Ai Nói Không Có Linh Căn Liền Không Thể Tu Luyện

Chương 72: Bí kỹ, Hỏa Linh Thuật!

Chương 72: Bí kỹ, Hỏa Linh thuật!
"Nghĩ cũng đừng nghĩ, còn muốn ta bóp chân cho ngươi, nằm mơ đi?"
"Ngươi đừng quên ngươi là người làm công cho ta, ta mới là lão đại."
Tô Thanh Đàn bĩu môi: "Nhìn ngươi như vậy, ngươi muốn ta bóp ta còn không thèm bóp cho đâu, ngươi đừng nghĩ chiếm tiện nghi của ta."
"Được thôi." Giang Triệt theo thói quen trêu chọc: "Chỉ với cái thân hình nhỏ bé của ngươi..."
Nói được nửa chừng Giang Triệt ngừng lại, dường như dáng người của Đỗ Quyên bây giờ… quả thật không dễ trêu chọc nữa.
Tô Thanh Đàn che miệng cười: "Nói đi chứ, sao không nói nữa, bây giờ biết vóc người bản cô nương đẹp rồi hả."
"Đẹp cái rắm."
"Còn mạnh miệng, bản cô nương rõ ràng là đẹp mà, đợi bản cô nương dưỡng thêm một thời gian nữa hồi phục lại, hừ."
Giang Triệt thở ra một hơi: "Được rồi, náo cũng náo rồi, vui cũng vui rồi, bây giờ có thể nói chuyện chính được rồi chứ."
Tô Thanh Đàn cầm cái chai lên giả vờ nhìn mấy lần, phía trên này chỉ là hoa văn in bình thường, làm gì có 《 Hỏa Vũ thuật》 nào.
Nàng nói 《 Hỏa Vũ thuật》 là 《 Hỏa Vũ thuật》 của Vân Thiên Tông nhà nàng.
"Nghe cho kỹ đây, ta niệm một câu, ngươi nhớ một câu."
"Đừng lề mề nữa, mau niệm đi."
Không bao lâu, Tô Thanh Đàn đọc lên pháp môn tu tiên 《 Hỏa Vũ thuật》, lần này chỉ đọc một lần, Giang Triệt đã cảm thấy mình nhớ kỹ rồi.
Dù sao cũng rất khó hiểu, hắn luôn cảm giác trí nhớ của mình bây giờ phi thường tốt.
"Nhớ kỹ chưa, có muốn ta đọc lại mấy lần nữa không?" Tô Thanh Đàn đặt bình nhỏ xuống nhìn Giang Triệt đang gặm củ cải.
Giang Triệt lắc đầu: "Không cần, ta nhớ kỹ rồi, hình như không khó lắm, để ta thử xem sao."
Tô Thanh Đàn cười một tiếng: "Triệt ca, đây là tiên pháp đó, pháp thuật của Tiên Nhân, làm gì có chuyện đơn giản như vậy."
《 Hỏa Vũ thuật》 xác thực không đơn giản, bởi vì Tô Thanh Đàn đã nói dối.
《 Hỏa Vũ thuật》 này tên thật là 《 Hỏa Linh thuật》, chính là một trong những độc môn bí kỹ của Vân Thiên Tông, đồng thời cũng là một pháp thuật đứng đầu trong vô số thuật pháp của Vân Thiên Tông.
Như Luyện Khí kỳ dùng nhiều nhất chỉ là Hỏa Cầu thuật, Hỏa Hoàn thuật, Hỏa Lãng thuật các loại.
Nhưng 《 Hỏa Linh thuật》 thì thiên biến vạn hóa, điều khiển hỏa như linh.
Thuật này Luyện Khí kỳ đã có thể nhập môn, cho dù dùng đến Hóa Thần kỳ cũng không hề có vấn đề gì, nhưng chỉ riêng hai chữ ‘nhập môn’ này đã đủ để làm khó không biết bao nhiêu thiên kiêu.
Không vì lý do gì khác, chỉ vì thuật này yêu cầu đối với linh căn rất cao, muốn nhập môn, linh căn phải đạt tới cấp bậc hỏa hành thiên linh căn.
Còn về lý do Tô Thanh Đàn dùng thuật này để thăm dò Giang Triệt... đó là vì nàng muốn xem thử Giang Triệt rốt cuộc có tiềm lực trở thành đan đạo tông sư hay không.
Muốn trở thành đan đạo tông sư, hỏa hành thiên linh căn là bắt buộc, mộc hành thiên linh căn chỉ là thứ yếu.
Vừa gặm củ cải, Tô Thanh Đàn vừa cười tủm tỉm nhìn Giang Triệt đang vụng về bấm pháp quyết ở bên cạnh.
Mới tu luyện 《 Hỏa Linh thuật》 thì nhất định phải bấm pháp quyết, đợi sau này thuần thục rồi thì không cần bấm pháp quyết cũng có thể thi triển.
Một củ cải gặm được một nửa, Tô Thanh Đàn cười mở miệng: "Thế nào, pháp thuật của Tiên Nhân có phải rất khó không? Đừng gấp, cứ từ từ đi, dù sao ngươi cũng có thời gian để luyện."
Giang Triệt không nói lời nào, hắn hiện tại đang tập trung tinh thần vào ‘Hỏa Vũ thuật’.
Tô Thanh Đàn tiếp tục nói: "Nhưng mà ta thật hâm mộ ngươi có thể tu luyện, ta muốn ăn củ cải còn phải tốn sức đi lấy, ngươi muốn ăn củ cải chỉ cần vẫy tay là có."
"Ai, đợi sau này ngươi vẫn còn trẻ trung, ta thì đã già rồi, nghĩ đến thật đau khổ."
Nói rồi nói, Tô Thanh Đàn không cười nổi nữa, tâm trạng cũng dần sa sút.
Mà đúng lúc này, trên đầu ngón tay đang bấm pháp quyết của Giang Triệt loé lên một tia lửa nhỏ.
Tô Thanh Đàn sững sờ, củ cải trong miệng cũng ngừng nhai, nhìn chằm chằm vào tay Giang Triệt: "Ngươi vừa mới phóng ra một chút tia lửa sao?"
Giang Triệt không nói chuyện, miệng lẩm bẩm không rõ đang thì thầm cái gì.
Lại bấm pháp quyết một lần nữa, lần này lại loé lên một tia lửa nhỏ!
Lần này Tô Thanh Đàn nhìn thấy rõ ràng, là thật sự có lửa!
"Cái này, cái này làm sao có thể?" Tô Thanh Đàn chấn kinh đến thất thanh, đây chính là một trong những bí kỹ của Vân Thiên Tông bọn họ, nhớ năm đó nàng nhìn ca ca ruột của mình tu luyện 《 Hỏa Linh thuật》 cũng phải tốn mất nửa tháng thời gian mới nhập môn.
Mà huynh trưởng của nàng, đó là thiên kiêu thật sự!
Nhưng khi Trảm Thiên Tông kéo cả tông môn tới đánh, ca ca của nàng cũng không thể may mắn thoát nạn.
Chính vì đã từng chứng kiến sự khó khăn khi tu luyện 《 Hỏa Linh thuật》, nên Tô Thanh Đàn mới chấn kinh tột độ, chuyện này, mới bao lâu chứ?
Giang Triệt dường như không nghe thấy lời nói của Tô Thanh Đàn, hắn lúc này vẫn đang lẩm bẩm những điều mà người ngoài không nghe rõ: "Giữa các phân tử thông qua xung đột va chạm có thể sinh ra nhiệt năng, nhiệt năng cùng dưỡng khí sinh ra phản ứng đạt tới điểm cháy thì hẳn là có thể phóng ra tia lửa, thông qua…"
Không ngừng lẩm bẩm, không ngừng thử sai, không ngừng điều chỉnh độ lớn nhỏ của linh lực, không ngừng điều chỉnh lộ tuyến vận hành linh lực trong cơ thể.
Ngay lúc Tô Thanh Đàn gặm củ cải đến tận gốc, Giang Triệt bấm pháp quyết lần thứ mười ba, lần này kết ấn hoàn thành, một ngọn lửa màu vàng lớn bằng đầu người từ trên thủ ấn phun trào bốc lên!
"Ngọa Tào!" Giang Triệt nhìn thấy ngọn lửa lớn phóng tới mặt mình liền lập tức đẩy tay ngửa người ra sau để né tránh.
Ngọn lửa này bị vung ra giữa không trung, phần lưng Giang Triệt lơ lửng cách mặt đất năm centimet, trong khoảng cách năm centimet này, Dẫn Lực thuật cuồn cuộn khởi động chống đỡ hắn không ngã xuống đất.
Linh lực thúc giục, Dẫn Lực thuật bỗng nhiên tăng cường, cả người một lần nữa ngồi thẳng dậy.
Vuốt mái tóc dài trên đầu, Giang Triệt lòng còn sợ hãi nhìn ngọn lửa rơi xuống đất đằng kia: "Thật hiểm, thiếu chút nữa là lông mày của bản soái đi tong rồi."
Mà Tô Thanh Đàn đã ngồi thẳng dậy, nhìn chằm chằm vào đống lửa đó: "Ngươi ngươi ngươi, ngươi luyện thành công rồi?"
Giang Triệt nhíu mày nhìn sang: "Thứ này rất khó sao? Ta cảm thấy còn không khó bằng lần đầu học Dẫn Lực thuật nữa."
"Dẫn, Dẫn Lực thuật khó?" Tô Thanh Đàn càng kinh ngạc hơn, nàng vẫn là lần đầu tiên nghe có người nói Dẫn Lực thuật rất khó luyện.
Dẫn Lực thuật là loại cơ bản nhất có được không hả?
Giang Triệt lắc đầu: "Thôi, ngươi là phàm nhân, nói ngươi cũng không hiểu, kỳ thật ta cảm thấy a, những thuật pháp này hẳn là đều có điểm chung, sau khi ta luyện Dẫn Lực thuật xong, đã biết rõ lộ tuyến vận hành linh lực, mà cái《 Hỏa Vũ thuật》 này tuy linh lực vận chuyển phức tạp hơn một chút nhưng cũng không khó lắm."
"Tiếp theo phóng thích hỏa diễm ta thấy càng đơn giản hơn, ngươi có biết cái gì là phân tử, nguyên tử, điện tử không?"
Tô Thanh Đàn ngơ ngác lắc đầu: "Không hiểu."
"Thế chẳng phải là xong rồi sao, ngươi không hiểu nên ngươi mới cảm thấy khó, ta hiểu, cho nên ta thấy đơn giản."
Tô Thanh Đàn vẫn có chút không thể chấp nhận: "Ngươi, ngươi lại tạo ra một ngọn lửa nữa ta xem nào."
"Cái này có gì khó?" Giang Triệt đứng dậy hai tay kết ấn, lần này kết ấn chỉ mất năm giây: "Hỏa đến!"
Tiếng nói vừa dứt, một chùm hỏa diễm trực tiếp xuất hiện trên thủ ấn của Giang Triệt, lần này Giang Triệt không còn luống cuống như vậy nữa, chỉ thấy hắn một tay hư nắm lấy ngọn lửa đó đặt sang bên cạnh: "Thấy chưa, cái này không phải rất đơn giản sao?"
Tô Thanh Đàn nuốt nước bọt, nàng cảm giác mình hiện tại chắc là đang nằm mơ.
Giang Triệt thấy vậy cười một tiếng: "Nhìn cái bộ dạng ngốc nghếch chưa thấy qua việc đời của ngươi kìa, ngươi nhìn cho kỹ, ta còn có thể khiến ngọn lửa này biến lớn hơn!"
Nói xong, Giang Triệt quay đầu nhìn về phía ngọn lửa đang hừng hực bốc lên trong tay: "Lớn, lớn, lớn!"
Linh lực thôi động, ngọn lửa trong tay vọt lên cao hơn một mét.
"Ha ha ha, thấy không, chính là đơn giản như vậy đó."
Tô Thanh Đàn thấy cảnh này càng thêm kinh ngạc, mới nhập môn đã biết điều khiển lửa, hắn còn là người sao?
Không, không đúng, hắn vậy mà lại là hỏa hành thiên linh căn!
Hơn nữa phẩm chất linh căn này nhất định phi thường cao!
Nếu không làm sao có thể nhập môn dễ dàng như vậy?
Giang Triệt thấy Tô Thanh Đàn sững sờ tại đó không lên tiếng, trong lòng càng ngày càng đắc ý, quay đầu nhìn ngọn lửa trong tay, đây là lửa của chính mình, hình như mình không cảm thấy nóng.
Tay trái chậm rãi sờ vào ngọn lửa kia, không có độ ấm, lại duỗi thêm một chút đến gần, lại duỗi... Mãi cho đến khi tay phải cắm vào trong ngọn lửa.
"Ồ, ngọn lửa này còn không đốt ta nữa."
Vui mừng, Giang Triệt trong lòng khẽ động lần nữa vận chuyển pháp môn ‘Hỏa Vũ thuật’, mấy giây sau dẫn lửa lên tay phải!
Hai tay múa may, Giang Triệt bày ra tư thế Thái Cực, toàn thân chấn động!
Lập tức hỏa diễm tuôn ra lan tràn đến toàn thân Giang Triệt, đánh ra vài ba chiêu, Giang Triệt hưng phấn vô cùng nhìn về phía Tô Thanh Đàn: "Đỗ Quyên, ngươi xem ca có giống như là Hỏa thần tại thế không?"
Hắn giống như đứa trẻ vừa có được món đồ chơi mới mà vui đùa với lửa, nhưng đủ loại hành vi điều khiển lửa của hắn lọt vào mắt Tô Thanh Đàn... Nàng quả thực sắp bị chấn kinh đến hóa đá...
Độc môn bí kỹ của nhà mình... từ lúc nào lại trở nên đơn giản như vậy?
Vừa rồi không phải mới nhập môn sao, bây giờ đã thuần thục như cánh tay sai khiến rồi?
"Không đúng, không đúng!" Tô Thanh Đàn lắc đầu: "Ta nhất định là đang nằm mơ, làm sao có thể dễ dàng như vậy!"
Nhìn Giang Triệt đang nhảy loạn xạ cách đó không xa, Tô Thanh Đàn nheo mắt lại: "Vậy thì thử thêm bí kỹ mộc linh căn của ta, ta không tin ngươi còn có cả mộc hành thiên linh căn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận