Hogwarts: Huyết Mạch Vu Sư

Chương 90: Về nhà cùng Hẻm Knockturn

**Chương 90: Về nhà và Hẻm Knockturn**
"Ron, bên này!"
Chen chúc giữa đám đông, Ivan thấy một người đang vẫy tay về phía bọn họ, đó là một người đàn ông trung niên tóc đỏ, dáng vẻ phúc hậu. Ivan còn thấy hắn gật đầu thân thiện với mình.
Bên cạnh người đàn ông trung niên tóc đỏ là một người phụ nữ hơi mập mạp, bà ta đang chống nạnh, giận dữ mắng mỏ hai anh em George và Fred. Hai người này ủ rũ như sương đánh cà, không dám hé nửa lời.
Ivan lập tức hiểu ra, họ chắc chắn là vợ chồng Weasley, còn George và Fred bị mắng có lẽ là do vụ thi lịch sử ma pháp bị bại lộ.
"Ba mình gọi rồi, mình phải đi trước đây. Rảnh thì tới nhà mình chơi, mình sẽ gửi thư cho các cậu trong kỳ nghỉ." Ron vừa nói vừa đẩy hành lý của mình vào đám đông.
Vì ở đây quá chật chội, Ivan không tiện đến làm quen. Hơn nữa, cậu còn không biết liệu đối phương có ghét mình sau khi biết mình là con của hắc phù thủy không.
Sau đó, Harry nhanh chóng bị dượng Dursley lôi đi. Ông ta thậm chí không muốn ở lại thêm một giây, mặt mày cau có, hoàn toàn không thèm để ý đến đám Ivan.
Ngược lại, cha của Hermione, ông Granger, rất dễ gần, Ivan đáp lễ và trò chuyện với ông ấy vài câu.
Phần lớn các phù thủy nhỏ đã được người nhà đón đi, biển người cũng vơi đi nhiều. Ivan cố gắng tìm kiếm bóng dáng mẹ Aishia trong trí nhớ của mình giữa đám đông, chợt nhận ra có người đặt tay lên vai mình.
Ivan đã nắm chặt cây đũa phép giấu trong tay áo, nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị ôm vào lòng.
Một mùi hương Lavender quen thuộc từ phía sau truyền đến, Ivan thả lỏng cảnh giác, trong ký ức của cậu, đây là mùi nước hoa mẹ hay dùng.
Đúng như dự đoán, ngay sau đó, giọng nói trầm ấm, dễ chịu đặc trưng của Aishia vang lên bên tai.
"Một năm không gặp, con trai có vẻ cao lớn hơn nhiều, cũng đáng yêu hơn nữa. Những ngày qua có nhớ mẹ không?"
"Đương nhiên... nhớ!" Ivan bất đắc dĩ nói dối.
Quay đầu lại, trước mặt là một nữ phù thủy xinh đẹp, mặc một bộ áo chùng phù thủy màu xanh đậm, được cắt may tỉ mỉ, vừa giữ được nét cổ điển, vừa tôn lên vóc dáng, trông rất quyến rũ, hoàn toàn không ai nghĩ rằng bà đã hơn ba mươi tuổi.
Ivan không quen với việc tiếp xúc thân mật như vậy với một người phụ nữ xinh đẹp mà xa lạ, dù cho đối phương trên danh nghĩa là mẹ của mình...
"Nhớ ư? Vậy tại sao không chủ động gửi dù chỉ một lá thư về?" Nụ cười trên khóe miệng Aishia tắt lịm, bà tức giận dùng ngón trỏ gõ nhẹ lên đầu Ivan, giọng điệu vô cùng bất mãn.
Ivan ấp úng tìm lý do, ánh mắt vô tình liếc qua con cú mèo tuyết trắng trong lồng tre, chợt nảy ra một ý, cậu thề thốt nói:
"Con có gửi mà, chắc là Marka tìm nhầm địa chỉ giữa đường thôi!"
"Mẹ biết đấy, con mới mua nó khi vừa khai giảng, vì thế Marka có lẽ còn chưa quen đường về nhà..." Ivan nhanh chóng đổ hết tội cho Marka. Con cú tội nghiệp đang ngoan ngoãn đợi trong lồng, vô tội nhìn cậu.
"Thật sao?" Aishia không phản bác, chỉ mỉm cười dịu dàng nhìn cậu.
Ivan nuốt nước bọt, cảm thấy không khí xung quanh có chút lạnh lẽo.
Aishia không vạch trần lời nói dối của Ivan, mà nhìn về phía con cú mèo trong lồng, khẽ cười nói:
"Hôm qua mẹ vừa học được một món mới, gọi là canh hầm cú mèo, hay là tối nay chúng ta ăn món này nhé?"
Canh hầm cú mèo?
Khóe miệng Ivan giật giật, không cần tàn nhẫn vậy chứ?
"Nhưng con nghe giáo sư McGonagall nói cú mèo là bạn tốt nhất của phù thủy, không phù thủy nào lại làm hại cú mèo cả..." Ivan cố gắng thuyết phục.
"Thật sao? Bộ Pháp Thuật đâu có cấm nấu canh cú mèo..." Aishia thản nhiên đáp lại, rồi kéo tay Ivan ra khỏi nhà ga.
"Cho dù có quy định, chẳng lẽ mẹ sẽ nghe theo Bộ Pháp Thuật chắc?"
Ivan nghĩ thầm, nhưng vẫn cố gắng nói tốt cho Marka, cuối cùng cũng khiến Aishia từ bỏ ý định...
Nguyên nhân rất đơn giản, đổi một con thú cưng khác sẽ tốn không ít tiền...
Hai người cùng nhau tiến về phía trước, Ivan đã cởi bộ áo chùng phù thủy từ lúc ở nhà ga, bây giờ cậu mặc quần áo thường màu xanh lam, giống như những người đi đường Muggle khác, dễ dàng hòa nhập vào đám đông.
Nhưng Aishia thì hoàn toàn ngược lại, khí chất đặc biệt, khuôn mặt xinh đẹp kết hợp với bộ áo chùng phù thủy kỳ lạ khiến những người đi đường liên tục chú ý. Bà không hề bận tâm, cứ thế đi thẳng phía trước.
Ra khỏi nhà ga, người đi đường ngày càng đông, đi dọc theo con phố thương mại lớn, Ivan ngước mắt liền thấy một quán bar nhỏ hẹp, dơ bẩn. Trông nó vừa tối tăm vừa cũ nát, hoàn toàn không hợp với mấy cửa hàng quần áo và đĩa nhạc trang trí lộng lẫy bên cạnh.
Thực tế là như vậy, nơi này dường như có một vật cản vô hình. Ivan tận mắt chứng kiến một người phụ nữ muốn đi thẳng về phía trước, nhưng lại cứ đi vòng vèo, mà bản thân bà ta lại không hề hay biết.
Đây chính là bùa trục xuất Muggle sao?
Ivan nhìn cảnh tượng kỳ diệu này, có chút muốn tìm hiểu nguyên lý hoạt động của nó, nhưng rõ ràng bây giờ không phải lúc.
Aishia lúc này đã dẫn cậu vào quán rượu Cái Vạc Lủng,
Quán bar Cái Vạc Lủng là một trong những điểm tụ họp quan trọng giữa giới phù thủy và thế giới thực, lúc nào cũng tấp nập khách khứa. Trên quầy bar cổ điển, ông chủ Tom ngoài bảy mươi tuổi đang nhàn nhã trò chuyện với một bà phù thủy già có tướng mạo kỳ dị.
Phía dưới, hai người phù thủy (một nam một nữ) đang ngồi bên bàn nói chuyện thì thầm, vài gã say xỉn uống bia bơ, thậm chí còn huýt sáo với Aishia, nhưng không dám quá trớn mà đến gần bà.
"Tôi muốn dùng một ít bột Floo và lò sưởi!" Aishia hoàn toàn phớt lờ mấy gã say kia. Sắc mặt bà có vẻ rất âm trầm, không còn vẻ nhẹ nhàng như khi ở trước mặt Ivan. Bà ném vội một đồng Knuts lên quầy, nói bằng giọng cứng rắn.
"Kiểu biểu hiện này thật khó ưa, nhưng đôi khi nó thực sự có thể giảm bớt rất nhiều rắc rối không cần thiết..."
"Đương nhiên, tùy ý ngài..." Ông chủ quán bar là một người rất dễ chịu. Sau khi nhận tiền, ông còn nhắc nhở hai người rằng bột Floo được đặt trong hộp trên lò sưởi.
"Con đi vào đi, sau khi đến nơi thì đừng lộn xộn. Nhớ kỹ, Hẻm Knockturn!" Aishia nắm lấy một nhúm bột Floo đưa cho Ivan.
Ivan có chút kỳ lạ vì sao không trực tiếp truyền tống đến nhà, nhưng cậu vẫn vung bột Floo, những đốm sáng huỳnh quang bùng lên trong lò sưởi do ma lực thiêu đốt.
"Hẻm Knockturn!" Ivan lên tiếng nói.
Ngọn lửa màu xanh lam bùng lên, Ivan mơ hồ cảm thấy thân thể có chút nóng rực, nhưng cảm giác này không giống như bị lửa đốt.
Sau đó là một trận chuyển đổi không gian, thân thể phảng phất bị cuốn vào trong trục lăn, nhanh chóng xoay tròn, khiến Ivan hoa mắt chóng mặt một hồi lâu, không thể mở to mắt để nhìn rõ toàn bộ quá trình dịch chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận