Hogwarts: Huyết Mạch Vu Sư

Chương 272: Có người nói cái kia 1 ngày, các Thần Sáng đều dọa sợ

**Chương 272: Có người nói cái ngày hôm đó, các Thần Sáng đều dọa sợ**
Ngày thứ hai, khi bình minh còn chưa ló dạng, Sirius đang cuộn tròn trong góc để nghỉ ngơi liền bị những tiếng động nhỏ đánh thức. Hắn giật mình bật dậy, tay phải theo phản xạ có điều kiện vớ lấy cây đũa phép, nhưng chẳng chạm được gì.
Một lúc sau, Sirius mới nhớ ra mình đang ở đâu, lúc này hắn mới thả lỏng cảnh giác.
Ở bên cạnh, Ivan đang dọn dẹp tàn dư của mẻ độc dược chế luyện thất bại tối qua. Dù trình độ luyện độc dược của Ivan đã đạt cấp năm, việc luyện chế độc dược 'nôn thật dược' khó nhằn này vẫn khiến cậu thất bại vài lần trước khi thành công.
"Ngươi dậy sớm vậy?" Sirius tỏ vẻ bất ngờ, rồi nhớ ra điều gì đó, nhíu mày nói: "Hay là ngươi thức cả đêm không ngủ?"
Ivan hoàn toàn phớt lờ hắn.
Với Ivan bây giờ, đây không phải là lúc để nghỉ ngơi, từng giây từng phút đều vô cùng quý giá.
Cậu đã nghĩ ra một cách để tái hiện lại cảnh tượng ngày hôm đó.
Lần này, khi dụ dỗ những kẻ thăm dò đó xuất hiện, cậu cũng dự định bắt chúng để làm một cuộc thí nghiệm.
Sự im lặng của Ivan khiến Sirius rất bất mãn, hắn lại mở miệng nói:
"Nghe này, nhóc con, giờ này ngươi nên đi ngủ, rồi đưa cây đũa phép cho ta. Ngươi muốn đối phó ai, muốn làm những gì, ta có thể giúp ngươi xử lý. Giết chóc không phải là việc mà phù thủy nhỏ tuổi như ngươi nên làm, sao ngươi cứ phải tự mình mạo hiểm!"
Sirius nói rất nghiêm túc. Sau khi trốn khỏi Azkaban, tuy rằng hắn vội vàng tìm kiếm tung tích của Peter, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ khoanh tay đứng nhìn con trai của chiến hữu năm xưa gặp rắc rối mà liều mạng.
Thực tế, Sirius cũng không muốn nhìn thấy một đứa trẻ lớn như Ivan phải đối mặt với những hắc phù thủy nguy hiểm, thà rằng chậm trễ một chút còn hơn...
Ivan liếc nhìn hắn, ánh mắt tràn đầy vẻ không tin tưởng, ý tứ rất rõ ràng...
Chỉ bằng ngươi? Tỉnh lại đi...
Sirius đọc được ý tứ trong ánh mắt của Ivan, hắn cảm thấy mình hoàn toàn bị coi thường. Hắn là một phù thủy dày dạn kinh nghiệm, đã giải quyết vô số hắc phù thủy.
Trong Hội Phượng Hoàng, lực chiến đấu của hắn dù không xếp thứ nhất cũng thuộc hàng đầu.
Sirius cho rằng việc hắn dễ dàng bị bắt trước đây chủ yếu là do trong tay không có đũa phép.
Lời nói tiếp theo của Ivan đã đập tan lòng tự tin của Sirius.
"Ngươi có thể giải quyết bao nhiêu hắc phù thủy một lúc? Ba tên? Năm tên? Mười tên? Lỡ như chúng có đến mấy chục người thì sao? Ngươi lấy gì để đối phó bọn chúng?" Ivan hỏi ngược lại.
Sirius nhất thời á khẩu không trả lời được. Hắn không ngờ rằng số lượng kẻ địch có thể phải đối mặt lại lớn đến vậy. Hắn đã rất vất vả khi đối mặt với ba, năm hắc phù thủy cùng lúc, thậm chí còn có nguy cơ thất bại.
Nếu nhiều hơn nữa, hắn sẽ nghiêng về việc tạm thời tránh né...
"Thật sự có nhiều kẻ địch như vậy?" Sirius lắp bắp hỏi. Toàn bộ Thần Sáng tại chức của Bộ Pháp Thuật cũng chỉ có hơn một trăm người, trước đó hắn còn tưởng rằng đối thủ chỉ là một hắc phù thủy mạnh mẽ nào đó.
"Ngươi tốt nhất nên chuẩn bị sẵn sàng cho điều đó!" Ivan cũng không rõ sẽ gặp phải tình huống gì tiếp theo, nhưng không muốn Sirius quá bất cẩn.
Sirius nhận ra Ivan không hề đùa, liền không cố khuyên nhủ nữa, mà tỉ mỉ hỏi han về kế hoạch tiếp theo của Ivan.
Ivan không giấu giếm gì, kể lại kế hoạch dụ dỗ của mình, rồi lấy ra mười cây đũa phép đã đoạt được, để Sirius chọn một cây thích hợp.
Những cây đũa phép này đều là cậu lấy được từ những phù thủy áo đen tấn công cửa hàng phép thuật.
Đáng nói là, không hiểu vì sao, cậu không tìm thấy đũa phép của Aishia ở hiện trường.
Trong lúc Sirius đang chọn đũa phép, Ivan uống xong thuốc đa dịch. Mùi vị này thật khó chịu, giống như món canh đặc quá hạn.
Chỉ trong chốc lát, thân hình Ivan không ngừng kéo dài biến đổi. Khi nhìn vào tấm gương, cậu phát hiện mình đã trở nên giống hệt tên phù thủy trẻ tuổi áo đen mà cậu đã dùng xà nhãn giết chết.
Ivan dùng phép biến hình thu nhỏ quần áo cho vừa vặn, dặn Dobby và Sirius không được bám theo quá sát, tránh bị người khác nghi ngờ.
Nói xong, Ivan mang theo một bình nước thuốc đa dịch, trực tiếp rời khỏi chỗ ở tạm thời này.
Sirius lại biến thành một con chó mực, chậm rãi đi theo. Dobby thì búng tay một cái rồi biến mất tại chỗ.
...
Sau khi ra khỏi cửa, Ivan lượn lờ không mục đích ở Hẻm Knockturn, cố gắng đi về những nơi đông người và làm ra vài hành động kỳ quặc, cố tình gây sự, mong thu hút sự chú ý của nhiều người.
Việc hành vi và tính cách của cậu có phù hợp với tên phù thủy trẻ tuổi áo đen mà cậu ngụy trang hay không không quan trọng.
Sự khác biệt đơn giản chỉ là đối phương phái người đến tiếp xúc hữu hảo với cậu hay là phái người bắt cậu về thẩm vấn.
Cứ thế loanh quanh cả một ngày, Ivan phát hiện không có ai chủ động đến bắt chuyện với cậu, cũng không bị bất kỳ ai tập kích.
Ivan nhíu mày, nhưng vẫn dựa theo kế hoạch ban đầu đi đến địa điểm cuối cùng...
Khi chạng vạng buông xuống, Ivan khoác một thân áo bào đen bước vào Leaky Cauldron.
Nơi này vẫn ồn ào náo nhiệt như thường. Ngọn lửa bập bùng lan tỏa hơi ấm. Hai con yêu tinh ngồi ở vị trí hàng đầu, đang tranh cãi nảy lửa xem ai đến giao tiền thưởng trước.
Ở phía sau, một gã phù thủy đang uống rượu và hát vang những giai điệu khó nghe trước mặt mọi người. Những vị khách khác không mấy để ý, thậm chí có người còn thiện ý trêu chọc.
Ivan còn thấy Harry đang ăn tối trong một góc. Cậu ta trông có vẻ khá vui, có lẽ là vì đã thoát khỏi sự trừng phạt?
Ngay tại bàn bên cạnh, hai phù thủy đang đánh bài. Một người trong đó mờ ám liếc nhìn Harry.
Người còn lại thì nhìn chằm chằm Ivan vừa bước vào. Thấy cậu không đi về phía Harry, hắn ta mới chán nản dời ánh mắt trở lại những lá bài trong tay.
Ivan đoán rằng hai người này rất có thể là Thần Sáng chịu trách nhiệm bảo vệ Harry, nhưng điều đó không liên quan đến cậu.
"Ông chủ, một cốc bia bơ!" Ivan hét lớn và ném mấy đồng Knuts lên bàn.
"Biết rồi, la hét ầm ĩ làm gì?" Tom đang trò chuyện với một nữ phù thủy diễm lệ, tỏ vẻ bất mãn nói, rồi nhận lấy tiền và đặt một cốc bia bơ lên bàn.
Những người khác trong quán rượu cũng bị tiếng la của Ivan thu hút, đều liếc nhìn cậu.
Ivan cố ý quay đầu ra hiệu với họ. Mục đích của cậu là gây được sự chú ý của càng nhiều người càng tốt.
Ivan quay lại, tu ừng ực mấy ngụm bia bơ. Không chờ đợi được người đến, cậu cố ý quay sang Tom than phiền: "Gần đây Hẻm Knockturn không yên ổn chút nào, cứ cảm thấy đi lại không được an toàn lắm."
Tom nghe vậy, lập tức hứng thú, vội tiếp lời: "Đúng đấy, nghe nói có hai băng hắc phù thủy đánh nhau tại một cửa hàng hắc ma thuật, chém giết kéo dài rất lâu, để lại không ít thi thể, máu chảy lênh láng."
"Chậc chậc chậc... Có người nói các Thần Sáng chạy đến đó đều sợ xanh mặt..." Tom cảm khái nói.
Ivan nhíu mày. Cậu nhớ rõ ràng đã đem thi thể của những kẻ tấn công cất hết vào phòng riêng, dấu vết cũng đã xử lý sạch sẽ.
Chẳng lẽ khi cậu đi tìm Doug, có Thần Sáng dẫn đội đi qua?
Ivan luôn cảm thấy chuyện Tom nói không giống với chuyện của cậu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận