Hogwarts: Huyết Mạch Vu Sư

Chương 198: Ngươi học Animagi chính là dùng để làm cái này?

Chương 198: Ngươi học Animagi chính là dùng để làm cái này?
Vấn đề khiến George và Fred đau đầu, nhưng không làm khó được Ivan. Nhớ lại các tỷ lệ cược mà Muggle thường dùng trong cá độ bóng đá, Ivan liền lên tiếng.
"Thực ra, ngoài việc thiết lập tỷ lệ cược thắng thua cho mỗi trận đấu, các ngươi còn có thể đặt thêm các loại tỷ lệ khác, ví dụ như ai bắt được trái Golden Snitch, đội thắng ghi được bao nhiêu bàn, hoặc tỷ số chênh lệch giữa hai đội là bao nhiêu..."
Đương nhiên, Ivan không rõ chi tiết cách thực hiện, kiến thức của cậu về Quidditch chỉ dừng lại ở việc nắm rõ luật chơi.
"Đúng vậy, sao chúng ta không nghĩ ra nhỉ?" George vỗ đầu, mừng rỡ nói, rồi như chợt nghĩ ra điều gì, tiếp tục, "Chúng ta còn có thể bảo Wood chuyển ngươi đến vị trí truy thủ, để khống chế số bàn thắng, như vậy sẽ không sơ hở!"
Ivan tròn mắt, các ngươi xem ta là thần chắc? Còn có thể khống chế số bàn thắng? Thủ môn đối phương đâu phải người mù, cậu có ném chuẩn đến mấy cũng có thể bị cản lại chứ.
Rõ ràng George và Fred đặt kỳ vọng lớn vào cậu. Sau khi thu thập xong "căn cứ bí mật", họ kéo Ivan đi tìm Wood.
Ivan lắc đầu, không nói gì thêm. Cậu đoán Wood chắc chắn không đồng ý. Dù sao đội Gryffindor đã luyện tập chiến thuật này hơn một tuần, không thể thay đổi vào phút chót.
Nhưng điều khiến Ivan bất ngờ là Wood chỉ hơi suy nghĩ rồi gật đầu.
"Cũng được, lũ Slytherin chắc chắn nghĩ cậu sẽ là người ném bóng, rồi cứ thế mà luyện tập, đến lúc đó sẽ đánh cho chúng một đòn bất ngờ." Wood nói, khiến Ivan ngạc nhiên.
"Vậy chiến thuật trước giờ luyện coi như bỏ à?" Harry bực bội nói, mấy ngày qua cậu làm bia tập ném không ít lần.
"Luyện tập trước giờ không hề lãng phí, chúng ta hoàn toàn có thể chuẩn bị hai bộ chiến thuật để ứng phó với các tình huống khác nhau..." Wood chậm rãi nói, ý tưởng này vốn đã có trong đầu cậu từ trước. Kỹ thuật ném bóng kỳ diệu của Ivan dùng để ghi bàn mới là lựa chọn tối ưu...
Dù sao trong Quidditch, đội nào thắng nhiều trận nhất không phải là đội vô địch. Mà là đội có tổng điểm cao nhất sau mỗi trận Quidditch! Thế nên mỗi bàn thắng đều rất quan trọng, bắt được Golden Snitch chỉ kết thúc trận đấu và được thêm 150 điểm.
Ivan không quan tâm việc mình chơi ở vị trí truy thủ hay người ném bóng, nhưng vẫn có một thắc mắc.
"Nếu ta làm truy thủ, Fred không phải sẽ lên sân sao?" Ivan hỏi.
"Sao? Fred, cậu không lên sân được à?" Wood nghe ra ý tứ của Ivan, quay sang Fred.
"Đúng vậy, gần đây người ta không khỏe lắm, chắc không chơi bóng được." Fred ôm bụng, ra vẻ yếu ớt, đồng thời trừng mắt Ivan, ra hiệu cậu đừng vạch trần mình.
"Hay là để Ivan đổi vị trí với Alicia thì tốt hơn." George cũng lên tiếng giúp, cố che Fred.
Fred nhân cơ hội lén quay đi, làm gì đó. Đến khi quay lại, máu mũi đã chảy ròng ròng.
"Chắc mấy hôm nay ta phải đến gặp bà Pomfrey xem sao, không biết thân thể còn cứu được không..." Fred cố dùng hai ngón tay bịt mũi, nhưng máu vẫn phun ra từ kẽ tay, không ngừng lại được.
