Dự Chi Tương Lai , Vay Thành Đạo Tổ

Chương 135: Ngươi đi đem Trịnh Hồi Xuân xử lý! Ta?

Chương 135: Ngươi đi xử lý Trịnh Hồi Xuân! Ta?
Hàn Vũ nhíu chặt mày lại.
Hắn hiểu rõ về trùng Hương Dẫn hoàn toàn bắt nguồn từ Diêm Tùng, còn lại thì hoàn toàn không biết gì.
Tuy nói hắn đã nhớ kỹ hết những gì Diêm Tùng giới thiệu về trùng Hương Dẫn, nhưng đối phương lại không giảng thuật cách nuôi loại trùng này.
Ngược lại, hắn nhớ kỹ một điều, đó là trùng Hương Dẫn rất khó nuôi.
‘Xem ra ngày mai phải dành thời gian đi hỏi Diêm sư huynh một chút, hoặc là đến tiệm thuốc của Trịnh thị hỏi Thọ bá thử xem.’ Sắp xếp mọi thứ gọn gàng xong, Hàn Vũ rửa mặt qua loa rồi lên giường đi ngủ, suy nghĩ miên man.
Hắn nghĩ đến việc vẫn còn đang đánh tạo phủ binh, còn chưa hoàn thiện bộ pháp Phong Lôi Phủ, Luyện Cân, Luyện Kình, Châu Thí… Trời gần sáng canh tư.
Đây là thời khắc yên tĩnh nhất của đất trời, dù trong hay ngoài thành.
Một bóng người đột ngột xuất hiện phá tan sự tĩnh lặng của rừng cây nhỏ, Kim Cừu nhìn ngó xung quanh, cẩn thận tìm kiếm bóng dáng của Quỷ Diện.
Xung quanh vắng lặng.
“Đừng tìm, ta ở đây.” Đang lúc nghi hoặc thì một giọng nói vang lên hùng hồn.
Ngay sau đó, Kim Cừu thấy Quỷ Diện từ phía sau một cây đại thụ xuất hiện, hắn mặc một thân hắc y, như hòa làm một với bóng tối, khó phân biệt tướng mạo.
“Ngươi chính là Quỷ Diện?” “Ngươi là Kim Cừu?” “Ta là Kim Cừu.” “Ta là Quỷ Diện.” “Làm sao để chứng minh thân phận của ngươi?” “Làm sao để chứng minh thân phận của ngươi?” Hai người bất ngờ ăn ý, chưa ai từng thấy mặt ai, đều không tin đối phương.
Im lặng bao trùm khu rừng đêm.
Chợt, Quỷ Diện lên tiếng trước để chứng minh thân phận, giơ bàn tay lên, vận chuyển khí huyết: “Đây là dấu hiệu của Thăng Tiên giáo, máu nhuộm Xích Liên!” Kim Cừu nhìn vào lòng bàn tay của Quỷ Diện, trong các giáo đồ Thăng Tiên giáo, trong người có Xích Liên, vị trí Xích Liên không cố định, ngày thường không hiển thị, chỉ khi vận chuyển khí huyết mới xuất hiện.
Khi thấy Xích Liên mang tính tiêu chí kia, Kim Cừu tin hơn một nửa.
“Đến lượt ngươi.” Quỷ Diện cũng không tin tưởng Kim Cừu, chờ đợi hắn chứng minh thân phận.
“Hưu”, “Đây là công pháp hoàn chỉnh của Phong Lôi Hám Nhạc Phủ.” Kim Cừu ném ra một cuốn bí tịch.
Quỷ Diện nhận lấy bí tịch, không nói gì mà bắt đầu xem xét.
“Nếu là giả, ngươi hẳn phải biết hậu quả.” Lật xem một hồi, Quỷ Diện khép sách lại, cất đi, có chút ý vị sâu xa nói.
“Đương nhiên là thật.” Kim Cừu cười khẳng định, rồi hỏi, “Hiện tại ta có thể gia nhập Thăng Tiên giáo chưa?” “Tạm thời chưa được.” Quỷ Diện lắc đầu.
Nụ cười trên mặt Kim Cừu thu lại, theo giao kèo với Thất Sát, chỉ cần giao ra Phong Lôi Hám Nhạc Phủ là có thể gia nhập Thăng Tiên giáo, giờ Quỷ Diện lại nói không được, chẳng lẽ đang đùa hắn?
“Vì sao?” Quỷ Diện tự nhiên nghe ra sự bất thiện trong giọng nói của Kim Cừu, cười khẽ nói: “Ngươi còn chưa gia nhập đội.” “Gia nhập đội?” Kim Cừu nghe vậy thì ngạc nhiên, “Phong Lôi Hám Nhạc Phủ không phải sao?” “Không tính, cái này chẳng qua là Thất Sát Đà chủ giúp ngươi trốn khỏi châu thành, thù lao để thoát khỏi Trấn Vũ ti thôi.” Trầm mặc một lát, Kim Cừu thỏa hiệp hỏi: “Vậy làm sao để gia nhập?” “Đơn giản, ngươi đi xử lý Trịnh Hồi Xuân.” “Ta?” “Ừm.” Trong đầu Kim Cừu như có hàng ngàn hàng vạn con quạ kêu gào bay qua, trong lòng càng như có thiên binh vạn mã lao nhanh, hắn đầy vẻ không thể tin, cho rằng mình nghe lầm.
Đến huyện Dương Mộc một thời gian, hắn không còn là đứa trẻ miệng còn hôi sữa, đã nắm rõ cao thủ trong huyện Dương Mộc, tự nhiên biết rõ sự lợi hại của Trịnh Hồi Xuân.
Kết quả giờ Quỷ Diện lại muốn hắn diệt trừ Trịnh Hồi Xuân, hắn rất muốn bổ đôi đầu đối phương ra xem có phải bị nước vào rồi không.
“Sao ngươi không đi?” Kim Cừu không nhịn được hỏi ngược lại.
Quỷ Diện thản nhiên đáp:
“Ta bị thương, không phải đối thủ của hắn.” Vậy ngươi cứ vậy khẳng định ta là sao?
Hơn nữa, thương thế của ngươi có khi là do Trịnh Hồi Xuân gây ra đó chứ?
Kim Cừu thầm mắng không thôi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Ta còn chưa bước vào Luyện Kình, ngươi thấy ta có thể làm được sao?” “Ngươi còn chưa tới Luyện Kình?” Quỷ Diện kinh ngạc giật mình, trong thư của đà chủ không phải nói người này giết môn chủ Bách Phủ môn sao? Sao cảnh giới lại thấp như vậy?
“Ừm.” Kim Cừu hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc, không giống nói đùa.
Quỷ Diện nhất thời câm lặng.
Hắn cứ nghĩ Kim Cừu ít nhất cũng phải Luyện Kình, kết quả hiện thực đã cho hắn một cú lừa ngoạn mục.
Để một gã Luyện Kình còn chưa tới đi đối phó với Trịnh Hồi Xuân, đúng là có chút không biết tự lượng sức mình.
Ý thức được mình đưa ra yêu cầu hơi quá, Quỷ Diện khẽ ho một tiếng: “Để ngươi đối phó Trịnh Hồi Xuân đúng là không ổn, vậy ngươi hãy diệt trừ đồ đệ của hắn đi, hắn có hai đồ đệ, một người tên Diêm Tùng, một người tên Hàn Vũ…” “Diêm Tùng, Hàn Vũ…” Kim Cừu lẩm bẩm mấy lần, ghi nhớ tên, rồi nhìn Quỷ Diện, “Có tin tức gì về bọn chúng không?” “Hưu!” Quỷ Diện ném ra một phong thư, trong thư ghi lại những tin tức liên quan về Trịnh Hồi Xuân, Diêm Tùng và Hàn Vũ. Kim Cừu nhận lấy phong thư, nhưng không vội xem ngay, hắn vẫn còn nghi vấn: “Vì sao phải đối phó Trịnh Hồi Xuân?” Hắn cố ý không hỏi ai muốn đối phó Trịnh Hồi Xuân, có ý riêng.
Nếu là Quỷ Diện vì thù riêng mà muốn đối phó Trịnh Hồi Xuân, tức là lạm dụng tư quyền, hắn có lý do để từ chối.
Nếu là Thăng Tiên giáo muốn đối phó Trịnh Hồi Xuân, thì dù có đắc tội đối phương cũng không sao.
Quỷ Diện là cáo già, sao lại không nghe ra ý tứ ngoài lời của Kim Cừu, lãnh đạm nói: “Nhớ kỹ, sau khi gia nhập Thăng Tiên giáo, cấp trên bảo ngươi làm gì thì ngươi làm nấy, cấp trên không nói thì ngươi không có quyền hỏi và cự tuyệt. Nể tình ngươi mới đến còn chưa hiểu chuyện, lần này ta không trách tội ngươi, về phần nguyên nhân…” Dừng một chút, Quỷ Diện giải thích: “Trịnh Hồi Xuân đã cấu kết với quan phủ phá hủy không ít cơ sở của giáo ta, đà chủ đã sớm nổi giận, để ngươi đối phó đồ đệ của hắn, bất quá chỉ là lấy chút lãi thôi.” “Ta hiểu rồi.” Kim Cừu đáp lời.
“Ừm.” Nghe vậy sắc mặt của Quỷ Diện dịu đi, dặn dò: “Hiện tại dược trang đang bị Trấn Vũ ti phong tỏa, ngươi muốn lặng lẽ vào thành không dễ.” “Ta nhớ là đầu tháng tư hàng năm, Võ Viện đều tổ chức đi săn, đến lúc đó các võ sinh sẽ rời thành lên núi đi săn.” “Đây là cơ hội tốt nhất, ngươi có thể ra tay vào lúc đó.” Kim Cừu ghi nhớ, đáp: “Được!” “Ngoài ra…” Quỷ Diện từ trong ngực lấy ra một viên đan dược, cười như không cười nói: “Đây là Sinh Kình đan, có thể giúp ngươi nhanh chóng luyện được kình lực, cái giá phải trả là cứ một thời gian ngươi phải uống thuốc giải, nếu không sẽ đau đớn khó nhịn.” Hắn không giấu diếm, nói rõ ưu điểm và nhược điểm của đan dược, về phần lựa chọn thế nào thì tùy vào Kim Cừu.
Bất quá, hắn tin Kim Cừu sớm muộn cũng sẽ cần đến viên đan dược này.
Đan dược vừa vào tay, Kim Cừu còn chưa cảm thụ hết dư vị, Quỷ Diện đã để lại một câu: “Vậy ta sẽ chờ tin tốt.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận