Hogwarts: Huyết Mạch Vu Sư

Chương 166: Xem! Bọn họ hiện tại không phải tới sao?

**Chương 166: Xem! Bọn họ hiện tại không phải tới sao?**
Hẻm Knockturn, bên ngoài cửa hàng hắc ma pháp, Ivan xách theo hành lý đợi ở cửa một lúc lâu, vẫn không thấy Aishia đi ra, chỉ có thể lớn tiếng gọi.
"Mẹ... Nhanh lên một chút, bây giờ xe lửa sắp khởi hành rồi, chúng ta còn phải dành chút thời gian đi xe buýt Hiệp Sĩ nữa."
Đúng lúc Ivan còn đang do dự có nên đi trước hay không, Aishia lúc này mới thay quần áo xong, thong thả bước ra.
Vung đũa phép đóng cửa tiệm, Aishia nắm lấy má Ivan, nói.
"Sốt ruột làm gì? Không đi xe buýt Hiệp Sĩ thì sao?"
"Vậy chúng ta đi bằng cách nào?"
Ivan còn đang suy nghĩ thì bị Aishia nắm lấy cánh tay, ngay sau đó là một trận không gian chuyển đổi.
Đến khi Ivan hồi phục tinh thần lại, phát hiện mình đã xuất hiện ở một góc phố tối om gần nhà ga Ngã tư Vua - King's Cross.
"Thấy chưa! Bây giờ thời gian chẳng phải là đủ rồi sao?" Aishia xoa đầu Ivan, cười nói.
"Quá nguy hiểm, nếu bị Muggle phát hiện thì làm sao?" Ivan bất đắc dĩ nói.
Phù thủy trưởng thành tuy rằng không bị hạn chế pháp thuật ngoài trường như phù thủy nhỏ, nhưng nếu thi pháp bị nhiều Muggle nhìn thấy, để lộ sự tồn tại của thế giới phù thủy thì sẽ bị Bộ Pháp Thuật xử phạt.
Chính vì thế Doug dẫn hắn đến Bộ Pháp Thuật cũng chỉ dám dịch chuyển đến hẻm nhỏ vắng vẻ gần đó. Aishia hiển nhiên là gan dạ hơn Doug nhiều...
"Chẳng phải là không ai phát hiện sao?" Aishia không để ý lắm đáp, rồi nhíu mày, đột nhiên nhìn về phía sau.
Ở khúc quanh đường phố, một người đàn ông trung niên mặc âu phục giày da, ngậm ổ bánh mì trong miệng, đang ngơ ngác đứng tại chỗ, rõ ràng là vừa nhìn thấy hai người đột ngột xuất hiện, nhất thời không kịp phản ứng.
Khi Aishia và Ivan nhìn sang, người đàn ông trung niên lộ ra vẻ kinh hãi, chiếc bánh mì rơi xuống đất, phát ra tiếng động chói tai, vội vàng quay người bỏ chạy.
Nhưng thứ chạy nhanh hơn cả hắn là một đạo ánh sáng ma thuật.
"Một quên giai không (Obliviate)!"
Theo tiếng Aishia vang lên, người đàn ông trung niên ngã xuống đất.
"Xong rồi, đi thôi!" Aishia thu hồi đũa phép, trước khi tiếng thét chói tai thu hút thêm Muggle, hướng về nhà ga Ngã tư Vua - King's Cross.
Ivan quay đầu nhìn, người Muggle xui xẻo kia đã đứng dậy, chỉ là vẻ mặt có chút mờ mịt, có lẽ là quên mất tại sao mình lại xuất hiện ở đây.
Ivan thầm mặc niệm cho hắn một giây, mong rằng người này hôm nay sẽ không đi làm muộn.
Đến sân ga chờ tàu, Aishia lại dặn dò rất nhiều, dặn đi dặn lại phải chú ý an toàn ở trường, ăn uống điều độ, đặc biệt phải nhớ thường xuyên viết thư về nhà!
"Được rồi, con biết rồi... Mẹ!" Ivan nghe đến mức tai sắp mọc kén, vội vàng cắt ngang những lời dặn dò dai dẳng của Aishia.
Sau đó, Ivan ngập ngừng nói tiếp.
"Mẹ à, mấy người sói phù thủy ở phế tích phía đông đã hứa với con sẽ giúp thu thập tin tức ở Hẻm Knockturn, nếu mẹ gặp phiền toái gì, có thể tìm bọn họ giúp đỡ..."
Chuyện tiếp xúc người sói, Ivan không giấu Aishia, đã kể hết đầu đuôi từ trước.
Dù sao Doug cũng biết rõ tình hình.
Để tránh Doug lôi tên tuổi mình ra, dọa những người sói phù thủy này, quấy phá chuyện làm ăn của họ ở Hẻm Knockturn, Ivan đành phải kéo Aishia vào để phòng ngừa.
Trước khi đi Ivan đã dặn dò kỹ Flen và Walker, hễ có tin tức gì, hoặc là viết thư cho mình, hoặc là liên hệ với Aishia...
"Được! Ta sẽ để ý đến họ." Aishia gật đầu cười.
Lúc này Ivan mới tạm biệt Aishia, kéo vali hành lý của mình, nhảy lên sân ga 9¾, thuận lợi tiến vào nhà ga phù thủy.
Sau khi Ivan rời đi, Aishia thở dài, nàng thấy mình ngày càng không hiểu được suy nghĩ của con trai mình.
Do dự một chút, Aishia nhớ tới Doug mấy ngày trước từng nhắc đến, ban đầu nàng không quá tin, thậm chí còn nghi ngờ Doug bịa chuyện.
Nhưng việc Ivan khá quan tâm đến đám người sói phù thủy này, khiến Aishia có chút do dự.
"Thôi vậy, cứ điều tra thân phận của đám người sói phù thủy này trước đã, nếu như họ thật sự thuần khiết như lời giới thiệu..." Aishia lẩm bẩm.
***
Trong nhà ga phù thủy, sau khi đi qua sân ga, Ivan quay đầu nhìn lại con đường phía sau.
Không biết sau khi cuốn nhật ký bị mình lấy đi, Dobby có còn phong tỏa con đường, ngăn Harry và Ron ở bên ngoài không.
Vừa nghĩ, Ivan vừa đặt hành lý lên khoang chứa đồ trên xe lửa, sau đó lên xe, tìm một toa tàu vắng vẻ ngồi xuống.
*Tu tu...*
Chẳng bao lâu, đoàn tàu màu đỏ từ từ khởi động, cuồn cuộn hơi nước từ ống khói trào ra, tụ thành từng đám, rồi tan biến theo gió...
Trong lúc rảnh rỗi, Ivan mở cuốn nhật ký ra tiếp tục việc học, tốt nhất là có thể moi được thông tin liên quan đến dung hợp huyết thống từ chỗ Tom.
Ivan đã nghĩ đến việc có nên dùng Lửa Địa Ngục để uy h·i·ế·p Tom ngoan ngoãn nghe lời hay không, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ ý định này.
Bởi vì việc này không chỉ khiến mối quan hệ khó khăn lắm mới xây dựng được giữa hắn và Tom tan vỡ, khiến hắn mất đi một công cụ học tập tốt, hơn nữa Hắc Ma Vương không dễ dàng bị uy h·i·ế·p như vậy.
Huống chi Tom từ nhỏ đã là một kẻ giỏi ăn nói, trong miệng chẳng mấy lời thật, thông tin về (nguồn gốc huyết thống) không giống như việc học thông thường, sai sót thì cùng lắm bị trừ điểm thành tích, để hắn xác nhận thật giả.
Tom chỉ cần bịa ra chút thông tin nửa thật nửa giả, kéo dài tiến độ nhiệm vụ, sẽ khiến hắn lãng phí thời gian vô ích.
Ivan vắt óc đấu trí so dũng khí với Tom, chẳng bao lâu thì cửa toa tàu bị người đẩy ra.
"Ivan, sao chỉ có một mình cậu ở đây? Harry và Ron đâu?" Hermione bước nhanh đến, ngồi xuống đối diện, tò mò hỏi.
"Tớ không biết, có lẽ là vẫn chưa lên tàu." Ivan đáp, đồng thời kín đáo hạ thấp cuốn nhật ký xuống một chút, tránh để Hermione nhìn thấy.
"Cái gì?" Hermione rất kinh ngạc, rồi hoảng hốt, nếu Harry và Ron lỡ chuyến tàu, vậy họ đến trường bằng cách nào?
"Đừng lo, tớ nghĩ họ sẽ có cách..." Ivan an ủi, rồi chỉ ra ngoài cửa sổ, nói.
"Xem! Bọn họ không phải đến rồi sao?"
Hermione khó hiểu quay đầu nhìn, lập tức ngây người.
Ở tít trên bầu trời, một chiếc xe hơi Muggle màu xanh lục đang bay lượn trong mây, chớp tắt lúc ẩn lúc hiện.
Một lát sau, không biết có chuyện gì xảy ra, chiếc xe hơi đột nhiên từ trên trời rơi xuống, xoay một vòng trên không trung, lao thẳng về phía tàu tốc hành Hogwarts...
(PS: Kèm theo tên tập một "Độc giác thú hình bóng", lúc trước vì tránh tiết lộ nội dung nên không chia tập.)
Bạn cần đăng nhập để bình luận