Khóe miệng Ivan giật giật.
Wood cạn lời trước cảnh này. Dù không biết vì sao Fred lại chảy máu mũi nhiều như vậy, nhưng cậu không ngốc, đương nhiên nhận ra có vấn đề.
"Đây là hiệu quả của kẹo trốn học nhanh sao? Thú vị đấy!" Angelina cười hì hì.
"Sao cậu biết kẹo trốn học nhanh?" Fred sững sờ, máu mũi đầy tay.
"Không phải các cậu phát tờ rơi quảng cáo sao?" Angelina lấy một tờ rơi từ trong túi ra, huơ trước mặt Fred.
Fred ngơ ngác nhìn George, George ngại ngùng gật đầu, thừa nhận đó là tờ rơi mình phát mấy hôm trước.
Fred nuốt nước bọt, nhìn sắc mặt tối sầm của Wood, cảm thấy mình sắp "toang".
Đúng lúc Wood sắp nổi giận, Ivan lên tiếng hòa giải: "Đội trưởng Wood, Fred dạo này thực sự có việc bận, dù cậu giữ cậu ấy lại, cậu ấy cũng không có tâm trí luyện tập đâu."
"Đội trưởng, em và Angelina không muốn bị thay ra đâu, cứ để Fred ngồi ngoài đi." Alicia nói đỡ.
Các thành viên còn lại cũng khuyên vài câu.
George và Fred rất được yêu quý trong đội Gryffindor.
Cuối cùng, Wood đành thỏa hiệp, để Fred làm dự bị, khi cần thì vào sân.
"Thôi được rồi, mau đến đây tập luyện cho tôi, không biết còn mấy tuần nữa là đến trận đấu đầu tiên sao?" Wood hét lên với mọi người.
***
Thời gian trôi nhanh trong bận rộn. Thoáng chốc đã giữa tháng mười.
Ngoài giờ học và luyện Quidditch, Ivan dành hết thời gian còn lại trong thư viện.
Nhưng sau khi đọc rất nhiều tài liệu và lật tung cả cuốn "Tuyển tập văn tự cổ đại", Ivan vẫn không tìm thấy ý nghĩa của chuỗi ký tự kia.
"Vậy rốt cuộc chúng là cái gì?" Trong lớp biến hình buổi chiều, Ivan vẽ thử một ký tự đơn giản lên sổ tay, nhức đầu lẩm bẩm.
Ngồi bên cạnh, Harry tò mò nhìn sang. Ánh mắt cậu lướt qua ký tự Ivan vừa viết, đột nhiên khựng lại. Trong mắt cậu, ký tự đó như đang sống dậy...
"Hết giờ!"
Giọng giáo sư McGonagall từ trên bục giảng cắt ngang dòng suy nghĩ của Harry. Ivan cũng vừa xóa ký tự vừa viết, thu dọn sách vở chuẩn bị rời đi.
"Hals, em ở lại một lát!" Giáo sư McGonagall gọi.
Ivan hơi ngạc nhiên, nhưng nghĩ rằng giáo sư McGonagall có lẽ muốn hỏi về tiến độ học Animagi của mình, cậu dừng bước.
Chờ các học sinh trong lớp lục tục ra hết, Ivan nhanh chóng bước lên phía trước.
Sắc mặt giáo sư McGonagall có vẻ rất nghiêm trọng. Bà không đợi Ivan mở lời, đã nói trước:
"Hals, mấy hôm trước ta nghe nói có một con cú mèo kỳ lạ gây ra náo động không nhỏ trong phòng ngủ của nữ sinh Hufflepuff, thậm chí còn trò chuyện rất vui vẻ với một nữ sinh Ravenclaw..."
Ivan giật mình. Cậu không ngờ việc mình thăm dò bằng hình dạng Animagi lại gây ra tiếng vang lớn đến mức lọt đến tai giáo sư McGonagall.
Nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ. Phòng sinh hoạt chung của Hufflepuff thực sự quá khó vào. Ivan đành phải dùng một chút thủ đoạn đặc biệt, dùng hình dạng Animagi "bán manh" một nữ sinh năm nhất, ôm cậu vào phòng sinh hoạt chung của Hufflepuff.
Vốn dĩ mọi chuyện tiến triển thuận lợi, ai ngờ cô bé Hufflepuff lại nảy ra ý định nhất định phải nhốt cậu trong lồng để nuôi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận