Nữ Phụ Là Đại Lão [xuyên Nhanh]

Nữ Phụ Là Đại Lão [xuyên Nhanh] - Chương 66: Phạm tội trắc tả sư 5: Lần đầu trắc tả (1) (length: 7690)

Pháp y Lục Nam và những người khác dẫn đầu một bước lái xe đến hiện trường vụ án mạng, Lưu Đội ngồi trong xe cảnh sát chờ Vinh Minh.
Cổng lớn rất nhanh hiện ra bóng người, An Hoành Ngọc mặc đồng phục cảnh sát đội mũ lưỡi trai đẩy cửa đi tới, Vinh Minh vội vội vàng vàng đi theo sau nàng.
Lưu Đội dập tắt điếu thuốc trên tay, nhảy xuống xe cảnh sát, nhường chỗ cho Hoành Ngọc, để nàng lên trước xe cảnh sát, sau đó ném ánh mắt nghi hoặc về phía Vinh Minh: Chuyện gì xảy ra, cô nương này sao cũng đi theo đến đây?
Vinh Minh nhún vai: Mình theo tới.
Mặc dù có quy định chuyên ngành tội phạm học muốn cùng nhau đến hiện trường vụ án mạng, nhưng nàng hôm nay mới đi làm, nàng không đến hiện trường vụ án mạng mọi người có thể lý giải, ngược lại là An Hoành Ngọc nhanh nhẹn linh hoạt khiến người ta hơi ngạc nhiên.
Lưu Đội gật đầu, đối với nàng ấn tượng tốt hơn rồi.
Trước mặc kệ năng lực phán đoán thế nào, thái độ chuyên nghiệp này là đáng khẳng định.
"Lên xe đi." Lưu Đội vỗ vai Vinh Minh, hai người cùng lên xe cảnh sát.
Mấy người đều không câu nệ, tranh thủ lúc xe chạy đến công viên quanh hồ tùy ý mặc đồng phục cảnh sát bên ngoài quần áo, chỉnh lý lại cho ngay ngắn, xe rất nhanh đã đến hiện trường vụ án.
Đeo khẩu trang vào, Hoành Ngọc xuống xe.
Nơi nào cũng không thiếu đám người xem náo nhiệt, bên ngoài đường ranh giới có không ít người vây xem, tụm lại nói chuyện nhỏ.
"Chỗ này cách địa điểm phát hiện thi thể xa như vậy, cũng không biết có gì náo nhiệt hay ho." Vinh Minh nhún vai, than vãn một câu.
Vượt qua đường ranh giới, cảnh sát phụ trách khu vực này nhận ra Lưu Đội, hắn đi đến bên cạnh Lưu Đội, ánh mắt dừng lại một cái chớp mắt trên người Hoành Ngọc xa lạ, giới thiệu nói: "Thi thể ở trong rừng cây, là công nhân bảo vệ môi trường lúc đi vào phát hiện, chết rất thảm, bị đập vào gáy mất máu quá nhiều mà chết. Khuôn mặt xinh đẹp cũng đều bị đập nát bét, không biết là có thù hận lớn đến đâu."
Lưu Đội gật đầu, nhìn về phía Hoành Ngọc, "Đồng nghiệp khoa giám định pháp y đến trước chúng ta, cũng đang ở bên trong, ta đưa cô vào xem."
Lúc cảnh sát kia nói chuyện với Lưu Đội, Hoành Ngọc vừa nghe cuộc đối thoại của bọn họ vừa quan sát xung quanh.
Nghe Lưu Đội nói vậy, nàng gật đầu: "Làm phiền." Theo Lưu Đội đi vào bên trong.
Cảnh sát kéo Vinh Minh đi chậm lại phía sau, "Cô gái mới tới kia là ai vậy, nhìn lạ quá, Lưu Đội đối với cô ta ngược lại rất chiếu cố."
Ai mà không biết Lưu Đội tính tình tương đối lạnh lùng cứng nhắc, đối với những người không lọt mắt đều không thèm để ý.
Vậy mà đối với cô nương này không có vì ngày đầu tiên đi làm không đi theo, Lưu Đội đối với cô ta ấn tượng tuyệt đối rất tốt.
Nghĩ thì nghĩ vậy, Vinh Minh vẫn mở miệng giới thiệu: "Phạm cục đặc biệt mời về chuyên gia tội phạm học, nghe nói là từ BAU cướp được người, còn đoạt cái gì cái gì giải thưởng, tóm lại là rất lợi hại."
Hoành Ngọc đã đeo găng tay vào, đi thêm vài bước, liền thấy các đồng nghiệp mặc đồng phục cảnh sát khác, mùi máu tươi trong không khí càng thêm rõ ràng.
Đường đi ở đây có chút gồ ghề, Lưu Đội nhảy xuống một cái dốc nhỏ, nhìn lại, Hoành Ngọc dễ dàng đuổi kịp, động tác không hoảng không loạn, trông có vẻ như đã trải qua trận mạc, chứ không phải lần đầu đến xem xét hiện trường vụ án.
Lưu Đội lại không nhịn được ở trong lòng khen một câu.
Đến nơi phát hiện thi thể, pháp y của khoa giám định đang thu thập chứng cứ, Hoành Ngọc tiến lên hai bước, mới nhìn rõ toàn bộ thi thể.
Toàn thân trần truồng, trên người không thấy vết tích bị làm nhục nào, chắc không phải hiếp dâm giết người. Phía sau đầu có một vũng máu lớn, tất cả đều đã đông lại. Trên mặt có rất nhiều vết thương do vật cùn gây ra, khiến cho một khuôn mặt vốn rất xinh đẹp trở nên máu thịt be bét...
Pháp y Lục Nam trong cục nghe thấy tiếng bước chân bên cạnh, ngẩng đầu nhìn Hoành Ngọc một chút, "Có quen không?"
Hoành Ngọc bình tĩnh gật đầu.
Lục Nam hảo cảm với nàng cao hơn chút, tuổi mặc dù không lớn, nhưng biểu hiện rất chuyên nghiệp, "Đây là vụ người chết kiểu chết tương tự thứ hai, cô có chuẩn bị tâm lý đi."
Không ai biết hung thủ có còn tiếp tục giết người hay không, đối với loại án này, cấp trên đều sẽ yêu cầu bọn họ nhanh chóng phá án.
Hoành Ngọc xem xét vết máu ở hiện trường vụ án, "Đây không phải là hiện trường vụ án đầu tiên, nhìn độ đọng sương trên thi thể, chắc là bị chở đến đây vào khoảng ba bốn giờ sáng."
Nhưng khu vực xung quanh đây là khu phố cũ, thiết bị giám sát còn thiếu nghiêm trọng, chỉ cần hung thủ có ý thức tránh đi thiết bị giám sát, camera chắc chắn không thể quay được hình dáng của hắn ta.
Pháp y Lục Nam gật đầu, "Không sai, thi thể đã được bảo quản ở nhiệt độ thấp, lúc vận chuyển vết thương sau đầu đã cầm máu, thời gian tử vong cụ thể phải chờ về cục làm kiểm tra lá gan ấm."
Hoành Ngọc ngồi xổm xuống, tự mình xem xét vết thương sau đầu của thi thể —— người chết hẳn là bị đánh hai lần, lần thứ hai mới là vết thương trí mạng.
Do vậy có thể đoán được, hung thủ sức lực so với nam giới bình thường nhỏ hơn, nhưng so với nữ giới thông thường thì lớn hơn, nhưng không giống như người chuyên luyện tập sức mạnh, cũng là người thường xuyên rèn luyện thân thể.
Nơi này không phải hiện trường vụ án đầu tiên, hung thủ hẳn đã ra tay ở một nơi tương đối kín đáo, lúc nửa đêm mới mang thi thể đến đây, có thể là người quen gây án.
Mặt bị vật cùn cào xé, đây là một kiểu trút giận điển hình, có thể là xuất phát từ sự ghen ghét đối với dung mạo của người chết.
Lục Nam chờ nàng xem xét xong, mới gọi người đến chuyển thi thể đi.
Hoành Ngọc tiếp tục đi qua đi lại quan sát xung quanh hiện trường vụ án, thỉnh thoảng ánh mắt dừng lại trên thi thể, trong đầu không ngừng suy nghĩ kết luận, giữ lại một vài kết luận có khả năng, loại trừ những điều không thể xảy ra, dần dần ghép lại thành một kết luận sơ bộ.
Sau khi thi thể được đưa lên cáng cứu thương, mùi máu tanh càng đậm.
Bên cạnh Hoành Ngọc có một tấm vải trắng, nàng cầm tấm vải lên, nhẹ nhàng đắp lên thi thể, ánh mắt đột nhiên dừng lại trên ngón tay của thi thể.
—— mười ngón tay thon dài trắng nõn, da dẻ tinh tế, nhưng giữa lòng bàn tay có những vết chai lâu năm, trông như tay người luyện một loại nhạc cụ nào đó như dương cầm.
Trong lòng có một suy đoán hiện lên, nhưng đây là nạn nhân kiểu chết giống nhau thứ hai, Hoành Ngọc vẫn phải về cục xem hồ sơ vụ án của nạn nhân đầu tiên.
***
Sau khi khám nghiệm hiện trường xong, Hoành Ngọc cùng Lưu Đội, Vinh Minh cũng lên xe cảnh sát, trở về cục.
"Cô không sợ sao, lần đầu tiên tôi đến hiện trường vụ án đã nôn mấy lần." Vinh Minh hiếu kỳ hỏi.
Sau khi cởi bỏ khẩu trang Hoành Ngọc vẫn giữ vẻ bình tĩnh, không giống như là đang giả vờ.
Hoành Ngọc buông một câu trêu đùa: "Không đủ chuyên nghiệp, thì sao được Phạm cục đặc biệt mời về?"
Vinh Minh ngẫm lại, cũng đúng, hai mươi ba tuổi được mời đặc biệt a! Không thể dùng lẽ thường mà đối đãi!
Lưu Đội hỏi: "Sao rồi, có ý tưởng gì không?"
"Có một số ý tưởng, nhưng tôi muốn về cục xem hồ sơ vụ án của người chết đầu tiên, đợi thêm báo cáo khám nghiệm tử thi nữa."
Lưu Đội hừ lạnh, "Thủ đoạn hung ác như thế, là có oán hận sâu sắc đến mức nào chứ?"
Một cô gái trẻ đẹp, đến lúc chết mặt mày cũng không được toàn vẹn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận