Nữ Phụ Là Đại Lão [xuyên Nhanh]

Nữ Phụ Là Đại Lão [xuyên Nhanh] - Chương 109: Toàn tức cách mạng kỹ thuật 7: Biến đổi cùng rung chuyển sau đó, chính là rực rỡ hẳn lên. (1) (length: 7753)

Ký túc xá lắp camera giám sát, trong lúc Hoành Ngọc ra ngoài, hệ thống liên tục ngấm ngầm thông qua camera để theo dõi tình hình của Vưu Bác và Càng Tư Nguyên.
Những người thân sống chung sớm chiều rất dễ dàng phát hiện ra những điều bất thường ở Vưu Bác.
Ngay cả ba của Càng Tư Nguyên, người vốn ít giao tiếp với Vưu Bác trước đây, cũng nhận ra sự khác lạ ở hắn, huống chi là Càng Tư Nguyên, người luôn coi anh trai mình là mục tiêu để noi theo.
Vì sao tính tình anh trai mình lại thay đổi lớn đến vậy, hoàn toàn trở thành một người khác? Loại trừ hết các khả năng khác, điều còn lại chính là sự thật:
– Cái thân xác này vẫn là của anh trai mình, nhưng linh hồn bên trong đã không biết đổi thành yêu ma quỷ quái nào rồi.
Thật khó tin, không thể tưởng tượng nổi, thật hoang đường buồn cười.
Giờ phút này, Càng Tư Nguyên chỉ có tâm trạng như vậy.
Mặt Càng Tư Nguyên lúc trắng lúc xanh, miễn cưỡng kiềm chế cảm xúc của mình, "Về ký túc xá của ngươi nói chuyện đi."
Vưu Bác không nhịn được đáp: "Được." Rồi dẫn đầu bước đi trước.
Ký túc xá của hắn ở tầng ba, rất nhanh đã đến phòng. Vào đến ký túc xá, hệ thống cũng không thể tiếp tục theo dõi.
Nàng nghĩ một lát rồi trực tiếp xâm nhập điện thoại của Vưu Bác.
Chiếc điện thoại đặt trong túi của Vưu Bác, màn hình không biết từ lúc nào đã hiện lên trạng thái đang bận cuộc gọi.
Vào ký túc xá, Vưu Bác tùy tiện ngồi xuống ghế. Càng Tư Nguyên mím chặt môi không nói gì, ánh mắt liếc nhìn bàn, giường của Vưu Bác, mày nhẹ cau lại rồi càng lúc càng nhăn sâu hơn.
– Mặt bàn bừa bộn, sách giáo khoa và đồ dùng học tập lộn xộn chất đống một góc, nếu muốn tìm sách chỉ có thể từ từ tìm.
Đồ dùng văn phòng, mỹ phẩm dưỡng da, đồ rửa mặt bày la liệt, quần áo vắt trên ghế, trên giường, tất thì tùy ý vứt lung tung, bốc lên một mùi khó tả…
Nhưng anh trai cậu là người có chút bệnh sạch sẽ, sinh hoạt có quy tắc, luôn luôn giữ gìn mọi thứ ngăn nắp gọn gàng.
Ba của Càng Tư Nguyên thấy bàn bừa bộn thì bất đắc dĩ nói một câu, "Dạo này con làm sao vậy, ngay cả bàn cũng không chịu dọn dẹp cho tử tế." Rồi định tiến đến giúp Vưu Bác thu dọn bàn.
Nhưng vừa mới bước một bước, ba của Càng Tư Nguyên đã bị Càng Tư Nguyên kéo lại.
Càng Tư Nguyên nhìn Vưu Bác, từng chữ một nói, giọng đầy đau thương: "Rốt cuộc ngươi là ai? Anh trai ta đâu?"
*** Sau khi lên lớp một đoạn, Hoành Ngọc nghe hệ thống nói trong đầu: 【Số không, người nhà của Vưu Bác phát hiện hắn bị nhập, em trai của Vưu Bác muốn đưa Vưu Bác đi bệnh viện kiểm tra, tìm cách để Vưu Bác thật trở về. Tên ngựa giống không kiên nhẫn bị kéo đến đã nói thẳng với đối phương là Vưu Bác thật không thể quay lại được nữa】
【Hiện tại em trai của Vưu Bác và tên ngựa giống đang đánh nhau】
Rất nhanh, tiết học này đã kết thúc.
Nói đúng hơn, là viện trưởng nhận được một cuộc điện thoại, sắc mặt khó coi ra lệnh dừng tiết học này.
– Học sinh từng đạt học bổng loại nhất của trường lại đánh nhau với em trai ngay trong trường, ba lại còn bị vạ lây, chuyện này ở đâu cũng là một chuyện bê bối, khó trách viện trưởng lại có sắc mặt như vậy.
Khả năng hóng chuyện của sinh viên quả thực rất kinh người, chuyện này nhanh chóng bị đăng lên diễn đàn, tất cả mọi người trong khoa tài chính đều hóng hớt.
"Sốc, rốt cuộc Vưu Bác bị cái gì kích thích, giờ còn phát điên lên đánh nhau với em trai trong ký túc xá, nghe nói khi ba cậu ấy can ngăn còn bị ăn một đấm, khóe miệng tím bầm luôn rồi."
"Chắc chắn cậu ấy bị ai đó nhập vào rồi. Lúc trước còn cùng Hoành Ngọc mời bọn mình ăn cơm ở ký túc xá, lúc đó đâu có thấy là loại người này." Người nói chuyện là bạn cùng phòng của Hoành Ngọc.
"Giữa ban ngày ban mặt làm gì có ma quỷ, tỉnh lại đi, có mà Kiến Quốc thành tinh ấy."
Trong lúc mọi người đang bàn tán, thì Vưu Bác, Càng Tư Nguyên và ba của Càng Tư Nguyên đã bị mời đến phòng giáo vụ.
Trong phòng giáo vụ có camera giám sát, hệ thống đang tường thuật lại cảnh tượng cho Hoành Ngọc nghe.
Khi giáo viên phòng giáo vụ hỏi tại sao Vưu Bác và Càng Tư Nguyên lại đánh nhau, Càng Tư Nguyên chỉ nói Vưu Bác không tôn trọng ba mình, không hề nói chuyện Vưu Bác bị nhập.
Chuyện xuyên không này, trong tiểu thuyết thì thấy nhiều chứ ngoài đời thực mà nói ra thì có mà bị đưa lên thớt ngay lập tức.
Khi Càng Tư Nguyên nói chuyện, mặc dù rất hận người này xuyên vào thân xác anh trai cậu, hủy hoại con người tốt đẹp của anh mình, nhưng cũng vì tên ngựa giống này đang dùng thân xác đó, nên Càng Tư Nguyên vẫn không tiết lộ sự thật.
Ba của Càng Tư Nguyên ngồi ở một góc, khóe miệng vừa mới bôi thuốc xong. Ông đã biết Vưu Bác này không phải con trai mình, lúc này trên mặt tràn đầy nước mắt, dụi đi dụi lại, nhưng sao cũng không lau sạch hết được.
Càng Tư Nguyên không khóc, nhưng mắt cũng đỏ hoe, nhìn Vưu Bác với ánh mắt vô cùng bất thiện.
Mặt Vưu Bác bị đánh mấy quyền, chỉ cần động đậy hơi lớn một chút, cũng sẽ kéo đến vết thương ở khóe miệng. Hắn không để ý đến sắc mặt của ba con Càng Tư Nguyên, chỉ đang che miệng xuýt xoa hít khí lạnh.
Giáo viên phòng giáo vụ bưng cốc nước ấm cho ba của Càng Tư Nguyên, ông nhận lấy rồi cảm ơn, thuận miệng hỏi: "Thầy ơi, thầy có thể cho tôi biết tình hình gần đây của cháu ở trường như thế nào không?"
Giáo viên phòng giáo vụ tỏ vẻ hơi xấu hổ, thầy giáo cũng không tiện nói xấu học sinh của mình, đành phải khéo léo chỉ đường lên diễn đàn trường, nói rằng lên đó tìm là thấy hết.
Tạt nước bẩn vào bạn gái cũ, bắt cá hai tay, vay tiền không trả, đánh cược với người khác một trăm ngàn…
Càng xem, ba và Càng Tư Nguyên sắc mặt càng thêm khó coi.
Bỗng nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, ba của Càng Tư Nguyên xông tới, túm lấy cổ áo của Vưu Bác, muốn giáng cho hắn một cái tát, nhưng bàn tay khựng giữa không trung rồi bất lực rũ xuống.
Ba của Càng Tư Nguyên ánh mắt đầy đau thương, buông cổ áo của Vưu Bác ra, "Từ hôm nay trở đi chúng ta không còn quan hệ gì nữa, số tiền nợ trước kia là mượn danh Bác Nhi, bạn bè trong trường cũng là nể nhân phẩm của Bác Nhi mới đồng ý cho vay, cho nên số tiền đó ta sẽ giúp con trả hết. Nhưng chỉ thế thôi, nếu con có chút lương tâm thì về sau đừng có dùng thân thể này làm những chuyện bại hoại nhân phẩm nữa."
Giáo viên phòng giáo vụ không hiểu chuyện gì nghe những lời ba của Càng Tư Nguyên nói mà thấy hơi kỳ quái.
Vưu Bác nghe ba của Càng Tư Nguyên nói vậy thì vô ý thức có chút hoảng hốt.
Điều khiến Vưu Bác kinh hoàng hơn nữa là ở phía sau.
Hệ thống đầu tư vốn dĩ mất tích bỗng nhiên xông ra, trong đầu Vưu Bác tức giận nói: 【Ngươi điên rồi hả, ngươi thật sự làm người ta xa lánh như vậy thì còn ai dám ủng hộ ngươi, đem khí vận cho ngươi nữa! Tuyệt đối đừng để ông ta tuyệt giao với ngươi!】
Hệ thống đầu tư vốn luôn ôn hòa, lúc này giọng lại trở nên the thé khó nghe, Vưu Bác chỉ cảm thấy màng nhĩ của mình bị chấn động đau nhức.
Không đợi hắn có phản ứng gì, ba của Càng Tư Nguyên đã quay sang nhìn giáo viên phòng giáo vụ, "Thưa thầy, thật là làm phiền các thầy quá rồi, với những hành vi của nó thì nên xử phạt thế nào cứ xử phạt đi ạ, chúng tôi xin phép không làm mất thời gian của các thầy nữa." Rồi dẫn Càng Tư Nguyên rời đi.
"Cha, cha, cha mẹ không thể cứ vậy mà bỏ đi được, không thể không nhận con trai con là con của cha mẹ chứ!" Vưu Bác bất chấp sĩ diện, gào toáng lên.
Vừa dứt lời, ba của Càng Tư Nguyên và Càng Tư Nguyên phía trước liền run rẩy một hồi. Càng Tư Nguyên đột ngột xoay người lại, một tay nắm chặt thành đấm, ánh mắt đáng sợ nhìn thẳng vào người Vưu Bác…
Bạn cần đăng nhập để bình luận