Hogwarts: Huyết Mạch Vu Sư

Chương 149: Tiến vào ma pháp bộ

Chương 149: Tiến vào Bộ Pháp Thuật
Một lát sau, không gian gợn sóng lăn tăn, hai bóng người, một lớn một nhỏ, đột ngột xuất hiện trên khoảng đất trống.
Định thần lại, Ivan theo bản năng nhìn xung quanh, phát hiện nơi này không phải Bộ Pháp Thuật như cậu hình dung, mà là một con hẻm nhỏ hẹp dài.
"Vì sao chúng ta không độn thổ trực tiếp tới Bộ Pháp Thuật?" Ivan tò mò hỏi.
"Trừ phi được cho phép, hoặc có việc quan trọng, nếu không không ai được tùy tiện dùng Huyễn Ảnh Di Hình để dịch chuyển tới Bộ Pháp Thuật. Ngay cả khi đến làm việc, người ta cũng phải đi đường vòng." Doug vỗ vai Ivan, giải thích.
Ivan gật đầu, cũng đúng, nếu ai làm việc cũng dùng Huyễn Ảnh Di Hình bay tới bay lui trong Bộ Pháp Thuật, nơi đó chắc chắn sẽ loạn tung bét.
Quan trọng hơn, việc đó sẽ làm mất đi vẻ uy nghiêm của Bộ Pháp Thuật!
"Đi theo ta, lối vào Bộ Pháp Thuật ngay phía trước. Trên đường có thể đông người, chúng ta nên ăn mặc như Muggle."
Doug cất đũa phép, chỉnh trang lại quần áo, nhắc nhở rồi dẫn đầu bước đi.
Ăn mặc như Muggle? Ngươi biết Muggle thường mặc gì không?
Ivan thầm nhủ trong bụng, nhưng vẫn nhanh chân đuổi kịp. Ra khỏi hẻm nhỏ, cậu mới thấy mình đang ở trên một con phố sầm uất.
Dòng người như nước chảy, phần lớn là những người mặc âu phục, đi giày da, xách cặp táp, vẻ mặt vội vã, không dừng chân lâu.
Doug dẫn Ivan hòa vào dòng người. Dù trang phục của cả hai có khác biệt, vẫn thu hút sự chú ý của nhiều người.
Vậy mà Doug vẫn cứ tin mình đã ngụy trang ổn, thỉnh thoảng kể cho Ivan những chuyện thường thức về Muggle mà hắn nghe được ở đâu đó. Chỉ tiếc, Ivan nghe toàn chuyện từ thời xa xưa.
Doug càng kể càng hăng, còn muốn biểu diễn cách dùng máy móc Muggle ở mấy quầy hàng ven đường. Nhưng khi hắn bỏ một đồng Sickle vào, chẳng có gì xảy ra, máy móc còn nhè cả Sickle ra.
"Chết tiệt, máy móc Muggle không nhận Sickle hay đồng Knut." Doug vò đầu lẩm bẩm, chợt nhớ ra mình quên đổi tiền Muggle ở Gringotts.
Đi một hồi, hai người tới một con phố cổ kính. Tường vách loang lổ những hình vẽ bậy, hai bên đường chỉ có vài cửa hàng và một quán rượu nhỏ đang mở cửa, trông tiêu điều.
Vì vậy, ở đây rất ít người qua lại. Thỉnh thoảng mới có một chiếc ô tô hú còi chạy ngang.
Phía trước là một bốt điện thoại màu đỏ. Nó trông cũ kỹ, rách nát, sơn bong tróc gần hết.
Doug chẳng để ý, bước thẳng vào, tiện tay kéo Ivan vào theo. Cái bốt điện thoại nhỏ hẹp chốc lát trở nên chật chội.
"Đây là bốt điện thoại Muggle. Nghe nói Muggle dùng nó để liên lạc đường dài, giống như công năng 'co duỗi tai' của ngươi vậy. Sao? Ngạc nhiên chưa? Lúc mới biết, ta cũng thấy khó tin đấy..."
Doug hắng giọng, khoe khoang kiến thức Muggle của mình, vẻ mặt đắc ý.
Ivan chỉ biết trợn mắt. Cái bốt điện thoại thôi mà, kiếp trước cậu dùng đầy. Giờ Muggle có cả di động rồi kia.
Doug vừa giảng giải, vừa nhấc ống nghe, bấm dãy số 62442, rồi đứng chờ trong bốt.
Chẳng bao lâu, Ivan nghe thấy một giọng nói vang lên bên tai. Tiếng nghe rất gần, mà cậu chẳng thấy bóng ai.
"Chào mừng đến Bộ Pháp Thuật. Xin cho biết quý danh và mục đích đến."
Giọng nữ lạnh lùng. Ivan thầm nhủ, nhân viên lễ tân Bộ Pháp Thuật có thái độ phục vụ kém quá, lẽ ra phải nhiệt tình chào đón chứ?
Doug thì quen rồi, chẳng thấy gì lạ, cất tiếng:
"Ta là Doug, đây là Ivan Hals, người nghiên cứu chế tạo độc dược lang độc. Chúng ta muốn tới phòng độc quyền, ta tin là có người đã báo trước với cô rồi!"
Doug dứt lời, nhân viên lễ tân có vẻ ngạc nhiên, ngập ngừng một lát mới nói tiếp:
"Chào ngài, xin giữ cẩn thận huy hiệu, cài lên áo."
Keng...
Một chiếc huy hiệu bạc nhỏ nhắn rơi ra từ khe trả tiền của bốt điện thoại. Ivan đón lấy, xem qua, thấy rõ dòng chữ "Ivan Hals, đơn xin độc quyền".
Ivan làm theo lời, cài huy hiệu lên ngực, liền nghe nhân viên lễ tân nói tiếp:
"Khách của Bộ Pháp Thuật, trạm kiểm soát an ninh ở cuối sảnh chính. Ngài cần đến đó kiểm tra và đăng ký đũa phép."
Vừa dứt lời, Ivan cảm thấy bốt điện thoại đột ngột chìm xuống, y như đi thang máy, êm ru trượt xuống lòng đất.
Qua lớp kính của bốt, Ivan thấy rõ họ đang đi xuống sâu dưới lòng đất. Từng lớp nham thạch lướt qua trước mắt, tốc độ dường như càng lúc càng nhanh, xung quanh vang lên tiếng ma sát khe khẽ, khiến Ivan lo lắng thang máy phép thuật này có thể gặp sự cố.
May mà cuối cùng mọi chuyện đều ổn thỏa. Bốt điện thoại dừng lại, cánh cửa đóng chặt tự động mở ra, rồi đóng lại sau khi Ivan và Doug bước ra.
Ivan ngắm nghía cái bốt điện thoại biến mất, rồi mới quay đầu nhìn phía trước, và phát hiện họ đang ở một bên của một phòng khách rộng lớn.
Nơi này là mặt tiền của Bộ Pháp Thuật, được trang hoàng lộng lẫy. Trên sàn lát gỗ sẫm màu bóng loáng, có thể soi rõ hình người. Trên trần nhà chạm trổ hình chim công xanh và vô số hoa văn vàng, liên tục biến đổi, sống động.
Dọc theo các bức tường là những lò sưởi mạ vàng. Thỉnh thoảng, người ta thấy các phù thủy vung ánh lửa khi ra vào bằng lò sưởi.
Giữa phòng là một đài phun nước, trông như một cái hồ nhỏ, trên đó dựng những tượng vàng rực rỡ.
Cao lớn nhất là một nam phù thủy giơ cao đũa phép. Bên cạnh là tượng nữ phù thủy uyển chuyển, tượng Nhân mã, yêu tinh, gia tinh... như chúng tinh củng nguyệt, sùng bái nhìn nam phù thủy ở trung tâm.
Ivan vừa đi vừa ngắm nghía xung quanh.
Kiếp trước, cậu đã hình dung Bộ Pháp Thuật trong đầu, cũng từng thấy cảnh tượng tương tự trên truyền hình. Nhưng chỉ khi tận mắt chứng kiến, cậu mới kinh ngạc nhận ra ma pháp có thể kết hợp hoàn mỹ với kiến trúc nghệ thuật đến vậy.
"Được rồi, đừng ngắm nữa, chúng ta còn có việc phải làm."
Doug cắt ngang dòng suy nghĩ của Ivan, dẫn cậu qua trạm kiểm tra đũa phép rồi ấn vài lần vào thang máy...
Bạn cần đăng nhập để bình luận