ xem, cơ duyên lớn nhất của bí cảnh Tiên Đài này, chắc chắn thuộc về Thiên Vũ Quốc ta."
"Hừ, trước mặt Bộ Liên thế gia ta, đám đệ tử Thiên Vũ Quốc của các ngươi, phải dẹp qua một bên!"
"Có khi nào là xem thường thiên tài của Phi Ưng Đế Tộc ta?"
"... "
Mọi người các thế lực vừa liên hệ với thế lực của mình, vừa bắt đầu đả kích nhau.
Nhưng trong số đó.
Một vị trưởng lão của Lý gia, lại chỉ lặng lẽ nhìn vào Hư Không Kính, không có bất kỳ động tác nào.
"Ta nói Lý Nhiễm, nhà ngươi Lý gia không tiến vào bí cảnh Tiên Đài này, ngươi tới đây xem náo nhiệt làm gì?"
Một vị lão tổ của tông môn hỏi hắn.
Lý Nhiễm vuốt râu cười lạnh: "Ai nói không vào bí cảnh thì không thể tới xem náo nhiệt, lão phu muốn xem thử cái bí cảnh Tiên Đài này như thế nào, không được sao?"
"Hừ, sợ không phải tới xem hư thực thiên tài các thế lực chúng ta đấy chứ?"
"Thiên tài nhà ngươi đâu, không muốn lộ mặt sao? Điều này không giống như phong cách của hắn, cũng không giống tác phong thích nổi tiếng của Lý gia ngươi."
"Hừ."
Lý Nhiễm không nói, có vẻ như không muốn trả lời câu hỏi này.
...
Lúc này, tại lối vào bí cảnh.
Ngoài những thiên tài Thương Nam giới đã đến đây từ mấy ngày trước, thì liên tục có những người Thương Nam giới vượt giới tới.
Mà khi từng bóng người xuất hiện, những người Thương Nam giới đã có mặt, mặt cũng dần lộ vẻ kinh hãi.
"Kia là Thập Xuyên Vương của Thiên Vũ Quốc!"
"Còn có Thác Bạt Liệt của Thác Bạt Đế Tộc, Bộ Liên Hương của Bộ Liên thế gia, Thần Phi Lai Hạc của Phi Ưng Đế Tộc, Thiên Diện Hỏa Thần của Hỏa Thần Giáo... Nhiều siêu cấp thiên tài vậy!"
Những người này đều là những siêu cấp thiên tài cùng nổi danh với Bách Kiếm Đạo Tông, Công Tôn Dương.
Là những thiên tài thực sự thuộc hàng top đầu.
Được thế lực của mình xem là người nối nghiệp tương lai, mỗi một người đều có thực lực vượt cấp chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.
Mà ngay lúc này, lại có thêm một bóng người xuất hiện.
Đó là Công Tôn Dương, hắn lúc này không còn là linh thân, mà đến đây bằng chân thân.
"Ồ, đây chẳng phải Công Tôn công tử sao."
Vừa đến nơi này, Công Tôn Dương đã nghe thấy một giọng mỉa mai rót vào tai.
Người đối diện là Thác Bạt Liệt của Thác Bạt Đế Tộc.
"Sao vậy? Công Tôn công tử trông không vui. . . À phải, ta nghe nói linh thân của Công Tôn công tử bị thổ dân ở đây chém chết, cũng khó trách không vui."
Bạn cần đăng nhập để bình luận